Sở Lạc dừng bước, Hoa Hoa dường như cũng đoán ra ý định của nàng.
【Nếu không, ngươi hãy trực tiếp vượt qua nơi Hố chôn xác này, thế nào cũng có thể tới tận cùng ngọn núi tuyết.】
Sở Lạc khẽ gật đầu. Vừa mới rời khỏi khu vực hố chôn xác, thân thể nàng lập tức chìm xuống quá nửa.
Tiếng ma sát vang lên, lại không giống tiếng tuyết, mà như vô số cốt phiến vụn vỡ cọ xát vào nhau.
Tuyết ngập đến ngang hông mới dừng lại. Nàng tận lực không vận chuyển linh lực nhằm tránh việc kinh động đến quá nhiều khí tức hung hiểm ẩn trong chốn này.
Nhiệt độ càng thêm lạnh buốt, không chỉ băng hàn cắt da cắt thịt, mà ngay cả thần hồn cũng chịu áp bách nặng nề.
Mỗi một bước tiến lên, Sở Lạc đều cảm thấy băng tuyết quanh mình đang theo động tác mà lưu động, tựa hồ có sinh mệnh.
“Chẳng lẽ… sẽ dẫn động Tuyết Táng?”
Trong nơi băng nguyên này, vĩnh viễn chỉ có ban ngày trắng xóa, bất luận nàng ở lại bao lâu, thiên địa vẫn như thế.
【Chốn này kế thừa chuẩn tắc phán quyết của Cổ Thần. Nhưng Cổ Thần, vốn không tùy tiện giáng hạ trừng phạt. Huống hồ, trên thân ngươi, thị phi không rõ, ngay cả thiên đạo cũng không dám phán xét. Cửu Cửu Lôi Kiếp là Thiên Phạt, song sau thiên phạt vạn vật phục hồi, chỉ có ngươi mới có thể thành tựu đại đạo.】
【Huống hồ Cựu Thần đã diệt, nhân gian chung quy phải giao cho Tân Thần chưởng quản. Đối với ngươi, ít nhiều cũng phải lưu lại một đường sinh cơ.】
【Trừ phi, ngay tại đây ngươi lại đột phá, dẫn tới lôi kiếp mang thiên phạt chi ý, khi đó núi tuyết tất sẽ coi ngươi là tội nhân, mở ra Tuyết Táng.】
Hoa Hoa tuy nói như vậy, song khi tiến nhập Hố chôn xác, nó vẫn luôn kề bên Sở Lạc, nuốt lấy hung khí để mở lối đi.
“Vậy nếu đám yêu nhân cải tạo kia cũng tiến vào thì sao?”
【Nói cho cùng, chúng chỉ là những vỏ xác không hồn, rốt cục cũng chẳng tính là sinh linh. Ở đây, phán quyết này hẳn sẽ chẳng rơi xuống trên thân chúng.】
“Thế thì ta chẳng phải chịu thiệt rồi sao?”
【Nhưng đừng quên, sát khí của núi tuyết tất nhiên cũng không dung tha chúng. Loại tử vật trộn lẫn năng lượng này càng dễ dàng dẫn động hung khí, so với ngươi lại càng bị nhắm đến.】
【Ê?】
Thanh âm Hoa Hoa đột ngột ngưng lại.
“Sao vậy?”
【Vừa rồi bên kia kết tụ một đoàn hung khí, nhưng chỉ thoáng chốc đã tan biến.】
“Chẳng lẽ là bọn cải tạo yêu đang tìm tới?”
【Có khả năng. Mau nhanh lên, kéo giãn khoảng cách với chúng!】
Nói dứt lời, Hoa Hoa càng thêm gấp rút mở đường.
Sở Lạc đưa mắt nhìn về phương hướng ấy, trong tâm vẫn còn nghi hoặc.
Từ lúc bước vào núi tuyết Thâm Miên , dòng chảy thời gian như bị kéo dài vô tận. Nàng tự cảm thấy đã đi suốt hai ngày, song bốn phương tám hướng vẫn là một mảnh trắng xóa vô biên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hàn khí bức bách khiến tốc độ ngưng tụ linh khí trong đan điền chậm lại, tu vi vốn sắp đột phá cũng tạm thời bị áp chế.
Ngay lúc nàng hơi mệt mỏi, toan dừng chân nghỉ ngơi, đột nhiên từ dưới lớp tuyết dày, có vật gì đó bất ngờ tập kích.
Trong cực hàn mơ hồ, nàng chỉ cảm thấy hai cổ chân bị vật như mộc đằng quấn chặt, sau đó mạnh mẽ kéo sụp nàng xuống.
Thân thể Sở Lạc bị nhấn chìm vào tuyết, thị giác trắng xóa, băng lạnh lan tràn khắp toàn thân. Thứ kia vẫn kéo nàng đi về một phương hướng nào đó.
【Sở Lạc!】
Trên mặt tuyết chỉ thấy một đường kéo dài, hướng về xa xa. Cuối đường, mấy bóng dáng thấp thoáng hiện rõ—chính là đám yêu nhân cải tạo theo sau Việt Kim.
