Người Vốn Phong Lưu

Chương 785: Người Vốn Phong Lưu



Chàng ngay lập tức đã bao che khuyết điểm, trong lúc Vương Khối trợn to mắt thì Vương Hoằng phất ống tay áo, miễn cưỡng nói: “Trở về đi, về sau đừng tới nữa.

Chàng quay đầu rời đi.

Vương Khối vô cùng thương tâm, nàng ta xông lên một bước, lớn tiếng kêu lên: “Thất thúc…” Vừa nức nở, Vương Khối vừa lấy tay áo dấu mặt, thao thao bất tuyệt: “Khi A Khối còn ở Kiến Khang đã kính ngưỡng danh tiếng của Thất thúc từ lâu. Vì đòi đến đây mà A Khối đã đắc tội với phụ mẫu. Thất thúc, sao người có thể khiến cho A Khối thương tâm như vậy!”

Vương Hoằng không hề quay đầu lại, chàng tiếp tục cất bước, thản nhiên nói: “Ngươi ngưỡng mộ ta thì đó là chuyện của ngươi.”

Chàng nghênh ngang rời đi.

Vương Khối ngẩn ngơ một lúc rồi lên tiếng khóc òa.

Nàng ta đang khóc lóc thì nghe thấy người bên cạnh cũng nghẹn ngào nức nở.

Vương Khối thút thít lau nước mắt, nhìn thoáng qua người bên cạnh rồi hỏi: “A Uyển, tỷ hết hy vọng chưa?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tạ Uyển khóc lóc vẫn rất xinh đẹp, nước mắt như chuỗi hạt châu rơi lã chã, mà đôi mắt vẫn còn mở to.

Nghe vậy, nàng ta rơi lệ càng nhiều, khàn khàn nói: “Ngày mai chúng ta rời đi thôi, A Khối.”

Dừng một chút, nàng ta nức nở nói: “Ta sẽ không bao giờ thích Thất thúc nhà muội nữa.”

“Ta cũng vậy. Không bao giờ ngưỡng mộ người nữa đâu.“Vương Khối dùng sức gật đầu. Nàng ta trừng mắt nhìn hai bóng dáng nho nhỏ lấm lét trong bóng đêm, dắt cổ họng, lớn tiếng quát với bọn người hầu: “Còn đứng đó làm gì? Nhanh đi thu dọn đi. Không nghe thấy sao? Chủ nhà người ta đã đuổi người rồi.” Trong lúc chúng phó liên tiếp vâng dạ, Vương Khối quay đầu liếc nhìn hai bóng người kia, nghiến răng nghiến lợi kêu lên: “Các đệ còn đứng ở đó làm gì? Thật vất vả mới đuổi được chúng ta đi, nhanh đi báo tin vui cho Trần thị A Dung đi!”

Mê Truyện Dịch

Nàng ta vừa nói xong, một đồng tử lắc đầu, trả lời: “Lời ấy sai rồi, mẫu thân đã từng g.i.ế.c người Hồ, đã từng làm quan, kiến thức của người rất rộng, việc vặt như đuổi các ngươi đi người cũng chẳng thèm quan tâm đâu.”

Một đồng tử khác cũng cất giọng non nớt: “Mẫu thân rất mạnh mẽ, dù diện mạo của các ngươi có tinh tế xinh đẹp đến đâu cũng chỉ là rối gỗ cỏ dại được tạo thành hình người ngu ngốc mà thôi, mẫu thân cần gì phải để ý?”

Hai đồng tử vừa dứt lời, Vương Khối tức giận đến lảo đảo, suýt nữa ngất lịm. Tạ Uyển cũng lung lay thân hình, ôm n.g.ự.c yếu đuối ngã xuống đất.