Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 627: Ăn và bị ăn



Điều khiến Sở Lạc cảm thấy bất ngờ chính là, đến ngày thứ hai của yến hội, kẻ trông như có tiếng nói nhất – Lận Cừu – lại chủ động gặp mặt Bao Tiểu Lâm.

Những sinh linh đã quy thuận Phù Du đều có thái độ khinh miệt với mọi giống loài, nhất là nhân tộc. Thế nhưng Lận Cừu lại cư xử khác thường, đối với người phụ trách nghĩa trang Bình Ninh – Bao Tiểu Lâm – lại cực kỳ khách sáo, khiến những kẻ khác cũng bắt chước theo, thái độ đối với Bao Tiểu Lâm bỗng chốc chuyển biến.

Trong yến hội, ba kẻ từng được “Thiên Đạo” tiếp xúc, đầu tiên thảo luận với mọi người về lãnh thổ và kế hoạch mở rộng của Phù Du Thiên Địa, đồng thời chỉ định rõ ràng từng khu vực mà bọn họ có thể quản lý trong tương lai.

Phù Du Thiên Địa hiện giờ mới chỉ vừa hình thành, tất cả còn đang vận hành theo những quy tắc non nớt, Phù Du cảm thấy cần có người quản lý để duy trì trật tự, điều này cũng là lẽ thường.

Sở Lạc tiếp tục xem sâu vào ký ức.

Đến ngày cuối cùng của yến hội, tự nhiên phải nói đến chuyện quan trọng nhất – mà chính là chuyện liên quan đến nghĩa trang Bình Ninh.

Phạm vi của Phù Du Thiên Địa vẫn còn bị giới hạn bên ngoài Kiếm Lăng của Bình Chân Tông, không thể mở rộng, không thể vận hành trọn vẹn. Điều này khiến Phù Du nhận ra rằng, nếu nó muốn xâm lược tu chân giới, kẻ thù đầu tiên cần đối mặt là một giống loài đông đảo, thực lực mạnh mẽ.

Nhân tộc.

Dùng quy tắc mà nó tự đặt ra để g.i.ế.c người thì quá chậm, rõ ràng nó không có sự kiên nhẫn đó.

Có lẽ đúng như Sở Lạc từng suy đoán, loại quỷ cảnh ngay từ đầu đã rầm rộ bùng phát như thế, đến về sau lại rất dễ hụt hơi, bởi duy trì sự vận hành của Phù Du Thiên Địa tiêu hao quá nhiều năng lượng. Vậy nên nó cần có người thay mình gánh vác.

Nó sợ trước khi lực lượng cạn kiệt, vẫn không thể đánh sập được Kiếm Lăng, không thể đẩy Phù Du Thiên Địa ra ngoài, vì vậy nó phải nhắm vào nhân tộc.

Mà muốn nhân tộc biến mất nhanh chóng hơn…

Phải biến họ thành thức ăn.

Những lời riêng tư mà Lận Cừu nói với Bao Tiểu Lâm, ngoài việc khích lệ nàng ta cố gắng, hứa hẹn sau này sẽ có lợi lộc, thì còn nhiều lần ẩn ý nhắc đến chuyện… ăn thịt người sống.

Món thịt khô người được mang ra làm món chính trong yến hội lần này, thực ra đám sinh vật không đủ thoả mãn. Thậm chí trong ký ức của Bao Tiểu Lâm, Sở Lạc còn nhìn thấy nàng nhân ngư quen thuộc – Đới Sam – cũng không hề đụng đến một miếng.

Bọn chúng muốn khiến nhân tộc bị đồng hóa, trở thành tầng đáy nhất trong chuỗi thức ăn. Từ ăn xác khô, đến ăn thi thể, rồi đến ăn người sống.

Mà nghĩa trang Bình Ninh lại chính là kẻ chấp hành quá trình đó. Trong Phù Du Thiên Địa, mọi quy tắc đều được thiết kế để nhường đường cho bọn họ.

Bởi lẽ, nghĩa trang Bình Ninh chính là thanh kiếm đầu tiên, c.h.é.m thẳng vào nhân tộc.

Thật lòng mà nói, Sở Lạc cảm thấy kế hoạch lần này của Phù Du quá mức bảo thủ và cẩn trọng, hoàn toàn khác với sự hung hăng bạo ngược lúc ban đầu.

Nhưng nghĩ kỹ lại, thời gian qua đúng là đã xảy ra những chuyện có thể khiến nó thay đổi như thế.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đó là… nàng đã mang theo sư tôn và sư huynh cùng đến đây.

Bất kể nó có ngụy trang ra sao, sư tôn của nàng cũng có thể nhìn thấu chân thân chỉ trong một ánh mắt, còn sư huynh thì thực lực cao cường, mức độ uy h.i.ế.p khỏi cần bàn.

Nó nhất định phải giữ lại phần sức lực này để ứng phó với hai người kia, nên chuyện trong Phù Du Thiên Địa, ắt phải giao cho những kẻ đáng tin.

