Người Vốn Phong Lưu

Chương 342: Người Vốn Phong Lưu



Nam tử kia sau khi ra mệnh lệnh, rốt cục đã lau tay sạch sẽ, hắn ném khăn lụa đi, bước nhanh về phía đám người Trần Công Nhương và Trần Dung.

Khi đứng ở trước mặt hai người, nam tử nghiêng đầu không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Trần Dung. Gần như là đột nhiên, hắn vươn tay chỉ vào Trần Dung, kêu lên: “Ta thích nàng.” Mấy chữ vừa vang lên, Vương Hoằng đang nhắm mắt dưỡng thần lặng lẽ mở mắt ra.

Lúc này, nam tử kia chuyển sang Trần Công Nhương, hắn mở to một đôi mắt sáng, há mồm định nói gì đó.

Không đợi hắn mở miệng, Vương Hoằng trong xe ngựa hơi hơi gật đầu.

Ngay khi nam tử này vừa mới nói với Trần Công Nhương: “Nữ nhân này rất khá, ngươi để nàng……”

Hắn nói tới đây, một tiếng kêu chỉnh tề vang dội truyền đến: “Gặp qua bệ hạ! Bệ hạ vạn thọ!”

Mười tiếng nói vang dội chỉnh tề vừa rống, tức thì, mọi người cả kinh. Ngay sau đó, vô số câu nói ‘Gặp qua bệ hạ’‘Gặp qua bệ hạ’ loạn thất bát tao vang lên, cùng với tiếng kêu này, còn có tiếng quỳ xuống liên tiếp, chính là mọi người vây xem không ngừng đón chào. Như các quý tộc còn đang cúi hạ mình, nhóm thứ dân phân tán ở bốn phía, giờ phút này cũng đã quỳ lạy.

Âm thanh vang dội, ầm ỹ vô cùng, ngay cả câu nói kế tiếp của chính nam tử kia cũng bị chìm nghỉm.

Bệ hạ?

Trần Dung cả kinh, nàng mở to hai mắt nhìn nam tử một cái, lui về phía sau nửa bước thi lễ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nam tử nhíu mày, chờ tiếng ồn ào biến mất, hắn nhếch miệng, bất mãn quay đầu nhìn quanh trái phải, kêu lên: “Làm cái quỷ gì vậy? Không phải đã nói không được nhận ra trẫm sao?”

Nhìn thấy tất cả mọi người cúi đầu, thứ dân còn sợ hãi rụt rè lui về phía sau, nam tử có vẻ vô cùng thất vọng, hắn than thở vài tiếng, quay đầu nhìn về phía Trần Dung.

Đối mặt với bộ dạng của Trần Dung cúi thấp mặt đến tận ngực, thanh niên thất vọng thở dài một hơi.

Hắn nhìn chằm chằm Trần Dung, trong miệng lại nói: “Đều đứng lên đi.”

“Tạ bệ hạ.”

Nam tử nhíu mày, lại ra lệnh: “Đều tản đi.”

“Vâng.”

Mê Truyện Dịch

Lĩnh mệnh tản đi, chỉ có một bộ phận thứ dân, hộ vệ mà chính hắn mang đến cũng chỉ là lui về phía sau ba bước. Về phần người quyền quý ở bốn phía thì không hề lui đi nửa bước.

Đối mặt với tình hình này, nam tử hiển nhiên sớm đã thành thói quen, hắn cũng không để ý tới, chỉ tiến lên một bước, dựa sát vào Trần Dung.

Nam tử vừa dựa sát vào Trần Dung, cận thần theo sát sau hắn liền nhận được vô số ánh mắt. Lập tức, cận thần kia cũng chạy tới, dựa vào gần thanh niên kia, thấp giọng nói: “Bệ hạ, ở đây quá nhiều người.”