Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 69: Nam chính trùm trường, có điểm cuốn hút 68



“Ồ, được.”

 

Tô Yên ngoan ngoãn gật đầu.

 

Từ lần trước Tô Yên chê Tiểu Hoa ồn ào trực tiếp ném đi, sau bài học đau thương đó.

 

Tiểu Hoa được tìm về, dỗi hờn giận dỗi mấy ngày.

 

Tâm trạng của Tiểu Hoa lúc đó vô cùng phức tạp.

 

Vừa tức giận lại vừa sợ ký chủ lại nổi giận ném mình đi lần nữa.

 

Thế là Tiểu Hoa dỗi hờn mấy ngày sau, liền thu liễm lại tha thứ cho Tô Yên.

 

Tiểu Hoa cũng bắt đầu xem xét lại ký chủ của mình.

 

Ờm… theo những gì nó thấy hiện tại, là một bộ dạng tiểu thiên sứ, tính cách thì… rất ngoan, không, cũng không tốt lắm.

 

Tiểu Hoa rối rắm, nó cũng không có cách nào định nghĩa được ký chủ hiện tại.

 

Chỉ có thể tìm hiểu thêm sau này mới có thể nói được.

 

Tô Yên vừa đi ra, thầy giáo hóa học sững sờ một chút, vội vàng đi qua hỏi:

 

“Cảm thấy làm bài thế nào? Đề có khó không?”

 

“Cũng ổn ạ.”

 

Cô ngoan ngoãn trả lời.

 

Thầy giáo nghe xong, ngược lại thở phào nhẹ nhõm.

 

Ít nhiều, thầy giáo cũng có chút hiểu biết về Tô Yên.

 

Cô nói cũng ổn, thì chắc là không khó.

 

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì quán quân kỳ thi học sinh giỏi hóa học toàn quốc lần này chính là của họ.

 

Trong lúc suy nghĩ, trên mặt thầy giáo hiện lên một vẻ vui mừng.

 

Khương Nhiên đi tới, trực tiếp nắm lấy tay cô:

 

“Đi thôi.”

 

Làm lơ đi vị thầy giáo đang một mình vui mừng ở bên cạnh, bạn học Tô Yên cứ thế bị kéo đi.

 

Đợi đến khi đi được một đoạn, cô lên tiếng:

 

“Chúng ta đi đâu vậy?”

 

Khương Nhiên đang định trả lời, đột nhiên phía sau vang lên một tiếng hét hổn hển:

 

“Tô Yên!”

 

Vừa quay đầu lại, đã thấy Nguyên Hân Lâm thở hổn hển vịn vào tường, không biết đã chạy ra khỏi phòng thi từ lúc nào.

 

Khương Nhiên đối với Tô Yên cười lười biếng, nhưng khi giương mắt lên đã là vẻ âm trầm.

 

Tô Yên nghi hoặc:

 

“Có việc gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nguyên Hân Lâm nhìn Tô Yên, đồng tử nghiêm túc:

 

“Tôi có lời muốn nói với cậu, mời bạn học Khương Nhiên tránh mặt.”

 

Khương Nhiên nhướng mày một chút.

 

Tên Nguyên Hân Lâm này, rốt cuộc lấy đâu ra dũng khí nói với hắn những lời này?

 

Tô Yên l.i.ế.m môi, trong mắt lóe lên một tia cảm xúc.

 

Cũng không biết tên Nguyên Hân Lâm này rốt cuộc là sao.

 

Lại nhiều lần, luôn tìm cô nói những lời vô dụng.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Cô cũng không muốn nói chuyện với anh ta.

 

Giọng nói mềm mại vang lên:

 

“Bạn học Nguyên Hân Lâm, cậu về đi.”

 

Ý từ chối đã rất rõ ràng.

 

Nguyên Hân Lâm chưa từ bỏ ý định, đi về phía Tô Yên, trong mắt có một tia nóng rực:

 

“Tô Yên, cậu nghe tôi nói, tôi hiểu tâm ý của cậu…”

 

Lúc nói chuyện mang theo vẻ si mê.

 

Vì Tô Yên, anh ta đến cả kỳ thi cũng không thi, sao có thể từ bỏ vào thời điểm mấu chốt này?

 

Chỉ là, lời còn chưa dứt, đã bị người ta một chân đá vào bức tường bên cạnh.

 

Đồng tử của Khương Nhiên có chút âm trầm, một bàn tay túm lấy cổ áo Nguyên Hân Lâm, lười cả nói chuyện với anh ta.

 

Giơ tay liền ấn người vào tường.

 

Lúc này, thầy giáo hóa học cũng đuổi theo tới.

 

Ông vừa mới thấy Nguyên Hân Lâm chạy ra khỏi phòng thi đã kinh ngạc, vội vàng đuổi theo xem tình hình.

 

Kết quả liền thấy Khương Nhiên sắc mặt âm trầm, còn Nguyên Hân Lâm thì như một bao cát thịt người không hề có đường sống đánh trả.

 

“Khương Nhiên, cậu đang làm gì vậy?! Mau buông cậu ta ra!”

 

Thầy giáo hóa học lại gần, muốn kéo hai người ra.

 

Nhưng Khương Nhiên đứng đó không nhúc nhích bóp cổ Nguyên Hân Lâm.

 

Sắc mặt Nguyên Hân Lâm trở nên trắng bệch, như thể giây tiếp theo sẽ tắt thở.

 

Tiểu Hoa lên tiếng:

 

“Ký chủ, ngài mau đi khuyên đi, thế giới này không thể g.i.ế.c người!!”

 

Tô Yên sững sờ trong giây lát, đi qua, kéo tay Khương Nhiên:

 

“Đừng đánh nữa.”

 

Giọng cô mềm mại như vậy, không chút phòng bị.