Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 619:



Sau khi mệnh lệnh được ban ra, Chồn Vàng cũng nhanh chóng khuất phục, t.h.i t.h.ể tự mình đứng dậy, chỉ là vì xương cổ đã gãy nên không thể chống đỡ phần đầu, cổ hắn vẫn nghiêng lệch, cái đầu lủng lẳng cúi rũ xuống.

Đồng thời, hắn bắt đầu lục lọi không ngừng, móc đồ ra từng món một.

Chồn Vàng là thân phận có thể ra vào quầy hàng đặc biệt trong Sòng bạc ngầm, có thể mua được rất nhiều dược phẩm với giá cả phải chăng. Sở Lạc từng nhìn thấy điểm này trong quy tắc, lúc đó đã cực kỳ ghen tỵ.

Quả thật không sai, nơi này là nơi lấy mạng đổi của cải, nhưng phần thưởng ban ra cũng phong phú đến kinh ngạc.

Mới chỉ bước vào chưa đầy một canh giờ, vậy mà trong số những bình thuốc Chồn Vàng móc ra, đã có cả một viên đan dược cửu phẩm.

Thời Yến ngồi tựa vào tường một bên, lúc này cũng trố mắt nhìn không chớp.

Người vì của mà chết, chim vì ăn mà sa bẫy, một tán tu dù có nỗ lực thế nào, trước đây nào có tư cách chạm vào những thứ này?

Hắn nhớ lại lời tên tán tu này từng nói với mình, nhất thời quên cả vết thương đau nhức, cho đến khi vài bình thuốc bị Sở Lạc tiện tay ném sang trước mặt.

"Những cái này chắc là thuốc trị thương, ta chưa từng tu luyện, không hiểu rõ đâu." Sở Lạc nhàn nhạt nói.

Thời Yến lúc này mới định thần lại, vội nhặt từng bình thuốc lên.

"Ngươi không phải đã đi rồi sao?"

"Đúng vậy, nhưng không phải ngươi cũng nói mình có thể cầm cự được nửa canh giờ sao? Ta chỉ là phàm nhân, ở lại đó cũng chẳng giúp được gì, nhưng nửa canh giờ ấy có thể làm được rất nhiều việc."

Vừa nói, Sở Lạc vừa giả vờ không nhận ra đồ tốt, thuận tay nhét viên đan dược cửu phẩm vào trong túi áo mình.

Thời Yến bên kia không nói gì. Sở Lạc lại bỗng quay đầu nhìn hắn, mỉm cười hỏi:

"Ngươi không nghĩ rằng, ta đi rồi là sẽ mặc kệ ngươi đấy chứ?"

Thời Yến khựng người một chút, theo phản xạ liền dùng năng lực xác minh lời nàng nói.

Ngoại trừ câu "ta là phàm nhân" thì tất cả đều là thật.

"Không ngờ ngươi lại không tin ta đến vậy." Sở Lạc lắc đầu, câu này là từ trong lòng thốt ra.

Chỉ là nghĩ kỹ lại cũng không khó hiểu, dù sao chính mình từng ra tay g.i.ế.c người con gái hắn yêu nhất.

Rất nhanh, nàng đã lấy lại tâm trạng vui vẻ.

"Mau uống thuốc đi, nguy cơ vẫn chưa qua, việc sắp tới còn nhiều lắm."

Nói rồi, Sở Lạc lại quay sang nhìn t.h.i t.h.ể tên đeo mặt nạ Chồn Vàng, thử chỉnh cái đầu hắn lại. Nhưng cổ xương đã nát vụn, căn bản không thể chống đỡ, nàng nghĩ nghĩ một lát, quay đầu gọi chim ruồi – lúc này đã tương đối ổn định – vẫy tay ra hiệu.

"Đưa ta cây kim độc."

Kim độc tuy đã mất hiệu lực, nhưng nhìn qua vẫn là một mũi châm sắc bén vô cùng.

Chim ruồi rút kim độc từ thân thể mình ra, đưa cho Sở Lạc. Nàng liền cắm thẳng cây kim vào cổ Chồn Vàng, dùng để giữ đầu hắn cố định.

Dù đã chết, nhưng Sở Lạc không tháo mặt nạ của hắn. Đi lại trong khu chợ, người thường sẽ không nhận ra hắn đã trở thành một trong các tùy tùng của Quỷ Vương.

Có thuộc hạ như vậy, hành động kế tiếp của Sở Lạc sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Thấy Thời Yểm đã bắt đầu dùng thuốc chữa thương, nàng lùi lại một đoạn, liếc mắt về phía chiến trường không xa kia.

Dưới sự vây khốn của hai người đeo mặt nạ Kim Sư, nữ tử mang mặt nạ Bọ Cạp dần dần không còn chống đỡ nổi. Nàng muốn bỏ chạy, nhưng vẫn bị bức đến mức không còn đường lui.

Chắc hẳn không bao lâu nữa, nàng sẽ chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Đi thôi." Sở Lạc nói.

Dược phẩm thu được từ t.h.i t.h.ể Chồn Vàng hiệu quả không tồi, Sở Lạc cũng không hề tiếc rẻ, gom cả một đống ném cho Thời Yến.

Dù sao so với mấy kẻ tùy tùng nàng có thể sai khiến lúc này, Thời Yến vẫn là người hữu dụng hơn cả, tuyệt đối không thể để hắn gục xuống.

