Ngưu Lang Hắc Hóa

Chương 9



Phiên Ngoại Ngưu Lang.

Ở phía đông Thiên Hà có một tiên nữ tên Chức Nữ, nàng là con gái của Thiên Đế, hàng năm đều miệt mài bên khung cửi, dệt nên những dải mây gấm tuyệt đẹp cho bầu trời.

Vì công việc bận rộn, nàng chẳng mấy khi có thời gian chăm chút cho dung mạo của mình.

Thiên Đế thương xót nên đã ban hôn nàng cho Ngưu Lang, một chàng trai chăn trâu ở Nam Sơn.

Nhưng sau khi thành thân, Chức Nữ liền bỏ bê công việc dệt vải. Thiên Đế tức giận, đày nàng về phía đông Thiên Hà, chỉ cho phép hai người gặp nhau mỗi năm một lần vào ngày Thất Tịch.

Ngưu Lang vốn chỉ là một chàng trai chăn trâu bình thường ở Nam Sơn. Hắn không có cha mẹ, cũng không rõ bản thân lớn lên thế nào, càng không biết làm sao mà hiểu được thế sự. Vì quanh năm chỉ có một mình chăn trâu, nên mọi người thường gọi hắn là Ngưu Lang.

Từ khi có ký ức, bên cạnh hắn chỉ có một con trâu già. Nhưng con trâu này không hề bình thường – nó có thể nói chuyện.

Hắn vốn nghĩ cuộc sống của mình sẽ mãi trôi qua như thế, cho đến một ngày con trâu già nói với hắn rằng:

“Trên Nam Sơn có một cánh cửa dẫn đến Thiên Đình. Dưới cánh cửa đó là suối nước nóng Nam Sơn. Vào đêm trăng rằm ngày mười lăm, sẽ có bảy tiên nữ hạ phàm tắm gội, rửa sạch bụi trần trước khi trở về Thiên Đình.”

Lúc đầu, Ngưu Lang cũng không để tâm. Nhưng vận mệnh đã sớm sắp đặt sẵn một con đường cho hắn.

Hắn sẽ mãi mãi không quên đêm trăng hôm ấy.

Ánh trăng rót xuống thân hình mềm mại của nàng, tựa như khoác lên một lớp lụa bạc mỏng manh. Sắc trắng rực rỡ đến mức khiến hai mắt hắn đau nhói.

Tim Ngưu Lang đập loạn nhịp, như thể đã tìm thấy người quan trọng hơn cả mạng sống của mình.

Nghe lời con trâu già, hắn lặng lẽ lấy trộm xiêm y của nàng – buộc nàng phải ở lại bên cạnh hắn.

Những ngày sau đó đẹp tựa giấc mộng. Nàng yêu hắn, chấp nhận gả cho hắn. Rõ ràng là con gái của Thiên Đế, nhưng lại tự nguyện từ bỏ việc trở về Thiên Đình, ở lại bên cạnh hắn.

Nhưng tất cả chỉ là dối trá.

Tình yêu là giả. Hạnh phúc cũng là giả.

Tất cả giống như một giấc mộng Nam Kha.

Câu chuyện về một mối nhân duyên trời định, về việc Thiên Đế thương xót mà tác hợp cho họ – tất cả đều là lời nói dối.

Sự thật là Mệnh Tiên đã nhìn trộm thiên cơ, tai họa của Thiên Đình sẽ bắt nguồn từ hắn. Thế nên khi hắn còn chưa trưởng thành, Thiên Đình đã âm thầm trộm đi một giọt tinh huyết của hắn.

Nhưng Ngưu Lang không phải người phàm. Hắn là một sinh linh được trời sinh trời nuôi, thế nên trong lần trộm tinh huyết này, Thiên Đình chẳng những không chiếm được chỗ tốt, mà còn thiệt hại vài vị đại tiên.

Nhưng mà chính hắn còn chưa trưởng thành, tinh huyết lại bị trộm đi, cơ thể còn bị trọng thương, nên Ngưu Lang đã chìm vào giấc ngủ say.

Khi tỉnh lại, hắn mất hết ký ức và bị phong ấn thần lực.

Thiên Đình lo sợ, bèn phái Thần Ngưu Ngũ Sắc xuống trần gian để giám sát hắn.

