Đúng lúc này, một loạt tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến.
Chỉ thấy trên quan đạo phía trước, trong lớp cát bụi, bóng dáng mấy kỵ sĩ như ẩn như hiện.
Khi Vương Hoằng lẳng lặng nhìn lại, một phụ tá bước đến, tới sau lưng Vương Hoằng, giống như chàng nhìn đám kỵ sĩ vội vàng chạy tới, thấp giọng nói: “Hẳn là tin tức của thành Kiến Khang.”
Vương Hoằng không nói gì.
Trong nháy mắt, mười mấy kỵ sĩ đã cuốn theo cát vàng vọt tới trước mặt Vương Hoằng. Từ xa trông thấy, bọn họ liền xoay người xuống ngựa, quỳ rạp xuống đất, kêu lớn: “Lang quân.”
Trước hết một người thở hổn hển, rồi vội kêu lên: “Lang quân, ngày giáp ngọ, lang quân Vương Cổ sẽ cưới nữ lang Tạ thị, lang quân Vương Nhan cưới Cửu công chúa.”
Dừng một chút, người nọ ngẩng đầu nhìn Vương Hoằng, bụi đất phủ đầy trên gương mặt đầy vẻ âu lo: “Nay, trong thành Kiến Khang đầy lời đồn đãi…… Tạ Thượng Thư nói, Vương gia Thất lang phong lưu đa tình, trong lòng chỉ có đạo cô kia, nữ nhi nhà hắn không dám xứng đôi.” Cắn chặt răng, người nọ vừa đánh giá sắc mặt Vương Hoằng, vừa nói thật cẩn thận: “Trong tộc mọi người đã trải qua thương nghị, đáp ứng yêu cầu của Tạ Thượng Thư, để Vương Cổ cưới nữ lang nhà hắn. Vương Nhan cưới công chúa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cho dù là nữ nhi Tạ gia hay là Cửu công chúa đều vẫn si mộ Vương Hoằng, đặc biệt là đích nữ của Tạ Thượng Thư kia, nhưng gia tộc điều động nội bộ làm thê thất của Vương Hoằng, trước khi chàng đến thành Nam Dương, hôn sự này đang được thảo luận.
Mê Truyện Dịch
Trong thiên hạ, nhục nhã lớn nhất của một người nam nhân chính là mối hận bị đoạt thê. Tuy rằng nữ lang Tạ thị kia cũng không phải là thê tử của Vương Hoằng, nhưng rõ ràng gia tộc đã thương lượng xong xuôi, chỉ chớp mắt đã gán nàng cho người khác, đó là trắng trợn vẽ lên mặt người khác.
Bởi vậy, lời của kỵ sĩ kia vừa dứt, mọi người đồng thời cúi đầu xuống, vẫn không nhúc nhích.
Vương Hoằng vẫn bình thản.
Miệng chàng bất giác mỉm cười, ôn nhu lắng nghe. Chờ kỵ sĩ kia nói cho hết lời, chàng nhẹ nhàng hỏi: “Còn có chuyện gì nữa không?”
Một kỵ sĩ khác tiến đến, hắn quỳ một gối xuống, trầm giọng bẩm: “Tộc trưởng hạ lệnh, ngài nói lang quân tuổi còn nhỏ còn cần tôi luyện thêm, hắc y sói vệ dưới danh nghĩa của lang quân tạm thời bị thu hồi về trong tộc. Còn nữa, gia nghiệp trước đó do người quản lý sẽ phân cho người của lang quân Vương Cổ quản lý. Còn nói thêm, mười vạn mẫu ruộng tốt, một ngàn cửa hàng dưới danh nghĩa của lang quân, 9 phần trong đó do gia tộc ban tặng bao năm qua cũng bị thu hồi.”