Người Vốn Phong Lưu

Chương 416: Người Vốn Phong Lưu



Tiếng bước chân đi đến bên cạnh Trần Dung, sau khi bận rộn xong, Bình ẩu cười nói: “Nữ lang, lại có một công chúa tới nữa.” Bà vui vẻ nói: “Công chúa này thật đúng là vừa xinh đẹp lại cao quý, hạ phó của nàng ta cung kính hỏi lễ, rất khách khí. Lão nô trước kia đều không nghĩ tới, có một ngày có thể gặp được công chúa hay quý nhân, bọn họ còn có thể đối với ta có lễ như vậy.”

Nói tới đây, bà nói thầm: “Đây đều là nhờ Thất lang chiếu cố.”

Thấy Trần Dung không để ý tới, Bình ẩu chần chờ một hồi, bà bước tới gần Trần Dung, nhẹ nhàng hỏi: “Nữ lang?” Lời vừa thốt ra, bên ngoài lại trở nên ồn ào. Bình ẩu vội vàng chạy ra ngoài cửa xem xét.

Chỉ một khắc, bà chạy về, cười nói với Trần Dung: “Là một tiểu thái giám, chậc chậc, nữ lang khẳng định chưa từng gặp qua mĩ thiếu niên như vậy, nhìn diện mạo kia của hắn, chỉ sợ toàn bộ Kiến Khang cũng không có mấy nữ lang có thể so sánh được với hắn. Hắn đi cùng với công chúa, công chúa đối với hắn cũng là cung kính khách khí có lễ.”

Nghe Bình ẩu bên người líu ríu nói chuyện, Trần Dung đột nhiên ngẩng đầu nhìn bà, hỏi: “Hôm nay tâm tình của ẩu rất tốt. Đã xảy ra chuyện vui gì sao?”

Bình ẩu vội vàng lắc đầu đáp: “Không đâu, không đâu.”

Trần Dung cười, không nhìn bà nữa.

Mê Truyện Dịch

Thấy Trần Dung nhìn ngắm cảnh sắc bên ngoài cửa sổ mà ngẩn người, Bình ẩu lại bận rộn một lúc rồi ngồi xuống phía sau nàng: “Nữ lang?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngữ khí của bà ngập ngừng như có lời muốn nói.

Trần Dung khẽ lên tiếng: “Nói đi.”

Bình ẩu do dự một hồi rồi lên tiếng: “Lão nô vừa rồi ở bên ngoài, nghe thấy đám quý nhân nói, Thất lang vì người lại xông vào Ứng vương phủ, bọn họ còn nói, hôm qua Cửu công chúa ngăn lại xe ngựa của Thất lang, trước mặt mọi người chất vấn Thất lang, người là gì của ngài ấy.”

Bình ẩu nói tới đây, Trần Dung chậm rãi quay đầu lắng nghe.

Bình ẩu cười rất thoải mái, bà khoái trá nói: “Đám quý nhân nói, Thất lang bật cười, chỉ nói một câu, trong lòng ngài ấy người là người đẹp nhất. Ngay lập tức đã khiến Cửu công chúa tức giận mà rơi lệ.”

Bình ẩu nở nụ cười hai tiếng, nhìn thấy vẻ mặt Trần Dung trầm tĩnh, không nhận ra hỉ giận, thì không khỏi kinh ngạc hỏi: “Nữ lang, Thất lang tán thưởng người như thế, người còn không cao hứng sao?”

Trần Dung cười, thấp giọng nói: “Không, ta cao hứng.”

Nói là cao hứng, trên mặt nàng chỉ là tươi cười thản nhiên.