Người Duy Nhất Yêu Em

Chương 7



15

 

Hot search đứng số một, treo tên tôi.

 

\#Sở Tuyết Ý Giấu Hôn#

 

Ấn vào xem, toàn là tin tức bất lợi cho tôi.

 

Bức ảnh bị chụp góc độ rất khéo, là chụp bóng lưng chúng tôi.

 

Rõ ràng có thể thấy cây gậy của Giang Từ Yến.

 

Trong phần bình luận, có thủy quân đang dẫn dắt dư luận.

 

Nói tôi vì tiền mà làm tiểu tam trèo lên, gả cho một phú hào tàn tật lớn hơn mình 20 tuổi.

 

【Sở Tuyết Ý nhiều phốt lắm, nổi tiếng là vì nổi tiếng mà cái gì cũng dám làm.】

 

【Ghê tởm, loại người này mà cũng nổi được, giới giải trí coi như xong.】

 

【Phong sát đi, cút khỏi showbiz!】

 

“Bộ phim của đạo diễn Tống rõ ràng là tác phẩm nhắm tới giải thưởng, vai nữ chính này có vô số người đang nhắm vào, e rằng phía sau có công ty liên kết lại để hãm hại cô.”

 

“Bây giờ dư luận với cô rất bất lợi, đều nói cô ham tiền mê tài, khác xa nguyên mẫu nhân vật nữ chính.”

 

Trong văn phòng cao tầng rộng mấy trăm mét vuông của Giang Từ Yến.

 

Tôi vừa lấy cơm canh mà đầu bếp nấu sẵn từ túi mang ra.

 

Vừa an ủi quản lý.

 

“Đừng lo, nếu ngay cả loại thủ đoạn nhỏ nhặt chẳng ra gì này tôi còn sợ, thì bao nhiêu năm qua đúng là lăn lộn uổng phí rồi.”

 

“Chiều nay tôi sẽ hẹn gặp đạo diễn Tống trước.”

 

Quản lý khẽ “ừ” một tiếng.

 

Do dự hỏi:

 

“Nhưng mà… nhiều năm nay tôi chỉ biết cô đã kết hôn, rốt cuộc chồng cô là người thế nào vậy?”

 

“Cô biết đấy, bây giờ fan đối với nửa kia của nữ minh tinh yêu cầu rất cao, nếu cô quen một người đàn ông mà fan không chấp nhận, đảm bảo họ sẽ lập tức thoát fan.”

 

“Cô nói trước cho tôi biết một chút, để tôi chuẩn bị phương hướng quan hệ công chúng.”

 

Tôi cười cười.

 

Vừa định mở miệng khoe khoang.

 

Ngẩng đầu lên, phát hiện Giang Từ Yến vậy mà đã kết thúc cuộc họp công ty sớm.

 

Vội vàng chạy lên.

 

Màn hình điện thoại dừng lại ở giao diện Weibo.

 

Rõ ràng cũng đã nhìn thấy những tin tức này.

 

Cả người anh giống như một chú cún con thất bại, chán nản.

 

“Xin lỗi, anh làm ảnh hưởng đến công việc của em rồi.”

 

“Anh sẽ lập tức tìm người gỡ tin này xuống.”

 

“Đợi đã.”

 

Tôi giữ lấy tay anh.

 

“Tại sao phải gỡ? Em vừa hay muốn nhân cơ hội này công khai tin kết hôn.”

 

Trước đây, tôi luôn cho rằng Giang Từ Yến xem thường tôi.

 

Về sau tôi mới biết, khi đối mặt với tôi, anh luôn đặt mình ở vị trí thấp.

 

Cho dù anh đã đạt được thành công tột đỉnh theo định nghĩa của thế tục, nắm trong tay vô số tài sản.

 

Nhưng ở trước mặt tôi, anh vẫn là kẻ thiếu tự tin.

 

Tôi khẽ vuốt gương mặt nghiêng của Giang Từ Yến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Yên tâm, fan của em nhất định sẽ thích anh.”

 

“Bởi vì… bọn họ cũng háo sắc giống em.”

 

16

 

Vài phút sau.

 

Đối mặt với làn sóng dư luận sôi sục.

 

Tôi đăng một bài Weibo.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Chỉ có bốn chữ.

 

“Ảnh gốc không chỉnh.”

 

Kèm theo một tấm hình.

 

Trong ảnh, Giang Từ Yến nhìn thẳng vào ống kính.

 

Không có ánh sáng nghệ thuật hay bố cục tạo cảm giác dựa dẫm.

 

Chỉ đơn giản là ngầu và đẹp trai.

 

Khu vực bình luận lập tức tràn ngập hàng loạt ý kiến.

 

【Đây là anh rể sao? Được đấy, mỹ nhân không lấy chồng xấu, mãn nguyện rồi.】

 

【Ha ha, chắc P chứ gì, mũi với đường quai hàm dám P giả thêm tí nữa không?】

 

【Không phải nói 50 tuổi à? Người này nhìn còn trẻ hơn cả tôi 18 tuổi.】

 

【Cạn lời, vừa đẹp trai vừa giàu thì có gì ghê gớm, anh ta là một người tàn tật đấy. Sở Tuyết Ý đúng là loại đàn bà hám tiền! Hoàn toàn không xứng làm hình tượng tích cực của công chúng.】

 

【Này lầu trên có não tàn thật thì tao cũng muốn chửi mày, đừng khoe cái trí tuệ ít ỏi đáng thương đó nữa.】

 

【Cái gì, mấy người bảo vì tiền mà đại mỹ nư của tôi phải hy sinh bản thân đi lấy một soái ca sao? Loại việc vừa có tiền vừa có trai đẹp thế này kiếm ở đâu thế? Cho tôi xếp hàng trước!】

 

【Khuôn mặt này đúng là quá đỉnh… Tao tin đây là vì tình yêu, bởi vì tao đã yêu từ cái nhìn đầu tiên.】

 

Tôi nửa nằm trong lòng Giang Từ Yến lướt bình luận.

 

Mỗi khi thấy cái gì thú vị, tôi lại chỉ cho anh xem.

 

“Anh nhìn đi, fan của em đều rất thích anh, ai cũng khen anh đẹp trai, nói hai chúng ta chỉ nhìn mặt thôi đã rất xứng.”

 

Khóe môi Giang Từ Yến cong lên.

 

Niềm vui hiện rõ mồn một.

 

Anh nắm lấy bàn tay tôi đang định lướt tiếp màn hình.

 

“Những bình luận vừa nãy, em chụp màn hình gửi cho anh được không?”

 

“Anh muốn tặng quà cho họ.”

 

“Nhưng mà người khen anh thì nhiều lắm, anh không gửi nổi đâu.”

 

“Anh nhiều tiền, anh muốn gửi.”

 

“Được thôi, nhưng em có một điều kiện.”

 

Tôi đổi tư thế.

 

Ngồi hẳn lên đùi Giang Từ Yến.

 

Nghiêm túc nhìn vào mắt anh.

 

“Em biết từ rất sớm anh đã thích em rồi.”

 

“Nhưng trí nhớ em thật sự quá kém.”

 

“Anh có thể kể lại cho em nghe những chuyện trước kia, một lần nữa được không?”

 

Kiếp trước, trong căn nhà kia, tôi đã chứng kiến tình yêu Giang Từ Yến dành cho tôi đến c.h.ế.t cũng không thay đổi.

 

Nhưng tôi còn chưa kịp hỏi quản gia gì cả, đã trọng sinh rồi.

 

Lần này, tôi muốn chính miệng Giang Từ Yến kể cho tôi nghe.