Năm Thứ Tư Kết Hôn

Chương 8



Sự chênh lệch trớ trêu này đã ghim sâu vào lòng anh ta từ lúc ấy, khiến sau này khi khởi nghiệp, anh ta liều mạng xông pha, chỉ để bù đắp cho sự hụt hẫng trước mặt Sở Du Du năm nào.

 

Sau khi kết hôn, anh ta rất thích thú việc tiêu tiền cho Sở Du Du.

 

Dưa Hấu

Mỗi khi thấy cô đeo chiếc vòng cổ anh ta mua, khoác chiếc túi anh ta tặng, cười tươi rói chạy đến ôm cổ anh ta gọi chồng, lòng anh ta lại tràn đầy động lực, cảm giác như mình mạnh mẽ đến mức không gì có thể đánh gục.

 

Anh ta biết mẹ anh ta đôi khi nói năng quá đáng với cô.

 

Nhưng anh ta cho rằng, chuyện đó chẳng hề gì.

 

Những người sống ở tầng lớp dưới đáy xã hội quá lâu, ít nhiều gì cũng mang trong mình sự ngang ngược và tính công kích. Không ngang ngược thì làm sao tranh giành được lợi thế từ nguồn tài nguyên ít ỏi.

 

Dù sao đó cũng là mẹ anh ta.

 

Sở Du Du nên nhẫn nhịn mới phải.

 

Thực tế, cô cũng đã làm như vậy, dù đôi khi có sụt sùi khóc, nhưng cuối cùng vẫn hít mũi, giọng nghẹn ngào:

 

"Lần này em bỏ qua, lần sau anh phải giúp em đó!"

 

Anh ta đồng ý.

 

Nhưng khi anh ta còn chưa kịp giúp cô giải quyết mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu thì Giản Tân Nhu đột ngột xuất hiện.

 

Cô ta khóc lóc thảm thiết tìm anh ta cầu cứu.

 

Đối với Giản Tân Nhu, anh ta mang một cảm xúc rất phức tạp.

 

Thời còn đi học, vì là đồng hương lại học chung cấp ba, họ rất thân thiết.

 

Anh ta luôn cho rằng, dù chưa ai nói ra, Giản Tân Nhu cũng có chung một sự thấu hiểu ngầm với anh ta.

 

Cô ta và anh ta có chung hoàn cảnh trưởng thành.

 

Xuất thân nghèo khó, nhưng cắn răng, dựa vào nỗ lực từng bước một để đặt chân vào ngôi trường danh tiếng này.

 

Anh ta không ngờ rằng, từ miệng Sở Du Du, anh ta lại nghe được câu trả lời: "Đồng hương kiêm bạn học."

 

Anh ta có chút phẫn uất.

 

Anh ta biết, thời gian đó có một thiếu gia nhà giàu bản địa đang điên cuồng theo đuổi cô ta.

 

Nhưng sự phẫn uất ấy cũng chỉ thoáng qua.

 

Không phải vì cảm giác bị tình yêu phản bội, mà là vì bị người cùng chí hướng cân nhắc thiệt hơn rồi lựa chọn từ bỏ, cảm giác khó xử và giận dữ trào dâng.

 

Nửa năm trước.

 

Giản Tân Nhu đột nhiên gọi điện thoại, nghẹn ngào hỏi anh ta có thể giúp cô ta không, anh ta đã thất thần trong giây lát.

 

Người năm xưa đã chọn từ bỏ anh ta, giờ đây lại bi thương, bất lực cầu xin anh ta, từng câu từng chữ đều lộ rõ vẻ cẩn trọng và sợ hãi.

 

Điều này khiến anh ta cảm thấy một sự khoái trá khó tả.

 

Anh ta dùng vẻ điềm tĩnh, lạnh lùng, lại như thể có thể làm được mọi thứ, giúp cô ta xử lý đủ loại khúc mắc lớn nhỏ.

