Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Chương 33: Chỉ cần tôi không thừa nhận, sẽ không ai chứng minh được tôi là tôi





[??? Hình như đúng thật! An Linh cũng ở trong đó!]

[Tôi có một ý tưởng táo bạo.]

[Xem tôi phát hiện ra gì này: Kim Dị Bảo Bối → Kim Dị → Tích → Giả Thiếu Tích! Tài khoản này là của Giả Thiếu Tích!!]

[...]

[Bạn cũng thật là (icon cười khổ đỡ trán)]

[Cuối cùng cũng biết cái gì gọi là công thức thì đúng hết mà đáp án thì sai hoàn toàn. Anh ta phải tự luyến đến mức nào mới tự gọi mình là Tích Bảo Bối! Rõ ràng là tài khoản của Vương Dung Hân mà, An Linh cũng đang hỏi Vương Dung Hân mà!]

Tuy rằng qua một hồi giải thích như vậy, mọi người rất dễ dàng phát hiện ra "Kim Dị" đại diện cho chữ "Tích". Nhưng tài khoản Weibo này chưa từng đăng tải nội dung nào liên quan đến Giả Thiếu Tích. Nếu không phải An Linh trực tiếp nói ra ID này với Vương Dung Hân, trên mạng sẽ không ai có thể liên hệ hai người họ lại với nhau.

Phần bình luận đã phá án xong, Vương Dung Hân lại vì An Linh gọi ra ID trên mạng của mình mà ngẩn người một chút: "Cô, cô làm sao mà biết được?"

Câu hỏi ngược này của cô ta chẳng khác nào đã thừa nhận.

An Linh đương nhiên không thể nói cho cô ta biết mình tra ra từ máy dò thông tin nhân vật: "Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm. Cô thà rằng đổ hết thù hận lên đầu những người vô tội, cũng không muốn thừa nhận là mình đã bị Giả Thiếu Tích lừa sao?"

"Trong số những người mà cô căm ghét, không một ai từng muốn đào góc tường nhà cô đâu. Rốt cuộc thì mọi người đều có mắt, người bình thường chắc chắn vẫn thích ăn cám mịn hơn."

[Ha ha ha ha An Linh đang chửi Vương Dung Hân là heo rừng hay là đang chửi Giả Thiếu Tích là cám heo vậy?]

[Tôi cảm thấy cô ấy đang công kích diện rộng ha ha ha ha.]

[Cái miệng độc quá, tôi yêu quá, chị ơi chửi em đi!]

[An Linh l.i.ế.m môi một cái, bị chính nọc độc của mình làm cho chết.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

[Ảnh hậu An ngày thường thật sự có phong cách này sao? Sao lại không giống với ấn tượng của tôi từ trước đến nay nhỉ?]

[Có một khả năng là, cô ấy nghĩ rằng mọi người không nhận ra mình nên mới bung xõa.]

[Chắc không phải đâu...]

Người đang livestream tự nhiên cũng thấy được những bình luận này, thế là anh ta thử hô một câu.

"An Linh cô nói đúng! Tôi đại diện cho quần chúng vây xem ủng hộ cô!"

Nghe được tên của mình, An Linh phản xạ có điều kiện trả lời: "Tôi không phải An Linh!"

An Linh: "..."

Những người khác: "..."

[Không nhịn được cười thành tiếng.]

[Cái này gọi là gì? Chối bay chối biến à?]

[Chỉ cần tôi không thừa nhận, sẽ không ai chứng minh được tôi là tôi!]

Lúc này, Giả Thiếu Tích và đạo diễn Lâm cuối cùng cũng có cảm giác tai vạ đến nơi. Người mặc đồ đen trước mắt rõ ràng chính là An Linh!

Nhưng Vương Dung Hân lại hoàn toàn bị chọc giận. Cô ta cuối cùng cũng biết tại sao người này lại vô duyên vô cớ đến lo chuyện của Thu Niệm, bởi vì bọn họ chính là cá mè một lứa!

Bọn họ đều muốn đào góc tường nhà cô ta! Đều muốn cướp đi những thứ thuộc về cô ta!

Vương Dung Hân chẳng còn để ý đến điều gì nữa, lao về phía An Linh. Bây giờ cô ta chỉ muốn xé nát khuôn mặt của An Linh.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.