Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 620: Bươm Bướm



Vừa rồi thấy tình thế không ổn, hắn đã dùng năng lực gây nhiễu lên người trông có vẻ mạnh nhất – Thời Yến – chuẩn bị đào tẩu.

Không ngờ kẻ mang mặt nạ Quỷ Vương nhìn thì như một phàm nhân, nhưng phản ứng lại cực nhanh, ra tay cũng tàn nhẫn, hoàn toàn không để hắn có cơ hội phản kháng.

Sở Lạc lấy khăn lau sạch m.á.u vẫn còn tuôn ra từ tim của Dơi. Chẳng bao lâu sau, dòng m.á.u ngừng lại, hắn  biến thành một cỗ t.h.i t.h.ể hành thi.

"Nói cho ta biết toàn bộ vị trí và danh tính những t.h.i t.h.ể ngươi đã định vị trước đó."

...

"Khá xinh đấy, đáng tiếc, lại quá tiếc rẻ không dám dùng kim độc của mình."

Một trong hai kẻ mang mặt nạ Kim Sư nhìn t.h.i t.h.ể dưới đất, tháo mặt nạ ra ngắm nghía một chút rồi lại đặt lại lên gương mặt nữ tử.

"Sao thế?" Người kia thấy động tác ấy, trong mắt thoáng hiện một tia suy nghĩ.

"Tình báo từ Quỷ Vương có thể sẽ chỉ cho ta cách khắc chế người mang mặt nạ Quỷ Vương. Nhưng nếu đi theo thi thể, chúng ta cũng có thể lần ra vị trí Quỷ Vương. Nắm được cả hai, chẳng phải cơ hội đoạt mặt nạ sẽ cao hơn sao?"

"Hiện tại chúng ta vẫn chưa có tình báo, cứ thế mà đến gần, không sợ bại lộ à?"

"Có khi bên cạnh Quỷ Vương cũng chẳng có cao thủ gì. Dù sao đêm nay, mới chỉ vừa bắt đầu thôi..."

Dưới đất, t.h.i t.h.ể vốn đã c.h.ế.t bất ngờ mở mắt, sau đó đứng dậy.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng đều quyết định đi theo sau cỗ thi thể.

Bọ Cạp đi thẳng về hướng khu phố đông đúc.

"Theo lý mà nói, nửa đầu đêm Quỷ Vương thường sẽ ẩn mình ở nơi vắng vẻ, vì sao đêm nay lại làm ngược lại?"

"Sợ gì chứ, mới có từng ấy thời gian thôi."

Bởi mặt nạ Bọ Cạp vẫn còn trên mặt, nên trên đường đi gần như không ai nhận ra nữ nhân kia đã chết. Hai người mang mặt nạ Kim Sư theo sát sau lưng, cho đến khi dừng lại trước một tửu điếm.

"Ồ? Không ngờ Quỷ Vương lại to gan đến vậy, không biết có bao nhiêu người đang muốn mạng của nàng ta..."

Bọ Cạp bước vào khách điếm, đi thẳng về một căn phòng. Hai người kia thì dừng lại trước cửa.

Có nên vào không?

Đã đến đây rồi, chẳng lẽ lại quay đầu? Vào đúng lúc này, đánh cho Quỷ Vương không kịp trở tay!

Cả hai đều hạ quyết tâm, đồng loạt bước vào phòng.

Căn phòng trọ đơn sơ, điểm đặc biệt duy nhất là góc phòng có một lư hương đang tỏa ra từng làn sương trắng mờ ảo.

Sao lại có mùi thuốc?

Một người ngửi ngửi, quay đầu muốn hỏi đồng bạn thì phát hiện người kia đã biến mất!

Cùng lúc đó, Sở Lạc đứng sau bình phong.

Sương dược của Chồn Vàng có thể tạm thời làm mờ nhận thức của đối phương.

"Đưa cho Chim ruồi một cây kim độc." Sở Lạc nói với Bọ Cạp – người vừa quy phục.

Chim Ruồi nhận được kim độc, lặng lẽ áp sát một người trong số hai kẻ mang mặt nạ Kim Sư.

Sương dược vẫn chưa tan hẳn, nhưng kẻ kia đã cảm giác có gì đó đang tiến lại gần. Hắn vừa định ra tay, thì mắt đột ngột trợn lớn, cúi đầu nhìn vào n.g.ự.c mình.

Kim độc!

Không kịp nghĩ nhiều, ý thức của hắn liền chìm vào hắc ám. Chim Ruồi kéo t.h.i t.h.ể hắn về phía sau bình phong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Sương dược sắp tan rồi. Bươm Bướm chuẩn bị, Dơi hỗ trợ làm rối nhận thức kẻ còn lại, đừng để hắn nghi ngờ."

Sau khi làn sương tan đi, người còn lại trong hai kẻ mang mặt nạ Kim Sư khựng người một chút, sau đó quay đầu nhìn cánh cửa vẫn còn lay động phía sau.

"Cái gì vậy chứ, đúng là đồ nhát gan, lúc đầu chính hắn xúi mình tới đây, giờ lại trốn?"

