Người Cũ Không Còn

Chương 16



Tại sao nàng lại đỡ kiếm cho hắn?

 

Tại sao lại liều lĩnh đến vậy?

 

"Ta không cứu chàng, ta chỉ muốn cứu A Cảnh mà thôi."

 

Nàng cố gắng mở mắt, kiên cường đáp lời.

 

"Nhưng ta không phải là hắn, người nàng cứu chính là ta."

 

Văn Cảnh đáp lời nàng, không biết là đang cố gắng thuyết phục nàng hay đang tự thuyết phục chính mình.

 

"Ta biết, nhưng thân thể này cũng là của hắn."

 

Đó là câu nói cuối cùng nàng thốt ra trước khi chìm vào hôn mê. Khi nghe tin Văn Cảnh bị thích khách ám sát, thiên tử liền phái thái y đến chữa trị cho Úc Xuân.

 

Văn Cảnh nhìn Vũ Văn Tuân trước mặt đang giả vờ nổi giận trách mắng đám lính canh tắc trách, trong lòng không khỏi cảm thấy phiền muộn.

 

Hắn hiếm khi muốn khơi lại ký ức về ba năm đó, nhưng lần này, dòng suy nghĩ lại tự động kéo hắn về quá khứ. Thực ra, Vũ Văn Tuân vốn muốn nhổ cỏ tận gốc, khi Văn Cảnh còn ngây ngốc, hắn cũng đã phái thích khách đến ám sát.

 

Lần đó, Úc Xuân cũng như vậy, không chút do dự đứng ra che chắn cho hắn, bảo vệ hắn đang hoảng sợ phía sau.

 

Lần đó may mắn hơn lần này, nàng chỉ bị tên b.ắ.n sượt qua cánh tay.

 

Sau đó, có lẽ Vũ Văn Tuân đã nhân cơ hội này để xóa bỏ nghi ngờ, quyết định giữ lại cái mạng của tên phế vật ngốc nghếch như hắn, không phái thích khách đến nữa.

 

Sau khi diễn xong màn kịch trước mặt Vũ Văn Tuân, Văn Cảnh ở lại bên cạnh Úc Xuân suốt đêm, cho đến khi có cung nhân đến nhắc hắn thay trang phục để lên triều.

 

Thần tử không được phép ở lại trong cung qua đêm, Vũ Văn Tuân giữ Úc Xuân ở lại trong cung để chữa trị, bề ngoài là thể hiện ân sủng của hoàng gia, nhưng thực chất chỉ là dùng nàng làm con tin.

 

Mục đích của hắn là muốn ép Văn Cảnh bỏ qua hắn, trực tiếp ra tay với Vĩnh An Hầu phủ. Dù sao, trong ba năm hắn ngây dại, Vĩnh An Hầu lộng quyền triều chính, giống hệt bộ dạng hắn trước kia.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hành thích trước cổng cung, đó là trọng tội. Chỉ cần dựa vào điều này, có thể thừa cơ đả kích phủ Vĩnh An Hầu, đồng thời lôi kéo Văn Cảnh về phe mình.

 

Vũ Văn Tuân đã trưởng thành rồi, không còn là vị hoàng tử non nớt để người khác điều khiển như trước.

 

Giờ đây, Văn Cảnh chỉ còn cách thuận theo ý hắn, ra tay với phủ Vĩnh An Hầu. Những ngày sau đó trôi qua trong bận rộn, Văn Cảnh ngày ngày vào cung rồi lại rời cung.

 

Úc Xuân vẫn chưa tỉnh lại, chỉ có thể duy trì sự sống bằng thuốc thang.

 

Thái y nói nhát kiếm đó đã đ.â.m vào phổi, nàng có thể tỉnh lại hay không còn phụ thuộc vào ý chí của bản thân.

 

Văn Cảnh tin điều đó.

 

Hắn tin chắc chắn nàng sẽ tỉnh lại, bởi ý chí sinh tồn của nàng là mạnh mẽ nhất mà hắn từng thấy.

 

Nhưng Văn Cảnh đã bị nàng lừa dối. Sau khi Vĩnh An Hầu bị kết tội, Vũ Văn Tuân lập tức phái người điều tra tư sản của hắn.

 

Dưới vương quyền, không ai có thể thoát khỏi. Văn Cảnh lúc này mới nhận ra, hóa ra Vũ Văn Tuân muốn thâu tóm cả hắn và Vĩnh An Hầu.

 

Sau này, bọn họ chỉ có thể làm tay sai cho thiên tử, không còn khả năng lật đổ hắn. Nhưng tư sản của hắn luôn được giấu kín rất kỹ, trừ phi...

 

Văn Cảnh nhớ lại, trong ba năm hắn ngây ngốc, Úc Xuân là người quản lý mọi chi tiêu và vận hành của vương phủ.

 

Vậy nàng đã có quan hệ với thiên tử từ lúc nào?

 

Có lẽ là sau lần đỡ kiếm bị thương đó, nàng nói muốn đi mua bánh bao thịt ở cuối phố Đông, đến tối mịt mới trở về. Nhưng hai tay nàng trống trơn, nói rằng quán đông khách quá, đến lượt nàng thì đã bán hết.

 

Sau đó, Úc Xuân không chịu được sự nũng nịu của hắn, thức trắng đêm làm cho hắn mấy xửng bánh bao, đủ các loại nhân.

 

Lúc ấy, Úc Xuân hỏi hắn, có muốn nàng làm bánh bao cho hắn cả đời hay không.

 

Chắc chắn là lần đó rồi.

 

Văn Cảnh có thể tưởng tượng được, nàng đã dùng những lời lẽ gì để uy h.i.ế.p và dụ dỗ người canh cổng truyền lời cho Vũ Văn Tuân, rồi lại thuyết phục hắn ta giữ lại mạng sống cho mình.