Một tên yêu thân thể mọc đầy mộc đằng, bàn tay hóa thành vô số rễ dây thô cứng, chính là kẻ đột ngột đánh lén nàng.
Hoa Hoa lập tức hóa thành trường thương, bay vút vào tay Sở Lạc.
Trong khoảnh khắc, nàng mượn lực thương phong, cắt đứt dây leo, thoát thân từ trong tuyết dày.
Vừa lóe người ra, liền thấy mười mấy yêu nhân đã xông tới. Dẫn đầu là Kim Báo, tốc độ như lôi đình, chớp mắt đã áp sát trước mặt, yêu lực hung hãn ào ạt đè xuống.
“Ầm——”
Yêu lực vỗ xuống, tuyết bay mịt mù. Trong màn bạch quang ấy, trường thương của Sở Lạc đã rực hỏa diễm, lao thẳng tới. Nhưng ngay giữa đường đã bị tơ tằm dai dẳng quấn chặt.
Đám yêu khác cũng lũ lượt vây tới, hình thành vòng vây dày đặc.
Hoa Hoa tuy đã nuốt nhiều hung khí, thực lực tăng mạnh, nhưng đối diện toàn bộ đều là cường giả cải tạo yêu có tu vi cận kề Hóa Thần, cách biệt vẫn quá lớn.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Hơn nữa, bóng dáng Việt Kim chưa từng xuất hiện. Nếu hắn lại đột nhiên từ phía sau đánh ra huyết châu như trước, khi ấy mới thật sự là họa lớn!
Trong tâm Sở Lạc dấy lên ý niệm thoái lui, song bầy yêu nào cho nàng cơ hội, đồng loạt bức ép, buộc nàng nghênh chiến.
Chỉ cầm cự một lúc, nàng đã cảm thấy bất an dâng tràn—Việt Kim vẫn án binh bất động!
Đúng lúc ấy, cuồng phong trên núi tuyết bỗng náo động dữ dội. Sở Lạc trông thấy rõ, cách đó không xa, tầng tuyết dày bị cuốn tung lên không trung, hóa thành một cơn phong bạo ập thẳng về phía họ!
Song thứ điều động phong tuyết này, không phải uy năng của núi tuyết, mà là một luồng yêu lực cường hãn kinh thiên. Một khi bị cuốn vào, e rằng thân xác sẽ bị nghiền nát thành phấn vụn!
Bão tuyết càng lúc càng gần. Sở Lạc vẫn bị vây khốn trong vòng chiến, căn bản không thể lùi bước tránh né.
Mà những yêu nhân đang giao thủ với nàng cũng dần đổ mồ hôi lạnh—cơn bão này căn bản không phân biệt địch ta, ngay cả bọn chúng cũng bị cuốn vào trong sát phạt!
Nhưng bọn chúng cũng nhận ra, Sở Lạc đã bị hao tổn gần hết linh lực, chẳng mấy chốc nữa là có thể chế ngự được nàng. Chỉ cần c.h.é.m xuống một kiếm, diệt trừ nàng, nhân lúc nơi này vẫn còn gần biên giới núi tuyết, lập tức quay về, như vậy chẳng những hoàn thành được nhiệm vụ mà còn giữ được tánh mạng!
Song phương giằng co kịch liệt, mà cơn bão tuyết lại càng lúc càng gần, cuồng phong rít gào xé nát y phục, luồng hấp lực khủng bố khiến thân thể chao đảo, tựa hồ chỉ cần sơ sẩy một cái liền bị cuốn thẳng vào trong. Nhưng đến lúc này, chẳng ai chịu lùi bước, vẫn gắng sức tử chiến.
Nhìn trận cuồng bạo đã ập đến ngay trước mắt, Sở Lạc nghiến chặt răng, quát lớn: “Lũ điên! Đều không cần mạng nữa sao!”
Lời vừa dứt, nàng lập tức thu thế, thân hình lóe lên thoát khỏi vòng chiến, liền đó tránh sang bên để né cơn bão tuyết. Nhưng cũng bởi vậy, một kích của yêu tộc đang giao thủ l đánh trúng, yêu lực hùng hậu trực tiếp chấn nát linh mạch. Vừa mới thoát khỏi vòng xoáy bão tuyết, Sở Lạc đã mất hết khí lực, ngã thẳng xuống tầng tuyết dày đặc.
Cùng lúc ấy, con yêu thú cải tạo vừa đối chiến với nàng lại không kịp tránh, trong nháy mắt đã bị cơn bão nuốt trọn, thân thể bị xé nát thành vô số mảnh vụn, hồn phách tiêu tán.
Bão tuyết đi qua, đám yêu tu còn lại nhanh chóng hoàn hồn, vội vàng truy tìm theo phương hướng Sở Lạc rơi xuống. Nhưng tất cả những gì chúng nhìn thấy chỉ là từng vệt m.á.u đỏ thẫm loang lổ trên nền tuyết, vệt m.á.u ấy ngấm xuống được một đoạn thì tan biến mất dạng. Trong khi đó, Sở Lạc đã nhân lúc hỗn loạn mà thoát thân.