Hắn nghiến răng, chợt nghe thấy một tiếng động phát ra từ nội thất.

Nghe thấy âm thanh, hắn nín thở, nhẹ nhàng bước về phía đó.

Sau bức rèm châu, một nữ tử vóc dáng uyển chuyển đang tắm gội, tóc dài đen như mực buông xõa, mượt như lụa.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Nam nhân nuốt nước bọt, mắt không rời khỏi hình bóng ấy.

Xem qua viền mặt nạ, có vẻ là Bươm Bướm...

Tuyệt đối không được đối mặt với người mang mặt nạ Bươm Bướm, nếu không sẽ bị kéo vào ảo cảnh. Bị giam cầm trong đó quá mười lăm phút sẽ mất mạng. Dù có thoát ra, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra khi bản thân mất đi tri giác, quá nguy hiểm.

May mà nàng đang quay lưng, chỉ cần không quay lại, thì không sao.

Trong khoảnh khắc đó,  hắn như đã quên mình tới đây để tìm mặt nạ Quỷ Vương. Trong mắt hắn lúc này chỉ còn mái tóc đen óng, cùng làn da trắng mịn nơi bờ vai trần của nàng.

Đột nhiên, nữ tử giơ tay, vén tóc ra phía trước.

Nam nhân dán mắt nhìn làn da mịn màng trên tấm lưng trắng. Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, từ lưng nàng, một đôi mắt chậm rãi mở ra.

"Bươm Bướm đâu chỉ có một đôi mắt."

Sở Lạc bước ra từ sau bình phong, nhìn gã đang đứng bất động tại chỗ – ý thức đã hoàn toàn mất đi.

Nàng lại mượn kiếm của Thời Yến, đ.â.m thẳng vào tim hắn.

Trong căn phòng trọ yên tĩnh ấy, hai kẻ thuộc hàng cao thủ trung thượng trong Sòng bạc ngầm đã c.h.ế.t không một tiếng động.

Xử lý xong, Sở Lạc khẽ thở phào.

"Tạm thời an toàn rồi, nghỉ ngơi một lát đi."

Thời Yến vẫn còn mang thương tích, có thời gian nghỉ ngơi, đương nhiên sẽ hồi phục nhanh hơn.

Sở Lạc vừa nhận được sơ đồ phân bố t.h.i t.h.ể từ Dơi, lúc này cũng phải lên kế hoạch thật kỹ cho hành động tiếp theo.

Trước đó, hai mươi người bị g.i.ế.c ở phía nam. Suốt gần một canh giờ qua, Sở Lạc luôn di chuyển về phía bắc theo cảm giác. Như vậy, kẻ trong bóng tối tạm thời chưa thể tìm ra nàng — cũng coi như một chuyện may mắn giữa đêm đen.

Còn lại là những t.h.i t.h.ể lẻ tẻ phân bố khắp nơi trong Sòng bạc ngầm, Sở Lạc đang dựa vào công dụng của từng người để vạch sẵn đường đi kế tiếp.

May mắn là khu vực xung quanh không có thi thể, tạm thời Sở Lạc không cần lo lắng chuyện đang nghỉ ngơi trong khách điếm thì có kẻ mang theo đám hành thi đến tìm mình, tiện thể còn dẫn theo vài tên điên khát vọng đoạt mặt nạ Quỷ Vương.

Thời gian từng chút trôi qua.

Khi Thời Yến kết thúc nhập định, mở mắt tỉnh lại, hắn cảm nhận được điều gì đó, lập tức trở tay rút ra Thiên Mệnh Đao.

Chỉ còn một thanh cuối cùng. Đã sang canh ba.

Hắn vòng qua bình phong, nhìn về phía Sở Lạc, nàng vẫn ngồi trước bàn, tay cầm tấm bản đồ mới do Dơi sử dụng năng lực dò tìm ra.

Nghe tiếng hắn đứng dậy, Sở Lạc không hề ngẩng đầu, chỉ nói: “Tiếp theo chúng ta sẽ đi về phía tây, ta muốn lấy xác người mang mặt nạ Bọ Ngựa. Người này có năng lực truyền âm từ xa, ta rất cần.”

Có được năng lực này, nàng có thể ra lệnh cho hành thi trong Sòng bạc ngầm từ khoảng cách xa. Tất nhiên, việc mê hoặc kẻ đang theo sát hai mươi mấy hành thi kia là không thể, Bọ Ngựa không đủ sức truyền âm cùng lúc đến quá nhiều người. Nhưng để điều khiển phần lớn những hành thi khác thì đã quá đủ.

Thời Yến khẽ gật đầu.

Dưới sự tính toán khéo léo của Sở Lạc, sức mạnh của nàng với tư cách Quỷ Vương đang dần lớn mạnh, tựa như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.

Một canh giờ rưỡi đã trôi qua, trong Sòng bạc ngầm, c.h.é.m g.i.ế.c cũng chính thức bước vào giai đoạn kịch liệt. Người c.h.ế.t ngày càng nhiều, thực lực của họ cũng ngày càng cao.