Trong phòng khách nhà họ Lục, mọi người trong nhà sắc mặt tái mét khi xem đoạn video tôi vừa tung ra.
Đoạn video ghi lại rõ ràng cảnh tượng khi tôi mới về nhà họ Lục.
Cô thiên kim giả Lục Xán tự ngã cầu thang, sau đó vu khống tôi.
Cuối video, ba tôi tát tôi một cái, mẹ thì khóc lóc trách móc sao tôi lại không hiểu chuyện như vậy.
Tôi thờ ơ nghịch ngón tay, thản nhiên mở miệng:
"Thiên kim giả nhà họ Lục giả vờ ngã để vu oan cho thiên kim thật. Vợ chồng nhà họ Lục không phân biệt đúng sai mắng nhiếc con gái ruột vừa mới trở về.”
"Mọi người đều là người của công chúng.”
"Không biết đoạn video này nếu xuất hiện trước công chúng.”
"Sẽ ảnh hưởng thế nào đến giá cổ phiếu của tập đoàn Lục thị.”
"Và sẽ ảnh hưởng thế nào đến sự nghiệp đang lên như diều gặp gió của tiểu hoa đán Lục Xán.”
"Đương nhiên, tôi không chỉ có một video này đâu."
Anh hai Lục Cẩn nghiến răng nghiến lợi, ác độc nói:
"Hai năm qua em ở bên cạnh chúng ta, anh còn tưởng em ngoan ngoãn hiểu chuyện. Hóa ra tất cả là vì ngày hôm nay."
Tôi bất lực nhún vai.
"Vậy thì sao? Để nhận chút lòng thương hại ít ỏi của mọi người à? Anh nghĩ tôi muốn sống dưới cùng một mái nhà với những người mà lòng dạ lệch lạc đến chết, lại còn giả bộ đạo đức kia chắc? Tôi ghê tởm đến tận xương tủy."
Mẹ khóc lóc níu lấy cánh tay tôi.
"Niệm Niệm, chúng ta là mẹ con ruột thịt. Con là con gái ruột của mẹ mà."
Tôi rút tay ra.
"Đừng vọng tưởng dùng tình thân huyết thống để trói buộc tôi. Chẳng phải chính mọi người đã từng hùng hồn nói không quan trọng huyết thống sao? Chẳng phải chính mọi người đã bỏ rơi tôi đang sốt cao để đưa Lục Xán đi du lịch giải khuây sao?"
Ba tức giận đập tay xuống bàn.
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
"Rốt cuộc con muốn làm gì?"
Tôi bĩu môi, lấy ra bản thỏa thuận tặng cho đã soạn sẵn.
"Năm mươi triệu. Tôi đảm bảo sẽ giữ kín miệng, sau này cũng không bao giờ nhận là con gái nhà họ Lục nữa."
Lục Cẩn khinh thường nói:
"Một người tâm cơ sâu nặng như cô, chúng tôi dựa vào đâu để tin cô chứ?"
Tôi giơ một ngón tay lắc lắc trước mặt Lục Cẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Tôi không cần anh tin tôi. Bây giờ tôi đã nắm được điểm yếu của mọi người. Mọi người không có tư cách mặc cả với tôi."
Lục Xán từ đầu đến cuối đều trốn sau lưng khóc thút thít.
Đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng.
Thật khiến người ta thương xót.
Giống hệt như vô số lần trước đây cô ta hãm hại tôi.
Nhưng lần này không còn ai thương xót cô ta nữa.
Tiếng khóc của cô ta khiến ba tôi vô cùng bực bội.
Ba nghiêng mặt quở trách cô ta một câu:
"Khóc cái gì mà khóc. Chẳng phải tất cả đều là do con gây ra sao?"
Xem kìa, khi đặt lợi ích lên trên hết, cô thiên kim giả được cưng chiều hết mực cũng chẳng còn thơm tho gì nữa.
"Lục Xán, cô xem, họ cũng chẳng yêu thương cô đến thế đâu."
Cuối cùng nhà họ Lục nghiến răng chuyển cho tôi năm mươi triệu vào tài khoản, và bị tôi giám sát ký vào bản thỏa thuận tự nguyện tặng cho.
Khi tôi kéo vali rời đi, Lục Xán lao tới nắm lấy cánh tay tôi:
"Sao chị không xóa video đi?"
Tôi nhướng mày:
"Tôi đã nói rồi, mọi người không có tư cách nói điều kiện với tôi."
Về đến nhà họ Sở, tôi cảm thấy không khí cũng ngọt ngào hơn.
Cuối cùng tôi cũng thoát khỏi đám người giả tạo nhà họ Lục rồi.
Việc đầu tiên khi về đến nhà là nhào vào lòng mẹ nuôi làm nũng.
"Mẹ ơi, con về rồi."
Tôi là đứa trẻ nhà họ Sở nhặt được bên đường.
Mẹ của Lục Xán sau khi tráo đổi tôi và Lục Xán, lại vứt tôi ở ven đường.
Nếu không có ba mẹ nuôi, có lẽ tôi đã c.h.ế.t cóng c.h.ế.t đói từ lâu rồi.
Mấy năm trước ba nuôi qua đời, khi còn sống nhà tôi đã nợ không ít tiền để chữa bệnh cho ba.
Ba nuôi mất chưa bao lâu thì mẹ nuôi lại bị chẩn đoán mắc bệnh suy thận, việc chạy thận tốn kém không ít chi phí điều trị.
Nếu không phải vì muốn lấy tiền từ nhà họ Lục, tôi không muốn ở lại đó một phút nào.