Sở Lạc lại nhớ tới buổi sớm hôm đó, con Phù Du kia đáp xuống bả vai nàng.

Trong mắt đám sinh linh thuộc Phù Du, thân phận mà Sở Lạc đang giả dạng – một phàm nhân – chính là người thứ tư từng gặp “Thiên Đạo”, chỉ là không ai biết mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nàng đoán, Phù Du đang chọn ra một thanh kiếm thích hợp nhất… để đ.â.m thẳng vào nhân tộc.

Bao Tiểu Lâm rõ ràng không nhìn thấu được sự bất thường trong yến hội lần này, nhưng lại rất biết nghe lời. Nàng ta thậm chí còn công khai ăn thịt người khô trước mặt đám đông, khiến cả bàn tiệc cười vang. Chỉ tiếc, tiếng cười ấy phần lớn là… châm chọc.

Sở Lạc thoát khỏi ký ức của Bao Tiểu Lâm. Một bên, Thời Yến và Vu Ngạo đã hoàn tất việc hoán đổi thân phận. Trong tay Thời Yến xuất hiện một phong thư mới, còn trên người Vu Ngạo hôn mê thì lại có thêm mấy thanh Thiên Mệnh Đao.

Tên kia đã có dấu hiệu tỉnh lại, còn chưa mở mắt đã lờ mờ vươn tay mò lấy những thanh đao trên người.

Nhưng Vu Ngạo vừa chạm đến lưỡi đao, cổ đã lạnh băng một trận, m.á.u nóng từ vết cắt phun ra xối xả. Hắn giật lên sặc sụa, trợn trừng mắt, chỉ kịp nhìn thấy một gương mặt xấu xí, rồi cả thế giới sụp đổ.

Sở Lạc nắm lấy chuôi Thiên Mệnh Đao đẫm máu, dõi theo từng nhịp thoi thóp yếu ớt của hắn cho đến khi hắn hoàn toàn c.h.ế.t hẳn.

"Kẻ làm ác quá nhiều, ắt phải chết."

Thanh Bá đứng bên cạnh, lặng lẽ chứng kiến tất cả.

"Ngươi từng làm cướp à?"

"Chưa từng." Sở Lạc cụp mắt, chậm rãi lau vết m.á.u trên lưỡi đao. "Sao lại hỏi thế?"

"Trong đám phàm nhân mà ta từng thấy, kẻ g.i.ế.c người không chớp mắt… chỉ có bọn làm cướp." Giọng Thanh Bá vẫn bình thản.

Nghe vậy, Sở Lạc bật cười khẽ, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời trống vắng: "Thế đạo đẩy người vào điên dại, ta không g.i.ế.c hắn, ngày mai hắn sẽ đến g.i.ế.c ta. Đã nghĩ vậy rồi, thì còn gì mà không ra tay?"

Nàng ngẩng đầu nhìn trời, đồng thời cũng đang dò xét, xem thử con Phù Du kia có đang lẩn khuất ở đâu quanh đây hay không.

Những lời vừa rồi, chính là nói cho nó nghe. Có thể chắc chắn một điều: hiện tại, ấn tượng của Phù Du về nàng rất tốt. Nếu có thể kéo gần quan hệ thêm một chút, đối với hành động sau này sẽ càng thuận lợi hơn.

Thanh Bá không tiếp tục chủ đề này nữa, hắn đặt tấm thẻ gỗ vào tay Bao Tiểu Lâm – người vẫn còn đang mê man.

"Ngươi hãy nghĩ cho kỹ. Sau này, ta chính là người chủ sự của nghĩa trang Bình Ninh – là thượng cấp của ngươi đấy."

Sở Lạc mỉm cười nói: "Ta đã nghĩ kỹ rồi, chỉ cần sau này ngươi để ta tiếp tục làm kẻ nhàn rỗi là được."

Thanh Bá lại liếc nàng một cái.

Chỉ nhìn việc nàng có thể sống sót rời khỏi sòng bạc ngầm, ra tay mưu hại cấp trên không chút do dự, kiểu người độc địa lại đầy gai như thế, kẻ ngốc mới dám chọc vào.

Huống hồ bên cạnh nàng còn có một kiếm tu cục mịch, nhìn qua giống như người thật thà.

"À đúng rồi, đại ca," Sở Lạc bỗng nhớ ra gì đó, nháy mắt với Thanh Bá: "Ta có thưởng chứ?"

Thanh Bá tiện tay ném cho nàng hai tấm thẻ gỗ tròn.

"Ta chỉ còn hai cái, cho hết rồi đấy."

"Không sao, ngươi còn khắc được mà." Sở Lạc bỏ hai tấm thẻ vào trong túi áo.

Thứ này có thể dùng để hoán đổi thân phận, ở trong Phù Du Thiên Địa đúng là rất hữu dụng.

Thanh Bá đặt tay lên thẻ gỗ, vận chuyển thuật pháp.