Hai người càng nói càng hăng, đến mức không để ý ta đã ra ngoài từ lúc nào.
Sở dĩ chuyện của Thịnh Vô Hạ được truyền bá rộng rãi, một phần cũng nhờ vào sự phá cách của nàng ta. Nghe mãi những câu chuyện về liệt nữ trung trinh hay tài tử phong lưu, đột nhiên xuất hiện một màn báo thù kỳ ảo nhắm vào nam nhân cặn bã, ai mà không thấy mới mẻ chứ?
Trước đây đã có những câu chuyện như Hoa Mộc Lan, Thiện Nữ U Hồn do Hoàng hậu Minh Đức biên soạn, nên tác phẩm của Thịnh Vô Hạ cũng không quá lạ lẫm.
Ta đứng bên cạnh Hà Hải ho nhẹ một tiếng, lúc này hắn ta mới sực nhớ ra, vội vàng đứng dậy.
“Giang cô nương.”
“Vẫn như cũ, chuyển giúp ta phong thư này đến Hầu gia.”
“Vâng.” Hà Hải mỉm cười nhận lấy, cẩn thận nhét vào trong ngực” “Giang cô nương, hôm nay khi tới đây, Hầu gia còn có lời muốn nhắn nhủ với cô nương.”
“Lời gì?”
“Bảo cô nương chuẩn bị sẵn sàng để vào cung. Hoàng hậu nương nương có thể sẽ triệu kiến cô nương.”
“Hoàng hậu nương nương?” Ta cau mày: “Tại sao?”
Hà Hải lắc đầu: “Chuyện này tiểu nhân không rõ. Nhưng Hầu gia chưa bao giờ nói sai, ngài ấy cũng chỉ muốn nhắc nhở cô nương mà thôi. Nếu không có thì càng tốt nhưng nếu thực sự triệu kiến, ngài ấy muốn cô nương cũng sẽ không bị động.”
“Ta biết rồi, thay ta tạ ơn Hầu gia.” Ta hít sâu một hơi, gật đầu.
Sau đó, ta ra hiệu cho Vân Thư tiễn khách.
Vài ngày sau, ta liền nhận được tin từ trong cung.
Không phải triệu kiến, mà là yến tiệc mừng sinh nhật của Công chúa Minh Hoa, người được mời không chỉ có ta, mà còn có con gái của Đại bá mẫu.
Danh nghĩa là tiệc sinh nhật nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ, đây thực chất là Hoàng hậu nương nương mượn cớ để lựa chọn phò mã cho công chúa, đặc biết mời thêm các tiểu thư thế gia để che giấu mục đích thật sự.
Chuyện này không có gì lạ, năm xưa Giang gia cũng từng là khách quen của những bữa tiệc như vậy nhưng từ khi gia cảnh sa sút, danh sách khách mời chẳng còn thấy tên.
Năm ngày sau, từ sáng sớm, sau một hồi ăn vận chỉnh tề, ta và Giang Uyển Miên cùng ngồi chung một xe ngựa tiến cung, vừa xuống xe, đã có tiểu thái giám tới dẫn đường.
Yến tiệc được tổ chức trong Ngự Hoa Viên, lúc chúng ta đến, bên trong đã có không ít người.
Công chúa Minh Hoa, nhân vật chính của ngày hôm nay, mặc trên người một bộ váy gấm đỏ thêu kim tuyến, trên đầu cài trâm bươm bướm tinh xảo, đứng dưới ánh mặt trời đẹp đến không gì sánh được.
Nàng ấy tươi cười, đang vui vẻ đùa giỡn với một thiếu nữ khác cũng trang phục tinh mỹ không kém đứng bên cạnh.
Giang Uyển Miên lén chạm vào khuỷu tay ta, nhướng mày đầy ẩn ý: “Thịnh Vô Hạ!”
Ta mặt không đổi sắc, nhân lúc có người mới đến, liền cùng bọn họ tiến lên hành lễ với Công chúa.
Có lẽ vì có Thịnh Vô Hạ ở đây, Công chúa Minh Hoa tỏ ra đặc biệt hứng thú với ta, nhìn chằm chằm hỏi han không ít chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Mãi đến khi con gái của Gia Nam tướng quân, Thẩm Lan, đến nơi, nàng ấy mới chịu buông tha cho ta.
Ta bắt chước dáng vẻ những người khác, tự lấy một cái đĩa, bước tới bàn tiệc có bày các loại bánh ngọt xung quanh.
Dạng tiệc này cũng khá mới mẻ, không còn chia bàn ngồi theo thứ bậc mà là dạng tiệc tự phục vụ món ăn, thích ăn gì thì tự mình lấy.
Trên bàn ngoài những món điểm tâm cung đình thường thấy, còn có “bánh kem” với tạo hình tinh xảo.
Ta nghe người bên cạnh nói: “Những thứ này đều do Thịnh nhị tiểu thư làm ra, đặc biệt là bánh kem, Hoàng hậu và Công chúa Minh Hoa đều cực kỳ thích.”
…
Ta thầm nghĩ đúng là yêu ai yêu cả đường đi
Từ sau khi Thịnh gia chọn phe, có thể thấy sự sủng ái của Hoàng hậu dành cho Thịnh Vô Hạ càng ngày càng tăng.
Chi dù ta suốt ngày ở trong phủ, mấy ngày gần đây ít khi ra ngoài, cũng nghe nói không ít chuyện.
Ở một mức độ nào đó, việc những thứ của Thịnh Vô Hạ có thể nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành, không thể không kể đến công lao của Hoàng hậu.
Ta liếc nhìn về phía Công chúa, lúc này Thịnh Vô Hạ đang trò chuyện với nàng ấy rất sôi nổi.
Thấy Thịnh Vô Hạ có ý định đi về phía này, ta lặng lẽ xoay người, dịch lại gần con gái của Gia Nam tướng quân.
Con gái của Gia Nam tướng quân, Thẩm Lan, tính tình ngay thẳng, hoạt bát, từ trước đến nay vẫn không hòa thuận với Công chúa Minh Hoa. Chỉ là Thẩm gia vốn là danh môn tướng gia qua bao thế hệ, công lao hiển hách, những tranh chấp giữa các tiểu thư với nhau cũng chỉ là chuyện vặt vãnh, không đáng để làm lớn, chỉ có điều, mâu thuẫn giữa hai người ngày một sâu.
Công chúa Minh Hoa đương nhiên không muốn đứng chung một chỗ với Thẩm Lan.
Thẩm Lan nhận ra hành động của ta, dù không nói chuyện với ta nhưng cũng chẳng chê trách gì.
Trong yến tiệc, các tiểu thư hoặc là vây quanh công chúa, hoặc là tụ tập thành nhóm nhỏ với khuê mật thân thiết, trò chuyện vui vẻ. Chỉ có ta giống như một kẻ ngoài cuộc, cầm miếng bánh kem điểm xuyết vài trái nho, chậm rãi thưởng thức.
Thỉnh thoảng cũng có người đến bắt chuyện với ta vài câu, nên cũng không quá cô độc.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
“Hoàng Thượng giá lâm.”
“Hoàng hậu nương nương giá lâm.”
“Quý phi nương nương giá lâm.”
Khi bóng dáng màu vàng rực xuất hiện, cả yến tiệc đồng loạt quỳ xuống.