Lời này vừa thốt ra, mọi người nhao nhao nghị luận. Đây vốn là thế đạo phong lưu hoang đường, quý tộc cũng thế, hoàng thất cũng thế, làm chuyện phong lưu trước mặt công chúng là chuyện tầm thường. Nhưng mà thế gia Vương Tạ lại không giống như thế, hại đại thế gia này, mỗi một đệ tử đều có tập thơ truyền lưu hậu thế, bọn họ tham gia tụ hội, đều thể hiện tài năng, để thế nhân chiêm ngưỡng cầm kỳ thư họa. Mà bọn họ có khí khái thanh nhã, cộng thêm tài hoa khiến người ta chú ý.
Cho nên, trong quý tộc khác không thiếu chuyện phong lưu, nhưng với hai nhà này lại là chuyện hiếm lạ. Huống chi, việc hôn ước giữa Tạ thị A Bích cùng Vương Hoằng và Vương Cổ lại là điểm nóng trong đàm luận của mọi người.
Trong tiếng ồ ào, mọi người đều cười vang. Một người kêu lên: “Lại có chuyện kỳ diệu như vậy sao? Trách không được Vương Thất lang không cần nàng ta.”
Tiếng kêu của người này nhắc nhở mọi người. Tiếng nghị luận càng vang vọng: “Đúng vậy đúng vậy.”
“Tạ thị A Bích cùng Vương Cổ thật đúng là một đôi phong lưu khoái hoạt.”
Mê Truyện Dịch
“Ha ha, hơn phân nửa Vương Thất lang đã biết Tạ thị A Bích là người phong lưu vì thế mới thành toàn cho nàng ta cùng Vương Cổ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong tiếng kêu liên tiếp, mấy người truyền bá tin tức không hẹn mà cùng phong tỏa thông tin mỹ thiếu niên mà Tạ thị A Bích cùng Vương Cổ cùng nhau phong lưu khoái hoạt vốn là những người hoàng đế ban cho Trần Dung.
…… Sau khi cứu Trần Dung ra khỏi tay Mộ Dung Khác, thanh danh của Vương Hoằng được lan truyền trong dân gian với tốc độ mà các quý tộc khó có thể tưởng tượng nổi. Nhóm dân chúng sẽ không như hủ nho mà chê trách Vương Hoằng trọng sắc đẹp mà khinh đại nghĩa. Cho dù trong lòng có chút phê bình kín đáo, nhưng đối với bọn họ mà nói, tin tức quan trọng nhất là, Vương Hoằng có thể đánh bại quân thần cường đại nhất trong người Hồ, vậy thì chàng có thể cứu trị thiên hạ này.
Vì thế, theo bản năng, bọn họ muốn bảo hộ Vương Hoằng cùng Trần Dung mà chàng yêu thương.
Đúng lúc này, một người hét lớn: “Không chỉ thế đâu, nghe nói Cửu công chúa kia cũng bị người ta bắt gặp đang hoan lạc cùng với ba thiếu niên, vô cùng phong lưu khoái hoạt.”
Lúc này đây tiếng người nói ồn ào, giọng của hắn tuy lớn, nhưng rất nhanh câu nói đã bị chìm nghỉm…… Công chúa ngủ cùng với mấy nam nhân, đâu phải là điều gì kỳ lạ? Trong trăm năm nay, trong đám công chúa, có ai mà chưa từng làm việc này?