Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ

Chương 167



Lần này, cô ta muốn tận dụng danh hiệu này để tiến xa hơn, trở thành một nhân vật nổi bật trong làng giải trí. Một khi đã có danh tiếng rộng rãi, con đường bước chân vào hào môn cũng sẽ dễ dàng hơn!

 

Lê Dương không đơn thuần tham gia Thơ Ca Tuyệt Đẹp để thử sức hay thể hiện tài năng. Cô ta có một mục tiêu rõ ràng: dùng chương trình này để mở rộng tầm ảnh hưởng, từ đó tiến xa hơn trong sự nghiệp. Nếu giành được ngôi quán quân, danh tiếng của cô ta sẽ lên như diều gặp gió.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Một khi đã nổi bật trong lĩnh vực học thuật và văn chương, việc trở thành gương mặt đại diện của tập đoàn nhà họ Tịch chỉ còn là chuyện sớm muộn. Có hai danh hiệu đó trong tay, cô ta không cần phải vất vả viết sách nữa—chỉ cần nhận hợp đồng quảng cáo, tham gia show thực tế là có thể kiếm tiền dễ dàng.

Thấy con gái có kế hoạch chu toàn, Diệp Thúy Vân vô cùng hài lòng. Bà ta gật đầu tán thưởng:

"Đúng là con gái mẹ thông minh! Nhưng nhớ kỹ, điều quan trọng nhất không phải là danh hiệu hay tiền bạc. Người con cần giữ chặt chính là Tịch Tử Mặc."

Nhà họ Tịch là một trong những gia tộc hào môn bậc nhất. Nếu Lê Dương có thể gả vào đó, trở thành bà Tịch, giá trị bản thân sẽ tăng lên ít nhất hai bậc, kéo theo cả nhà họ Lê cũng một bước lên mây, bước chân vào giới thượng lưu.

Lê Dương vỗ tay, cười tươi: "Mẹ yên tâm, con biết mà!"

Nói rồi, cô ta phất tay ra hiệu: "Mẹ ra ngoài đi, gọi chuyên gia trang điểm vào cho con. Sắp đến giờ livestream buổi thách đấu rồi!"

Diệp Thúy Vân nắm tay con gái, ánh mắt tràn đầy kỳ vọng:

"Cố lên nhé! Con gái mẹ là tuyệt nhất, chắc chắn sẽ thành công!"

Tất nhiên rồi!

Lê Dương tự tin nhướng mày. Cô ta là thiên tài xinh đẹp, một người giữ đài nhỏ bé như giáo sư Trần sao có thể là đối thủ của cô ta được? Chiến thắng, chỉ là chuyện đương nhiên!

Trận chung kết chính thức bắt đầu!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Khoảnh khắc Lê Dương bước lên sân khấu, cả khán phòng vỡ òa trong tiếng hoan hô.

Đặc biệt là những khán giả có mặt tại hiện trường, ai nấy đều tròn mắt kinh ngạc:

"Lê Dương đẹp quá! Trước giờ tôi cứ nghĩ ảnh trên mạng đã qua chỉnh sửa, ai ngờ ngoài đời còn đẹp hơn cả trăm lần!"

"Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn tài giỏi. Thật sự vừa có nhan sắc, vừa có học thức, mình mê quá!"

Trên sân khấu, Lê Dương xuất hiện đầy tự tin. Ánh đèn chiếu rọi khiến cô ta càng thêm rực rỡ, từng bước đi toát lên phong thái của một tiểu thư được giáo dục tốt.

Cô ta nhẹ nhàng vẫy tay chào khán giả, sau đó cúi người chào MC và giám khảo.

MC cười nói: "Xem ra thí sinh Lê Dương của chúng ta rất được yêu thích, vừa xuất hiện đã khiến cả khán phòng bùng nổ tiếng reo hò!"

Quay sang cô ta, MC tiếp tục hỏi: "Hôm nay là trận tranh ngôi vị quán quân của cô, Lê Dương. Cô có tự tin không?"

Lê Dương ngẩng đầu, ánh mắt vừa kiêu hãnh vừa dịu dàng. Giọng điệu mang chút hài hước:

"MC thật làm khó tôi rồi. Nếu tôi nói có tự tin, chắc hẳn mọi người sẽ nghĩ tôi quá kiêu ngạo, không tôn trọng tiền bối. Nhưng nếu tôi nói không có tự tin, chẳng phải tôi tự làm giảm khí thế của mình sao? Nói thế nào cũng không đúng cả!"

MC bật cười: "Lỗi tại tôi, là tôi hỏi không khéo! Vậy mời Lê Dương chia sẻ cảm nghĩ của mình về trận đấu hôm nay, hoặc có điều gì muốn gửi đến khán giả đã ủng hộ cô không?"

Lê Dương cầm micro, đôi mắt sáng lên dưới ánh đèn sân khấu. Giọng cô ta trầm ổn, đầy tự tin:

"Tôi rất thích một câu trong Ly Tảo:

"Đường dài và gian nan, tôi sẽ tìm tòi không ngừng."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com