Nhưng bọn họ không ngờ rằng, giọt tinh huyết bị lấy đi đã hóa thành một sinh mệnh có ý thức – đó chính là Chức Nữ.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Chức Nữ từ nhỏ đến lớn đều sống trong sự giám sát của Thiên Đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ngay cả việc nàng “bí mật hạ phàm để dạo chơi” cũng chỉ là kế hoạch đã được sắp đặt từ trước. Theo đúng kịch bản, chẳng bao lâu sau, Thiên Đình sẽ “tình cờ phát hiện” ra hành vi của nàng, giáng tội và đày nàng xuống trần để chuộc lỗi.

Thật ra để hắn đắm chìm ở bên trong hạnh phúc hư ảo này cũng rất tốt, nhưng Thiên Đình lại cố tình lấy lý do ‘sau khi thành hôn, bỏ bê công việc dệt vải’ để hắn và nàng mỗi năm chỉ được gặp mặt một lần.

Ngay từ đầu, Thiên Đình đã không hề muốn để hắn và nàng ở bên nhau. Nhưng bọn họ cũng không dám hoàn toàn chia cắt hai người, bởi lẽ làm vậy có thể sẽ chọc giận đến hắn.

Thế nên họ đặt ra quy tắc mỗi năm chỉ được gặp nhau một lần. Như vậy, vừa không sợ Chức Nữ phản bội Thiên Đình, lại vừa có thể dùng sự tương tư hành hạ hắn suốt đời.

Ban đầu, đúng là như vậy.

Và quả thực, như Thiên Đình đã dự liệu – Thất Thất không hề yêu hắn.

Thậm chí... nàng còn căm ghét hắn.

Thất Thất căm ghét hắn đến mức mỗi năm gặp hắn một lần cũng cảm thấy không chịu nổi. Mỗi lần gặp nhau, nàng đều lạnh lùng buông lời cay nghiệt, bảo hắn đừng đến tìm nàng nữa, nói rằng tất cả chỉ là một âm mưu.

Hắn vốn đã biết nàng không yêu hắn. Nhưng dù thế nào đi nữa, nàng vẫn đã từng là thê tử của hắn. Dù nàng không yêu hắn, nhưng chỉ cần nàng ở bên cạnh hắn là đủ rồi.

Nhưng hắn không ngờ rằng – nàng lại muốn rời bỏ hắn.

Dưới sự kích thích này, hắn đã thức tỉnh.

Hắn là vị thần được trời đất nuôi dưỡng, vốn không có sự phân biệt giữa tiên và ma. Nhưng chính đám tiên nhân trên Thiên Đình đó đã chọc giận hắn.

Vậy thì hắn sẽ khiến bọn họ phải trả giá!

Cuối cùng, Thiên Đình thất bại thảm hại.

Nhưng hắn lại không lường trước được rằng – cô nương ngốc nghếch của hắn lại bị các ‘tỷ tỷ’ của nàng xúi giục.

Bọn họ khiến Thất Thất tin rằng tất cả tai họa của Thiên Đình đều là do nàng mà ra, là nàng có lỗi với chúng sinh.

Thất Thất đã bị sự áy náy chèn ép đến mức tự bạo thần hồn.

Ngoại trừ một giọt tinh huyết không còn thần trí trở lại cơ thể hắn…

Nàng chẳng để lại bất cứ thứ gì.

Hắn hoàn toàn sụp đổ.

Cơn thịnh nộ của Thần khiến chư thiên vạn giới chìm trong biển lửa.

Một sinh linh được trời đất nuôi dưỡng lại trở thành kẻ hủy diệt trời đất – chuyện này đáng châm chọc đến mức nào chứ.

Hắn tìm kiếm suốt hàng nghìn hàng vạn năm, rốt cuộc cũng tìm được cách đảo ngược thời gian.

Sau khi đánh đổi một cái giá khổng lồ, hắn cuồi cùng đã thành công.

Lần này, hắn tìm thấy nàng trước cả Thiên Đình, mang nàng đi. Nhưng hắn quá vội vàng, quá khao khát được gặp nàng mà quên mất rằng sau khi đảo ngược thời gian, hắn đã mất đi một phần thần lực. Ngay cả chút thần lực còn sót lại cũng bị hắn dùng để nuôi dưỡng Hồng Cổ.

Và thế là Thất Thất chạy thoát.

Dáng vẻ quay lưng rời đi của nàng, không ngoảnh lại lấy một lần, giống hệt ngày đó khi nàng bước đi bên cầu Hỉ Thước.