Tô Yên l.i.ế.m môi, nhẹ giọng hỏi:
“Có vui không?”
Trình Tinh Dương nghe xong, mắt trợn tròn:
“Chưa từng chơi à?”
“Chưa.”
Rất nhanh Trình Tinh Dương đã điều chỉnh lại biểu cảm, khó khăn lắm mới bắt được một con cừu non, đương nhiên không thể bỏ qua!
“Vui, đương nhiên là vui, đến đây Tô Yên, cùng chơi đi.”
Nói rồi Trình Tinh Dương vẫy tay về phía Tô Yên.
Tô Yên không đứng dậy ngay, ngược lại nhìn về phía Khương Nhiên bên cạnh.
Khương Nhiên nhướng mi, bàn tay mạnh mẽ kéo tay cô đứng dậy, không nói gì, đã kéo Tô Yên ngồi vào đám người kia.
Trình Tinh Dương vốn định kéo Tô Yên đến chơi.
Loại trò chơi Thật hay Thách này, Khương Nhiên trước nay không tham gia.
Không ngờ lần này lại được cả hai, không những Tô Yên cũng chơi, mà Khương Nhiên cũng bị kéo vào.
Khương Nhiên vừa lên bàn, mắt của mọi người đồng loạt sáng lên không ít.
Nhìn trái nhìn phải.
Tối nay, đây là một màn kịch hay.
Hai bên Khương Nhiên, một bên là Triệu Nguyệt, một bên là Tô Yên.
Lúc trò chơi sắp bắt đầu, Triệu Nguyệt cười mờ ám đổi chỗ với Diêu Vũ Phỉ.
Thế là bên trái Khương Nhiên là Diêu Vũ Phỉ, bên phải là Tô Yên.
Lần này, ba nhân vật chính của tối nay đã cùng ngồi trên bàn.
Trình Tinh Dương từ bên cạnh lấy ra một cái đĩa quay, và một hộp thẻ.
Xét thấy Tô Yên là người mới, anh ta liền giải thích vài câu:
“Để phòng ngừa có người gian lận, nên lần này, chúng ta chơi theo cách đơn giản nhất.”
Nói rồi, dừng một chút, lại nói:
“Kim đồng hồ màu đỏ này chỉ vào ai, người đó sẽ phải chọn một trong hai là Thật hay Thách. Hộp thẻ này, bên trái là Thật, bên phải là Thách, rút tùy ý, công bằng, chính trực, công khai.”
Nói xong, đã có người không thể chờ đợi được nữa:
“Dài dòng, quy tắc đơn giản như vậy chắc chắn ai cũng hiểu.”
Ngón tay của Trình Tinh Dương ấn vào kim đồng hồ màu đỏ, quay một cái.
Kim đồng hồ nhanh chóng xoay tròn, nhân lúc này anh ta lại nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Để công bằng, tôi là trọng tài, không tham gia trò chơi, chỉ phụ trách quay kim đồng hồ và rút thăm.”
Trò chơi bắt đầu rất nhanh.
Khi Tô Yên nhìn thấy nam sinh đầu tiên chọn Thách, uống một ly rượu trắng rồi ngã lăn ra đất, cô đã hiểu sơ qua luật chơi.
Trò chơi dần dần càng chơi càng hăng, thậm chí còn có cả màn thoát y, một nam sinh mập mạp cởi trần trụi dựa vào cửa nhảy múa trông rất ghê tởm.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Trình Tinh Dương sợ cậu ta lại tiếp tục làm mọi người ghê tởm, vội vàng xua tay:
“Được được được, xem như cậu qua rồi, về đi về đi!”
Ngay sau đó, kim đồng hồ lại một lần nữa xoay tròn, lần này kim đồng hồ dừng lại, trùng hợp lại chỉ vào Khương Nhiên.
Không biết ngày thường Khương Nhiên đã tạo bao nhiêu nghiệp, vừa thấy là hắn, Trình Tinh Dương và mấy nam sinh khác vui đến mức suýt nữa thì nhảy cẫng lên.
Trình Tinh Dương và mấy nam sinh bên cạnh, liếc nhau một cái.
Anh ta giả vờ ho khan một tiếng:
“Cậu chọn Thật hay Thách?”
Khương Nhiên nhướng mi, giọng lười biếng:
“Thật.”
Trình Tinh Dương từ hộp thẻ Thật rút ra một cái.
Sau đó nói:
“Xin hỏi, bạn học Khương Nhiên có người thích chưa?”
Lời vừa nói ra, cả phòng đều im phăng phắc, tất cả đều nhìn về phía Khương Nhiên.
Đây chính là lúc hóng chuyện một cách quang minh chính đại.
Bình thường không dám hỏi, bây giờ nhân cơ hội này hỏi hết ra.
Tô Yên cũng tò mò, nghiêng đầu nhìn về phía Khương Nhiên.
Khương Nhiên nheo mắt, liếc qua Trình Tinh Dương.
Khiến Trình Tinh Dương trong lòng có chút chột dạ, không tự nhiên gãi đầu dời tầm mắt.
Nửa ngày sau, chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp đó:
“Có.”
Mắt Trình Tinh Dương sáng lên, lập tức hỏi:
“Là ai?!”
Giọng điệu lười biếng, cười như không cười:
“Đó là câu hỏi tiếp theo.”