Hoàng đế theo ánh mắt của nàng nhìn về phía mặt hồ, hắn ngả người nằm xuống đất, vươn tay nhặt một chiếc lá bên cạnh lên che mắt, nói thầm: “Đẹp thì đẹp nhưng lại không thú vị.”
Trần Dung nghiêng đầu, chậm rì rì nói: “Làm sao có thể không thú vị đây? Trong nước có cá bơi lội, dưới tàng cây có kiến thành đàn, trong rừng có chim chóc ca xướng, rất náo nhiệt mà.”
Dưới lá cây, hoàng đế hé miệng cười, lộ ra hàm răng tuyết trắng.
Hắn không trả lời Trần Dung, cất cao giọng, quát: “Đi xa chút, đều đi xa chút.”
“Vâng!”
Tiếng bước chân vang lên, mọi người thối lui ra phía sau. Ngay cả đám cung nữ đang bày rượu thịt cũng dừng động tác.
Trần Dung thiết tha nhìn bàn tiệc đầy đặn kia, nói thầm: “Ta còn đang bị đói bụng mà.”
Lời này vừa thốt ra, hoàng đế lại là ha hả cười, hắn đắc ý nói: “Vậy nàng chịu đói đi.”
Trần Dung ngẩn ngơ.
Hoàng đế bỏ lá cây xuống, thoáng nhìn qua Trần Dung đang ngây ngốc, lại bật cười.
Trong tiếng cười to, hắn lại cầm lá cây lên che mắt, nói: “Trẫm từ khi ra đời tới nay, còn chưa từng nói chuyện với người có xuất thân như nàng. Thật không ngờ, nữ lang hàn vi lại là người sinh động như thế. Nhãn lực của Vương Thất thật khá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trần Dung ngẩn ra.
Nàng nhẹ nhàng cười nói: “Không phải có người đã nói rồi sao? Đại bàng có sự tiêu d.a.o của đại bàng, chim sẻ có sự khoái hoạt của chim sẻ.”
Hoàng đế lại là ha hả cười.
Đột nhiên, hắn nghiêng người ngồi dậy.
Theo động tác của hắn, lá cây rơi xuống.
Hoàng đế quay đầu nhìn Trần Dung, hắn mở to mắt nhìn, sau khi liếc qua bốn phía, hắn dựa sát vào Trần Dung, lén lút nói: “Nói thật….” Dừng một chút, giọng của hắn càng thấp: “Nàng còn chưa đến Kiến Khang, trẫm đã nghe qua về nàng, rất muốn gặp mặt…… Bọn họ nói, có một nữ lang hàn vi, diện mạo xinh đẹp, lại có dũng khí của trượng phu.”
Nói tới đây, hắn đột nhiên dừng lại, trừng mắt nhìn, nói với Trần Dung: “Đánh giá như vậy, nàng có thích không?”
Trần Dung mở to mắt nhìn, đối diện với ánh mắt của hắn, nàng lại càng mở to mắt. Có lẽ là phúc chí tâm linh, Trần Dung nhếch miệng, nói với ngữ khí bất mãn, rầu rĩ: “Bệ hạ rõ ràng muốn nói là có một nữ lang hàn vi khi người Hồ vây đổ thành Mạc Dương đã cùng Vương Thất trải qua hoạn nạn. Nữ lang này bộ dạng phong tao, Vương Thất thật sự có diễm phúc.”
Hoàng đế ngẩn ngơ.
Mê Truyện Dịch
Hắn trừng mắt nhìn Trần Dung.
Bỗng nhiên, hắn cất tiếng cười to.