Đối diện với ánh mắt đó của nàng, Vương Hoằng đột nhiên mở rộng hai tay ôm nàng vào trong lòng.
Ôm nàng thật chặt, Vương Hoằng nhắm lại hai mắt, nhẹ nhàng, cất giọng thoáng chút khàn khàn gọi: “A Dung, A Dung……”
Trần Dung bị chàng ôm vào trong lòng khẽ tránh né.
Nàng tránh ra ôm ấp của chàng, ngăn tay chàng, nhưng vẫn nghiêng đầu, si ngốc nhìn chàng…… Ánh mắt này rất chuyên chú, giống như mọi từ bỏ, mọi chấp niệm, mọi chua xót, chính là dùng thời khắc đó nhập tương tư vào hồn phách, khắc khát vọng vào linh hồn, khắc tình yêu vào hồn mộng, cứ thế ngây ngốc, yên lặng biểu lộ ra.
Ánh mắt này rất si mê, rất thâm tình, rất chua xót, rất tương tư, rất tuyệt vọng…… Tại thế đạo lạnh bạc, hoang đường bốc đồng này, đã không còn ai si mê không tỉnh ngộ đi yêu người khác như thế nữa.
Vương Hoằng đột nhiên cảm thấy trong mắt cay nồng, chàng ngửa đầu. Một lúc sau, chàng lại mở rộng hai tay ôm nàng vào trong lòng.
Chàng ôm Trần Dung một cái thật chặt rồi buông lỏng hai tay, xoay người đi về phía Kiến Khang vương.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chàng mới đi ra một bước, cổ tay phải bỗng căng thẳng, chính là Trần Dung ôm tay chàng, nàng vẫn đang ngửa đầu nhìn chàng, lúc này Trần Dung hoàn toàn khác biệt so với ngày thường, nàng tựa như một con chim nhỏ bám vào bên người chàng, có chút ngốc nghếch, có chút yếu ớt, lại rất nghiêm túc.
Vương Hoằng cười ôn nhu, vươn tay ôm thắt lưng nàng, sau khi ôm nàng vào trong lòng, chàng bước đi về phía Kiến Khang vương.
Lúc này miệng vết thương không sâu lắm trên cổ Kiến Khang vương đã sớm khép kín. Hắn chỉ kinh ngạc nhìn Trần Dung đến xuất thần.
Lúc Vương Hoằng đến gần, hắn đột nhiên ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, nói với Vương Hoằng bằng giọng thành khẩn: “Ta còn lâu mới bằng ngươi.” Hương hoa mai này vừa là mê dược cũng là huyễn dược, nó có thể khiến người bị vây trong cảm giác thả lỏng, cảnh mơ tuyệt đẹp, có thể mở rộng tình cùng dục của con người giấu ở đáy lòng ra vô số lần.
Chính vì như thế, ngửi thấy mùi hương hoa mai, ở sâu trong nội tâm nàng vẫn có một chút tỉnh táo. Khi đó khắc vào trong tâm trí nàng ngoại trừ t.ì.n.h d.ụ.c bản năng còn có chấp niệm mãnh liệt giấu ở sâu trong đáy lòng này.
Đối với các quý tộc mà nói, các nữ nhân đa phần đều nguyện ý ngủ cùng bọn họ, nếu không xuân dược sẽ được dùng khá thường xuyên, dưới tác dụng của xuân dược, tiết phụ biến thành dâm phụ cũng chỉ là một chuyện đơn giản. Hoa mai sở dĩ được hoàng thất quý tộc tôn sùng, còn bởi vì dưới tác dụng của nó mỹ nhân bị d*c v*ng chi phối đồng thời vẫn mang theo cá tính của bản thân.