Vào ngày sinh nhật thứ 20 của Tezuka, Ryoma vừa kết thúc trận đấu và trở về Nhật Bản, cậu phát hiện chính tuyển Seigaku lại cùng nhau tổ chức một bữa tiệc sinh nhật dành cho Tezuka, địa điểm là căn biệt thự mà hắn mua ở vùng ngoại ô Tokyo.
Tezuka không phải người thích náo nhiệt, nên khi Inui gọi điện đưa ra lời đề nghị, hắn ngay lập tức có ý định tắt máy. Đúng lúc Ryoma vừa mới bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đi ngang qua cửa phòng, đôi mắt ngái ngủ, uể oải ngáp dài buông một câu.
- Không có gì không tốt, chẳng phải đội trưởng đã lâu chưa gặp mặt các tiền bối sao.
Câu từ chối đến cửa miệng liền bị nuốt ngược trở lại. Hắn nhàn nhạt nói qua điện thoại.
- Làm đi.
Ryoma vẻ mặt tỉnh táo quan tâm tiến đến, trên người chỉ mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, chân trần rảo bước vào phòng hỏi người ở bên kia điện thoại.
- Các tiền bối đều sẽ đi sao ?
Mọi người đang vui mừng vì tảng băng nghìn năm Tezuka đồng ý nhưng khi nghe được âm thanh quen thuộc, cả đám kinh hoàng suýt chút nữa làm rơi điện thoại, sửng sốt nửa ngày mới có thể rặn ra mấy chữ.
- Echizen ?
Hai năm trước, họ từng có khoảng thời gian hội ngộ tại quán sushi nhà Kawamura. Inui lúc ấy đã biết Tezuka vẫn giữ quan hệ thân thiết với Ryoma, thậm chí còn thường xuyên cho phép cậu ở trong nhà mình. Bất quá, đã lâu không gặp, Inui cũng dần quên mất. Bấy giờ đột nhiên phản ứng lại, rất khó để giữ cảm xúc bình tĩnh.
Ryoma dụi dụi đôi mắt lim dim, cậu tối hôm qua mới trở về, chưa thể khôi phục hoàn toàn thể lực, cũng không nhận lấy điện thoại từ tay Tezuka mà hướng giọng về phía micro.
- Inui tiền bối, sao vậy ?
- A, không có gì, đã lâu không gặp Echizen nên có chút bất ngờ.- Inui điều chỉnh tâm lý bằng tốc độ nhanh nhất, cố gắng giả vờ bình tĩnh.
- Tớ sẽ chịu trách nhiệm liên lạc với những người khác. Ngày mai sẽ tới... nhà hai người.
Nói đến " nhà hai người ", Inui vi diệu dừng khoảng chừng nửa giây.
Ryoma không nhận ra điều bất thường, chỉ thờ ơ đáp.
- Ừm.
Rồi im lặng.
Sự lạnh nhạt thể hiện trên gương mặt Tezuka không chút lưu tình, hắn nhìn xuống bàn chân Ryoma dưới sàn, lông mày khẽ nheo lại, mặc kệ Inui nói gì. Hắn vỏn vẹn để lại một câu.
- Cứ vậy đi.
Sau đó vội vã tắt máy.
- Chà, lần này Tezuka cúp máy là 30%, dữ liệu thú vị.- Dù không gặp nhau nhiều năm, Inui vẫn không ngừng thu thập dữ liệu về những người bạn.
Hồi tưởng giọng nói của Ryoma trên điện thoại vừa rồi, tình huống ở quán sushi nhà Kawamura hai năm trước hiện lên trước mắt, Tezuka người luôn bày ra gương mặt lạnh lùng cùng khí chất lạnh băng, lại cẩn thận chu đáo gỡ xương cá cho Ryoma. Mà người kia thuận thế ở bên cạnh hắn chờ đợi, hoàn toàn không có cảm giác dị thường.
Inui đẩy gọng kính, bất kể kiềm chế như thế nào, hắn không khỏi cảm thấy quan hệ giữa hai người tựa như chủ nhân và người hầu.
Tezuka cam tâm tình nguyện chăm sóc Ryoma ngỗ ngược kiêu ngạo, luôn hết lòng vì cậu.
Đáng tiếc Ryoma không có ý định cho hắn danh phận, vẫn luôn hờ hững.
Suy nghĩ vớ vẩn khiến Inui có cảm giác sống lưng lạnh toát, hắn run run nổi hết da gà, nhanh chóng gọi điện bàn chuyện tổ chức sinh nhật cho Tezuka với những người khác.
Mặc kệ Inui bên kia suy diễn lung tung, Tezuka cau mày nhìn về phía Ryoma.
- Ryoma, đừng đi chân trần dưới sàn, sẽ bị cảm lạnh.
- Không sao đâu... - Ryoma không quan tâm chút nào, cơn buồn ngủ vừa biến mất tựa hồ ập đến lần thứ hai. Cậu trực tiếp ngồi lên giường Tezuka, ngay lập tức nằm xuống, liều mạng ngủ thiếp đi.
Chăm chú quan sát Ryoma hồi lâu, thấy cậu ngủ miên man không có ý định thức dậy, lời bên miệng sắp tràn ra rất nhanh được thu hồi. Hắn thở dài.
Đứng dậy đi sang gian phòng sát vách lấy tất cho Ryoma, hắn ngồi bên mép giường, cúi người nắm lấy đôi chân trần của cậu.
