Là sinh viên xuất sắc của chuyên ngành "Trinh sát hình sự" Đại học Công an, tôi lập tức đánh hơi thấy mùi "vụ án lớn" trong lời nói của người đàn ông.
Bởi vì anh ta nói: Chỉ trong lúc đi vệ sinh, bạn gái đã biến mất cùng với thiết bị, mà lại là ở ngay đầu thôn!
Mặc dù tôi không biết "thiết bị" mà anh ta nói là thứ gì.
Nhưng tôi tin rằng ở cái thôn quê hẻo lánh chó ăn đá gà ăn sỏi này, người đi lạc là chuyện bình thường. Nhưng nếu cả thiết bị cũng mất, vậy chỉ có thể giải thích một điều – đó là bắt cóc! Một vụ bắt cóc có chủ đích!
Trong khoảnh khắc, tôi như thấy được viễn cảnh mình phá án thành công, thuận lợi thăng tiến và được điều chuyển công tác.
Thế là tôi vội mời người đàn ông vào trong nhà, tiến hành lấy lời khai chi tiết.
Theo lời khai, anh ta tên Uông Lô, cùng bạn gái là Tiết Mạn Tinh đều làm truyền thông tự do (self-media). Lần này, họ lặn lội đường xa đến đây là để quay một kỳ về "Truyền thuyết Bà Hổ ăn thịt người trên núi Hổ Cô", hòng kiếm chút lưu lượng truy cập. Nhưng mới quay được hai ngày thì bạn gái mất tích!
Khi tôi hỏi về mối quan hệ giữa Uông Lô và bạn gái, anh ta liên tục khẳng định quan hệ của họ rất tốt đẹp, nên không có chuyện bạn gái lén bỏ đi. Chắc chắn là bị thôn dân bắt cóc rồi.
Nói đến cuối, Uông Lô cứ khăng khăng cho rằng: Chắc chắn là do mấy gã trai thôn không lấy được vợ thấy bạn gái anh ta xinh đẹp nên nảy sinh ý đồ xấu, bắt cóc người đi rồi. Nếu chúng tôi không xử lý, anh ta sẽ lên huyện, lên thành phố tố cáo chúng tôi tắc trách.
Nghe xong lời kể của Uông Lô, trong đầu tôi cũng hình thành một kết luận sơ bộ.
Việc người mất tích là chắc chắn. Bị bắt cóc, cũng gần như chắc chắn.
Giống như Uông Lô đã nói – quan hệ của họ rất tốt, bạn gái anh ta không lý nào lại bỏ anh ta mà đi một mình.
Hơn nữa, đây là vùng núi hẻo lánh, bốn bề là núi non. Một cô gái trẻ không thể nào vác theo thiết bị quay phim nặng nề chạy đi xa được.
Nhưng có một điểm khiến tôi không tài nào hiểu nổi – tại sao thiết bị quay phim lại biến mất theo?
Nếu Tiết Mạn Tinh bị mấy gã trai thôn thô lỗ cưỡng ép bắt đi, thì bọn họ lấy thiết bị để làm gì?
Mấy gã nhà quê cả đời chưa ra khỏi núi, làm sao biết dùng mấy thứ công nghệ cao của thành phố?
Trừ phi... Họ đã quay được thứ gì đó kinh khủng, có kẻ sợ bị lộ nên quyết định ra tay độc ác, thủ tiêu cả người lẫn thiết bị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nhưng như vậy cũng không hợp lý.
Ở cái nơi heo hút này thì có thể có thứ gì ghê gớm đến mức không thể để người khác thấy được chứ?
Hơn nữa, nếu họ thực sự quay được thứ gì đó, tại sao Uông Lô không bị bắt luôn mà vẫn có thể bình an vô sự đến đây báo án?
Còn về lý do tại sao tôi không nghi ngờ Uông Lô g.i.ế.c bạn gái rồi giả vờ báo án. Đó là vì tôi thực sự rất chuyên nghiệp!
Là sinh viên xuất sắc chuyên ngành Trinh sát hình sự của Đại học Công an, một người có nói dối hay không, tôi liếc mắt là biết.
Hơn nữa, giả thuyết "Uông Lô sát hại bạn gái" hoàn toàn không đứng vững.
Dù sao đây cũng là vùng núi.
Hẻo lánh xa xôi, giao thông tắc nghẽn.
Nếu Uông Lô thực sự có ý định sát hại bạn gái, anh ta hoàn toàn có thể tạo dựng một vụ tai nạn trong núi, rồi nói rằng bạn gái rơi vào bẫy thú, rơi xuống vực... Chết do tai nạn gì đó. Hoàn toàn không cần phải làm thêm chuyện phiền phức, tự rước họa vào thân như vậy.
Vì vậy, tôi tin anh ta và cũng tin rằng Tiết Mạn Tinh bị bắt cóc, thậm chí có thể đã bị sát hại.
Nhưng ngay khi tôi chuẩn bị cùng Uông Lô quay lại hiện trường nơi Tiết Mạn Tinh mất tích để khảo sát thêm, thì Hoàng Phi trở về.
"Hóa ra cậu ở đây à, làm tôi chạy đi tìm một chuyến vô ích."
Vừa vào nhà thấy Uông Lô, Hoàng Phi lập tức buông lời phàn nàn, đồng thời đẩy tôi sang một bên.
"Là Uông Lô phải không? Về chuyện bạn gái cậu đi lạc, tôi đã nhờ thôn dân lên núi tìm kiếm rồi, có kết quả tôi sẽ thông báo cho cậu ngay."
Uông Lô sốt ruột: "Đi lạc gì chứ? Rõ ràng là mất tích! Là bị bắt cóc!"
Hoàng Phi nói: "Thôi được rồi, đừng vội kết luận. Mới biến mất có mấy tiếng đồng hồ, chưa thể coi là mất tích được. Còn chuyện cậu nói bắt cóc, hoàn toàn là vô căn cứ. Tôi ở đây mười mấy năm rồi, tôi tin thôn dân đều là những người chân chất thật thà, không thể nào làm ra chuyện bắt cóc tập thể được."
"Nhưng bạn gái tôi đã biến mất, cả thiết bị cũng không còn. Tôi đã tìm mấy vòng rồi, cô ấy không thể nào tự mình vác thiết bị nặng như vậy chạy đi được."
Uông Lô thực sự nổi nóng, mặt đỏ tía tai, lớn tiếng quát.