Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Chương 9: Em đúng là cô em gái tốt của anh





An Sùng cảm thấy mình hình như có chút hoa mắt.

Anh rõ ràng đã nghe thấy giọng của An Linh, nhưng lại không thấy An Linh mở miệng nói chuyện?

Anh thử thăm dò trả lời: "Hơn 3 giờ sáng rồi. Cha mẹ chưa ngủ đâu, vừa nãy còn gọi điện hỏi anh đã đón được em về chưa. Vốn dĩ họ cũng định đi đón em, nhưng bị anh khuyên ở lại rồi."

"Vậy chúng ta mau xuống xe đi." An Linh trả lời.

Cô vốn chưa tỉnh táo hoàn toàn, nên cũng không để ý rằng lời nói của An Sùng vừa hay khớp với câu hỏi trong lòng mình. Cô vội vàng mở cửa xe đi vào trong nhà.

An Linh vừa bước vào cửa, Bùi Ngọc Ngưng và An Thụ Hải với vẻ mặt lo lắng đã lao tới. "Tiểu Linh, để mẹ xem nào, không bị thương chứ?"

Bùi Ngọc Ngưng kéo An Linh xoay tới xoay lui, muốn tận mắt xác nhận An Linh không sao.

An Thụ Hải cũng vỗ vỗ vai An Linh an ủi.

"Hôm nay sợ lắm đúng không, mấy ngày tới cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Cha sẽ tìm cho con một bác sĩ tâm lý để trò chuyện nhé."

"Chaa, mẹ, con thật sự không sao mà."

Lúc này, An Sùng đi theo sau An Linh vào nhà lên tiếng: "Cha mẹ, con đã đưa Tiểu Linh về đến nơi rồi, con về lại bên căn hộ đây, sáng mai còn phải họp sớm."

Biệt thự An gia cách công ty khá xa. An Sùng liền mua một căn hộ gần công ty, những lúc công việc bận rộn sẽ ở đó chứ ít khi về nhà.

[Anh... hay là anh đừng đi nữa...]

An Linh bây giờ là bảo bối của cả nhà. Giọng cô vừa vang lên, cả ba người có mặt ở đó đều đổ dồn ánh mắt về phía cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vì vậy, cả ba người đều phát hiện ra, lúc An Linh phát ra âm thanh, cô hoàn toàn không hề mở miệng nói chuyện.

[Căn hộ của anh... nó không sạch sẽ đâu!]

An Linh vẫn còn đang mải hồi tưởng lại cốt truyện gốc, nên cũng không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của cha mẹ và anh cả.

[Mình nhớ là trợ lý sinh hoạt của anh cả, hình như sẽ nhân lúc vào phòng anh ấy dọn dẹp mà nằm lên giường, rồi dùng đồ lót của anh cả để làm những chuyện xấu xa.]

[Hắn thậm chí còn trộm mất mấy cái mang đi nữa.]

Đồng tử của cả ba người còn lại trong An gia đều kinh ngạc dữ dội.

Bùi Ngọc Ngưng và An Thụ Hải kinh hãi nhìn về phía An Sùng.

Nếu họ nhớ không lầm, trợ lý sinh hoạt của An Sùng...

Không phải là đàn ông sao?

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Nghe được lời An Linh nói, An Sùng đột nhiên cảm thấy một trận buồn nôn ập tới.

Khi bắt gặp ánh mắt kinh hãi của cha mẹ, An Sùng lập tức hiểu ra, việc có thể nghe được tiếng lòng của An Linh không phải là ảo giác của anh. Cha mẹ rõ ràng cũng đã nghe thấy!

Vậy chẳng phải họ cũng đã nghe thấy chuyện mà trợ lý của mình đã làm hay sao?

Anh há hốc miệng, cảm thấy mình nên giải thích điều gì đó, nhưng lại chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.

Trợ lý sinh hoạt của anh tên là La Thần, đã làm việc cho anh được hai năm, chủ yếu giúp An Sùng xử lý tất cả những việc lặt vặt bên ngoài công việc.

Công việc này tuy không có gì khó khăn, nhưng để làm cho An Sùng hài lòng cũng không hề đơn giản. Vì vậy, trước La Thần, anh đã đổi qua mấy người trợ lý sinh hoạt.