- Ưm... Đội trưởng...- Ryoma khẽ thức giấc, nhìn Tezuka dịu dàng đi tất cho mình.
- Em vẫn chưa hồi phục sau chuyến bay, ngủ thêm chút đi.- Hắn đưa tay nhẹ nhàng xoa mái tóc cậu rối loạn, đem chiếc chăn mỏng bên cạnh đắp lên.
- Em biết rồi...
Ryoma vô thức trả lời, yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Tezuka tháo kính xuống, ngồi bên giường quan sát cậu, đôi môi mỏng hơi cong lên, lộ ra nụ cười hiếm thấy.
Ngoài cửa sổ, gió nhẹ lướt qua rèm cửa, phảng phất không dám quấy rầy bầu không khí lúc này.
Ryoma ngủ ròng rã nửa ngày, thời điểm tỉnh dậy bên ngoài mặt trời đã lặn, mấy vị tiền bối cũng dồn dập đổ về hướng biệt thự nhà Tezuka, bằng tốc độ nhanh nhất, không bận tâm ánh mắt có thể giết người của Tezuka mà đem toàn bộ đồ trang trí vòng hoa treo ở phòng khách. Kawamura mang những món sushi sang trọng được chuẩn bị sẵn từ trước đặt lên bàn.
- Này ! Momoshiro, không được ăn vụng.- Kikumaru đang nhìn miếng sushi cá chình tới rớt nước miếng, vừa vặn quay đầu phát hiện Momoshiro ở trong góc lén ăn vụng, lập tức bày bộ mặt chính trực.
- Đây là quà sinh nhật cho Tezuka. Em không được phép ăn nó.
- Cái gì cơ ạ, Kikumaru tiền bối vừa rồi không phải rất muốn ăn sao ?
- Anh không có !
- Eiji, Momoshiro, đừng tranh giành thức ăn nữa !- Thấy hai người sắp không thể kiểm soát hành động, Oishi vội ngăn cản.
- Không chuyện gì, tớ mang theo nhiều lắm.- Kawamura gãi đầu cười nhân từ.
- Đây vốn dĩ không phải vấn đề. Tezuka thân là chủ còn chưa động.- Inui đột nhiên xuất hiện từ phía sau, làm Kawamura giật mình.
- Oái, Inui, làm ơn lần sau đừng bất ngờ xuất hiện vậy...- Kikumaru dừng động tác giành ăn với Momoshiro, mặt mày tái mét.
- Cái gì a ?- Inui ngẩng đầu nhìn Kikumaru, tay cầm bút không có dấu hiệu ngừng lại, giống như đang ước lượng số liệu, liên tục viết.
- Không... không có gì.- Trán Kikumaru chảy hắc tuyến.
- Tên rắn thì sao, tiền bối Fuji do đi công tác nên mới đến trễ, tên đó không phải cũng vậy chứ ?- Cảm giác bầu không khí hôm nay quá thoải mái, vì không có đối tượng để tranh cãi, Momoshiro không khỏi tò mò.
- Kaidol hả, bây giờ chắc em ấy vẫn ở nước ngoài, không thể về trong hôm nay nhưng em ấy có nhờ anh gửi lời chúc mừng tới Tezuka.- Oishi ngồi đối diện Tezuka trên ghế sô pha.
- Ừm, biết rồi.- Tezuka nhàn nhạt đáp, không nói gì thêm.
Ryoma lê bước xuống lầu, nhìn cảnh tượng ở phòng khách, nghiêng người dựa vào lan can cầu thang, im lặng nở nụ cười.
Mọi người vẫn không thay đổi chút nào, các tiền bối.
- Ochibi ?- Kikumaru, người xưa nay luôn phản ứng nhanh nhẹn phát hiện ra cậu.
- Ryoma ?- Momoshiro, Kawamura cùng Oishi đồng thời lên tiếng.
Tuy rằng không liên lạc thường xuyên, bất quá sau những cuộc gọi Oishi biết Ryoma sống chung với Tezuka. Càng khó tin hơn khi được chứng kiến tận mắt, bắt tận tay thế này.
- Ryoma, em và đội trưởng....sống chung...- Momoshiro lắp bắp không nói thành lời.
- Momoshiro tiền bối, ồn quá.- Ryoma đi dọc cầu thang xuống, vừa đến phòng khách liền bị Kikumaru nhào vào.
- A a a, đã lâu không gặp Ochibi.
- Ừm, Echizen cao hơn 1,5 cm so với hai năm trước.- Inui bất thình lình lên tiếng.
Ryoma cả người cứng đờ, quay đầu liếc Inui phát ngôn bừa bãi, dự định đem hắn thủ tiêu tại chỗ.
Không đề cập đến thì không sao, nhắc tới Ryoma cảm thấy vô cùng căm phẫn dị thường. Trong hai năm, cậu tăng từ 173 cm lên 174 cm mà còn đang bị ép tu hai hộp sữa mỗi ngày.
- Hahaha, Ryoma em...
Momoshiro chuẩn bị trêu chọc cậu, Tezuka bất ngờ đứng dậy lạnh lùng ngắt lời.
- Đừng ồn nữa, Fuji vừa gửi tin nhắn đến nói khả năng sẽ tới rất muộn.
- Hả ?- Kikumaru bụm miệng.
- Kaidol không đi được, chả nhẽ Fuji cũng không đi được.
- Không sao, lần sau còn cơ hội mà. Hôm nay chủ yếu tổ chức sinh nhật cho Tezuka thôi.- Oishi vỗ vai Kikumaru an ủi.
...