 

Ánh mắt Giản Tân Nhu nhìn anh ta, luôn ánh lên vẻ kinh ngạc và ngưỡng mộ, hối tiếc và lỡ làng, cùng với sự khao khát trào dâng không thể che giấu...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Khoảng thời gian đó, anh ta chìm đắm trong cảm giác được tạo dựng, được ngưỡng mộ, chinh phục và vả mặt.

 

Hoàn toàn bỏ qua Sở Du Du.

 

Thực ra anh ta đã cảm nhận được Sở Du Du dường như đã có chút thay đổi trong khoảng thời gian này.

 

Cô không còn chủ động nép vào lòng anh ta nữa, mắt không còn nhìn thẳng vào anh ta, anh ta khó khăn lắm mới về nhà thì cô lại lặng lẽ lên giường ngủ, canh dưỡng sinh mỗi ngày tự tay cô nấu cho anh ta giờ đã do người giúp việc đảm nhiệm...

 

Nhưng anh ta không mấy để tâm.

 

Sở Du Du yêu anh ta đến c.h.ế.t đi sống lại, đây là điều anh ta vô cùng chắc chắn. Chẳng qua là cô có chút ghen tuông, oán trách anh ta không dành thời gian cho cô mà thôi.

 

Chờ anh ta bận xong đợt này, dỗ dành vài câu là xong thôi.

 

Anh ta chưa từng gặp ai dễ dỗ hơn Du Du.

 

Đa phần, anh ta chỉ cần nhẹ giọng dỗ ngọt, mua món quà nhỏ, hoặc tùy ý hứa một yêu cầu cỏn con.

 

Lông mày đang nhíu chặt của cô sẽ giãn ra ngay, đôi môi đang bĩu sẽ cong lên thành nụ cười, vừa mềm mại vừa đáng yêu nói:

 

"Thôi được rồi, em sẽ rộng lượng tha thứ cho anh ta!"

 

Anh ta... là khi nào nhận ra, lần này dường như khác với trước kia?

 

Đêm họp lớp, anh ta trước mặt mọi người trách móc cô vài câu, cô không nói gì thêm, nhưng lúc ra về, rất tự nhiên tránh né cái nắm tay của anh ta.

 

Anh ta từng đọc được một câu hỏi trên mạng.

 

"Thế nào là thích vì sinh lý?"

 

Lúc ấy anh ta cười khẩy, bởi vì anh ta  chắc mẩm, Du Du thích anh ta chỉ là thích về mặt sinh lý.

 

Nhưng cô lại né tránh bàn tay chủ động của anh ta.

 

Chi tiết nhỏ này khiến anh ta bực bội khôn nguôi.

 

Buổi tối, anh ta nóng lòng muốn làm gì đó để xoa dịu cơn bực dọc trong lòng.

 

Anh ta và Du Du luôn hòa hợp trong chuyện giường chiếu.

 

Thân hình tròn trịa đầy đặn, làn da trắng nõn như ngọc, những tiếng rên rỉ khe khẽ của cô, đã mang đến cho anh ta vô số khoái cảm tột độ.

 

Thời gian khởi nghiệp áp lực nhất, anh ta gần như ngày nào cũng đòi hỏi, thiếu một lần cũng không được.

 

Nhưng Du Du đẩy anh ta ra.

 

"Em mệt quá."

 

Cô nói rất bình thản, không chút cảm xúc.

 

Anh ta vừa bực bội, vừa giận dữ.

 

Lại có chút hốt hoảng khó tả.

 

Cùng lúc đó, Giản Tân Nhu bắt đầu cố ý tạo ra những va chạm mờ ám.

 

Ngực lộ ra khi khom người, hơi thở phả vào tai khi nói chuyện, kể lể run rẩy trong vòng tay anh ta với đôi mắt đỏ hoe khi bị ngược đãi, váy ngủ hở lộ ra đôi chân trắng ngần...