Thời Yến đã có thể hành động trở lại, thương thế trên người cũng đang hồi phục với tốc độ nhanh chóng.

Sở Lạc đi trước dẫn đường. Thời Yến không biết nàng muốn đến nơi nào, mãi đến khi cả hai quẹo vào một ngã rẽ nhỏ nơi phố chợ, hắn mới mở miệng: "Phía trước có rất nhiều người."

"Biết rồi." Sở Lạc đáp, "Hai người kia bị ta dẫn đến, đã có lòng ham muốn tình báo về Quỷ Vương, thì chắc chắn sẽ không dễ gì buông tha t.h.i t.h.ể của người mang mặt nạ Bọ Cạp. Bọn họ sẽ lần theo t.h.i t.h.ể tìm đến, vì vậy..."

"Phải nghĩ cách g.i.ế.c bọn chúng."

Trong mắt Thời Yến thoáng qua một tia kinh ngạc.

Năng lực của mặt nạ Kim Sư chính là trực tiếp nâng cao tu vi người mang nó lên một đại cảnh giới. Phàm nhân hay tu sĩ có tu vi thấp, đều sẽ được nâng lên cảnh giới Kim Đan sơ kỳ.

Hai kẻ kia đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, một khi tìm đến, bọn họ e rằng đến cả cơ hội bỏ chạy cũng không còn.

Thời Yến đang suy nghĩ, vô thức đã bước vào một ngõ nhỏ, mà ngay lúc đó, Sở Lạc vừa mới rẽ vào cũng chậm rãi lui bước.

Sở Lạc cúi mắt, nhìn thẳng vào mũi d.a.o đang kề ngay yết hầu mình, rồi lại đưa mắt nhìn về phía trước — nơi một nam nhân đeo mặt nạ Dơi đang đứng.

Dưới mặt nạ Dơi, vang lên một tiếng cười đắc ý.

"Mặt nạ Quỷ Vương! Ngươi mang chính là mặt nạ Quỷ Vương, đúng không? Cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi! Ha ha ha... Mặt nạ Quỷ Vương, là của ta!"

Ánh mắt Sở Lạc lại dời sang phía bên cạnh hắn, một nữ tử đeo mặt nạ Bướm đang lảo đảo bước từ phía sau đi tới.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đó là người mang mặt nạ Bướm đã c.h.ế.t trước đó, không ngờ kẻ g.i.ế.c nàng lại không tháo mặt nạ mang đi, mà lần theo t.h.i t.h.ể để truy lùng Sở Lạc. Rõ ràng hắn cũng là kẻ nhắm vào mặt nạ Quỷ Vương.

Tên này không phải kẻ thiếu suy nghĩ. Ai từng vào Sòng bạc ngầm đều biết, nửa đêm về trước là lúc năng lực Quỷ Vương yếu nhất, các tùy tùng đã c.h.ế.t cũng yếu ớt vô cùng.

Cho nên kẻ đeo mặt nạ Dơi mới muốn lấy yếu thắng mạnh trong hai canh giờ đầu tiên, không ngờ rằng mặt nạ Quỷ Vương lại gần đến vậy, t.h.i t.h.ể đi chưa bao xa đã tìm thấy rồi.

Chỉ là hắn vẫn còn quá xui xẻo.

Ngay khi mũi d.a.o trên tay hắn đ.â.m thẳng về phía cổ họng Sở Lạc, nàng bất ngờ bước sang ngang né tránh, ngay sau đó là âm thanh kim thiết chạm nhau,  Thương Tiêu Luân Hồi Kiếm của Thời Yến đã đánh bay con dao, khiến tay hắn tê rần.

Thời Yến mím chặt môi, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm kẻ đeo mặt nạ Dơi.

Vừa mới g.i.ế.c được một tên, lập tức lại xuất hiện thêm một tên khác, làm Quỷ Vương đúng là không dễ dàng gì.

"Giết hắn."

Kẻ đeo mặt nạ Dơi thấy Thời Yến xuất hiện liền quay đầu muốn chạy, nhưng vừa nghe tiếng Sở Lạc ra lệnh, chim ruồi, thỏ trắng, Chồn Vàng và Bươm Bướm đồng loạt xuất hiện, chặn hết mọi hướng rút lui của hắn.

"Tha... tha mạng cho ta..." Giọng tên Dơi lập tức yếu hẳn.

"Đáng tiếc, năng lực của ngươi rất hữu dụng với ta."

Tiếng nói vừa dứt, Sở Lạc thuận tay rút lấy Thương Tiêu Luân Hồi Kiếm từ tay Thời Yến, đ.â.m thẳng vào tim đối phương.

Năng lực của mặt nạ Dơi có hai loại, một trong số đó như thể sinh ra để hỗ trợ cho Quỷ Vương.

Có thể nhanh chóng định vị toàn bộ t.h.i t.h.ể trong Sòng bạc ngầm, mỗi canh giờ chỉ được dùng một lần.

Rõ ràng, hắn đã dùng hết năng lực cho canh giờ đầu tiên, nhờ đó mới xác định được rằng bên cạnh Sở Lạc không có tùy tùng mạnh mẽ, nhưng hắn đâu ngờ được còn có một Thời Yến đang sống sờ sờ ngay đây.

Năng lực thứ hai là tạm thời gây nhiễu nhận thức của đối phương, nhưng mỗi lần chỉ có thể gây nhiễu cho một người, và thời gian lại cực kỳ ngắn ngủi.