Người Vốn Phong Lưu

Chương 632: Người Vốn Phong Lưu



Càng nói đến đoạn sau, giọng nói của kỵ sĩ thấp xuống. Chỉ nói mấy câu ngắn ngủi, hắn đã ướt đẫm mồ hôi.

Trần Dung ở bên cạnh Vương Hoằng.

Từ khi kỵ sĩ thứ nhất bẩm báo, sắc mặt nàng đã không tốt, hiện tại nghe đến đó, mặt nàng đã trắng bệch như tuyết. Nghiêng đầu, nàng kinh ngạc nhìn Vương Hoằng.

Giống như Trần Dung, phụ tá, hộ vệ bên người Vương Hoằng, mỗi người đều biến sắc, bọn họ nhìn về phía Vương Hoằng.

Nhưng lang quân bọn họ, giờ này khắc này vẫn chắp hai tay sau lưng, ôn nhu mà cười. Bộ dạng mỉm cười tao nhã, tuấn dật siêu thoát không nói nên lời, ngay cả đôi mắt kia cũng là yên tĩnh cao xa, không thấy gợn sóng, giống như hai kỵ sĩ trước mắt bẩm báo chỉ là một việc nhỏ như thiếu một chiếc xe ngựa.

Phụ tá bên cạnh chàng tiến lên một bước, chắp tay trước chàng, xanh cả mặt nói: “Lang quân, phải làm sao bây giờ?”

Hắn vội vàng nhìn Vương Hoằng, kêu lên: “Hành động này của tộc trưởng, rõ ràng đã coi lang quân là một đệ tử bình thường rồi, vậy, phải làm sao bây giờ?”

Trong ánh mắt khẩn trương bất an của mọi người, khóe miệng Vương Hoằng nhẹ nhàng cong lên, khẽ mỉm cười.

Chàng quay đầu nhìn về phía Trần Dung.

Đối diện với gương mặt trắng bệch, đôi mắt đen láy của Trần Dung, chàng vươn tay, chậm rãi cầm tay nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cứ thế nắm tay nàng, Vương Hoằng xoay người đi về phía xe ngựa.

Khi chàng đã đi ra vài bước, mọi người mới phản ứng lại: Vậy mà lang quân không hề nói gì cả.

Phụ tá vội vàng tiến lên, đi đến phía sau chàng bất an hỏi: “Lang quân, lang quân, lang quân.”

Tiếng gọi của hắn gấp gáp, khi thấy Vương Hoằng chậm rãi ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt hàm chứa ý cười, hắn cứng đờ, một hồi lâu mới kêu lên: “Vì sao lang quân không ảo não?”

“Ảo não?” Giọng nói của Vương Hoằng nhẹ như gió thoảng, thản nhiên cười nói: “Vì sao lang quân ta phải ảo não?”

Lời này vừa thốt ra, mọi người đều giật mình.

Lúc này, một kỵ sĩ tiến đến, hắn hướng tới Vương Hoằng chặp hai tay vào nhau, trầm giọng nói: “Lang quân, người tộc nhân phái tới đang trên đường đến đây. Bọn họ…” Hắn cắn chặt răng, lớn tiếng nói: “Bọn họ tiến đến để thu hồi hắc y sói vệ”

Lời vừa dứt, hơn ngàn hộ vệ đi theo đồng thời quỳ một gối xuống, kêu lên: “Thuộc hạ phải làm như thế nào, thỉnh lang quân cho biết.”

Những hộ vệ này đi theo chàng vào sinh ra tử, giúp đỡ chàng đánh bại Mộ Dung Khác là một bộ phận của hắc y sói vệ tinh nhuệ nhất trong gia tộc Vương thị.

Mê Truyện Dịch