Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 68: Nam chính trùm trường, có điểm cuốn hút 67



Ngày tháng trôi qua nhanh chóng.

 

Rất nhanh đã đến ngày thi học sinh giỏi hóa học toàn quốc.

 

Địa điểm thi cách trường cấp ba Đế Đô không xa, nên thầy giáo hóa học quyết định để ba thí sinh trực tiếp đến địa điểm thi tập hợp.

 

Triệu Sâm và Nguyên Hân Lâm đã đến trước một giờ.

 

Thầy giáo hóa học thỉnh thoảng cúi đầu nhìn đồng hồ, rồi lại ngẩng đầu nhìn dòng xe cộ qua lại.

 

Theo thời gian ngày càng đến gần, mày ông nhíu lại.

 

Tại sao lại có bộ dạng mặt mày ủ rũ này?

 

Bởi vì bạn học Tô Yên còn chưa đến.

 

Cuối cùng, khi còn mười phút nữa là vào phòng thi.

 

Một chiếc taxi dừng lại bên cạnh địa điểm thi.

 

Cửa xe mở ra, Tô Yên đeo một chiếc túi xách, từ trên xe bước xuống.

 

Ngay sau đó, một thiếu niên nữa cũng theo đó xuống xe.

 

Tỷ lệ cơ thể của Khương Nhiên rất tốt, lại còn cao, bản thân diện mạo đẹp trai, hắn lười biếng mỉm cười nhìn Tô Yên.

 

Cho dù là ở hiện trường thi cũng thu hút không ít ánh mắt.

 

“Thi cho tốt nhé.”

 

Đôi môi mỏng lạnh hé mở.

 

Tô Yên thành thật gật đầu.

 

“Vâng.”

 

Hắn không nhịn được đưa tay, xoa xoa đầu cô.

 

Hành động thân mật của hai người, bị ba người ở xa nhìn thấy rõ.

 

Thầy giáo hóa học lúc này gấp đến không được, vừa thấy Tô Yên đến, còn đâu mà quan tâm cô và tên nhóc Khương Nhiên này có quan hệ mờ ám gì.

 

Có thể đến thi là được rồi.

 

Còn Nguyên Hân Lâm đứng sau lưng thầy giáo thì lại nắm chặt chiếc hộp bút trong tay.

 

Trong lòng anh ta, Tô Yên thực ra là thích mình.

 

Còn việc tại sao Tô Yên lại thân mật với Khương Nhiên như vậy, chỉ là vì bị Khương Nhiên ép buộc, không thể không nghe theo.

 

Chỉ cần cuộc thi này kết thúc, anh ta sẽ bày tỏ tình cảm của mình với Tô Yên.

 

Đến lúc đó, anh ta tin rằng, Tô Yên chắc chắn sẽ chấp nhận mình và giữ khoảng cách với Khương Nhiên.

 

Trong lúc suy nghĩ, Tô Yên đi về phía họ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khương Nhiên dựa vào cửa taxi, nhướng mày vẫn luôn lười biếng nhìn bóng dáng Tô Yên.

 

Rất nhanh, chuông vào phòng thi vang lên.

 

Tô Yên và hai người kia đi vào phòng thi.

 

Lại đợi mười phút sau, đề thi được phát xuống.

 

Giấy nháp hóa học, được cô đặt dưới đề thi, từ đầu đến cuối chưa từng lấy ra.

 

Khi một đám thí sinh còn đang lật qua lật lại đề thi để đánh giá sơ bộ nội dung.

 

Cô đã bắt đầu làm từng câu một.

 

Mười lăm phút sau.

 

Tô Yên buông cây bút trong tay xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Đợi một lát, cô đứng dậy.

 

Giám thị vừa thấy một cô gái yên tĩnh như vậy đi tới, có chút nghi hoặc:

 

“Bạn học có chuyện gì vậy?”

 

Tô Yên chớp mắt, lên tiếng:

 

“Thưa cô, em nộp bài ạ.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Giọng nói vừa dứt, những học sinh vốn đang cắm cúi làm bài đồng loạt ngẩng mắt lên kinh ngạc nhìn Tô Yên.

 

Mười lăm phút? Làm xong?!!

 

Sự kinh ngạc không cần nói cũng biết.

 

Có thể đến tham gia kỳ thi học sinh giỏi hóa học, vốn dĩ đã là những học sinh ưu tú nhất của các khu vực, nên không thể nào có kẻ ngốc trà trộn vào được.

 

Vậy nên chỉ có khả năng Tô Yên là một thiên tài hiếm có khiến người ta ghen tị.

 

Những bạn học vừa mới tập trung làm bài, có một khoảnh khắc bồn chồn.

 

Đều là cấp độ học bá học thần, khó tránh khỏi việc không nhịn được mà so sánh một phen.

 

Nhưng bây giờ, bị người ta vượt mặt như vậy, trong lòng thật sự không chịu nổi.

 

Tô Yên lại không quan tâm đến những điều này, cô nộp bài xong, rồi đi ra ngoài dưới ánh mắt của giám thị và một đám người.

 

Trong chiếc khuyên tai vang lên âm thanh:

 

“Ting ting, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên. Ngài nhận được một cơ hội ước nguyện.”

 

Tô Yên nghe những lời này, có chút nghi hoặc:

 

“Ước nguyện?”

 

“Đúng vậy, ký chủ, đợi ngài hoàn thành nhiệm vụ, sẽ biết thôi. Cố lên!”