Sắc mặt Giang Hoán lập tức đỏ bừng, vội vã cúi đầu xin lỗi.
"Xin lỗi, tôi lỡ lời… À, cái này, đây chính là kế hoạch của chúng tôi!"
Cuối cùng, anh ta lúng túng đến mức mồ hôi chảy ròng ròng, khi ngồi xuống còn suýt ngã nhào.
Sau cuộc thảo luận ngắn trong mười phút, Monica đứng dậy, thông báo kết quả.
"Hôm nay thật vinh hạnh khi được gặp gỡ mọi người. Mỗi kế hoạch đều có điểm mạnh riêng, nhưng với tình hình hiện tại, chúng tôi nhận thấy phương án của An thị là phù hợp nhất."
"Có thể thấy rằng Tổng giám đốc An đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng và thể hiện sự chân thành tuyệt đối. Nếu giao dự án này cho cô ấy, chúng tôi hoàn toàn yên tâm."
Giang Hoán lập tức không phục, hét lên:
"Dựa vào đâu?! Chúng tôi cũng đã chuẩn bị rất kỹ mà!"
"Chẳng qua cô ta có nền tảng gia đình mạnh, các người thật thiên vị! Không công bằng! Không công bằng!"
Tôi liếc anh ta một cái, giọng điệu đầy mỉa mai.
"Ồ, chuẩn bị kỹ đến mức ngay cả công ty người ta thuộc nước nào cũng không biết?"
"Kế hoạch thì thiếu mạch lạc, phân tích thì nhảm nhí, đã vậy còn cố học thuộc vào phút chót nhưng cũng không nhớ nổi hai đoạn?"
"Người ta hợp tác với anh dựa vào cái gì? Dựa vào cái miệng khua khoắng của anh chắc?"
Giang Hoán tức đến mức gân xanh nổi đầy trán, anh ta gào lên rồi lao về phía tôi.
Đáng tiếc, bảo vệ của tôi đã sớm chờ sẵn, lập tức khống chế anh ta, đá văng ra xa một đoạn.
9
Nghe tin vui, ông nội ngồi chờ tôi trong văn phòng từ sớm.
"Tốt, rất tốt! Đơn hàng của CE tuy không lớn, nhưng từ trước đến nay vẫn luôn khó giành được. Lập Thịnh chạy tới chạy lui mấy lần mà chẳng có manh mối gì, vậy mà cuối cùng lại bị một cô nhóc như con đoạt được!"
"Quả nhiên, sóng sau xô sóng trước!"
"Xem ra bây giờ con cũng đã rèn luyện được bản lĩnh. Trùng hợp thay, trưởng phòng kinh doanh vừa mới từ chức, con lên thay đi!"
Để chúc mừng tôi, ông nội còn vui vẻ gọi điện thoại khắp nơi, triệu tập cả bố mẹ, bác trai và bác gái đến chung vui.
Buổi tiệc chúc mừng.
Trong phòng VIP xa hoa của khách sạn, ông nội nâng ly chúc mừng tôi, không ngớt lời khen ngợi.
An Lập Thịnh thì ngồi một bên, không buồn nâng ly, giọng điệu đầy châm chọc.
"Có được cái hợp đồng này thì sao chứ? Cùng lắm chỉ kiếm được hơn một tỷ, có cần làm rùm beng như vậy không?"
"Người ngoài nhìn vào còn tưởng sau này nhà họ An phải dựa vào em đấy!"
Sắc mặt ông nội trầm xuống, còn tôi cũng chẳng buồn nhịn anh ta nữa.
"Ông nội, hôm nay bên CE có nói với con rằng, họ chưa bao giờ không muốn hợp tác với An thị."
"Chẳng qua trước đây, anh họ đã hẹn lịch gặp gỡ với họ nhiều lần nhưng lúc nào cũng đến trễ, thái độ thì ngạo mạn coi trời bằng vung."
Trước đây, anh ta lúc nào cũng đi mách xấu tôi với ông nội.