Dù thắng hay thua, tôi vẫn sẽ không ngừng tiến bước. Giây phút này, tôi không quan tâm đến thành bại, chỉ muốn mang đến cho mọi người những bài thơ đẹp nhất!"
"Wow!"
Mạng xã hội lập tức bùng nổ! Bình luận tràn ngập khắp nơi:
"Câu nói này hay quá! Đúng là người có học vấn, vừa có nhan sắc vừa có trí tuệ!"
"Lê Dương thật sự xuất sắc! Đúng là nữ thần của tôi!"
Cả khán phòng vỗ tay không ngớt.
Trên sân khấu, giáo sư Trần đã đứng sẵn. Giữa hai người là năm bậc thang, tượng trưng cho năm vòng đấu.
Lê Dương bước lên bậc thang đầu tiên.
MC tuyên bố luật chơi:
"Câu hỏi đầu tiên là "Phi hoa lệnh." Đây là một trò chơi uống rượu của người xưa. Theo luật, người chơi phải đọc các câu thơ có chứa chữ hoa, nếu không đọc được sẽ bị phạt rượu. Trong chương trình Biển Sao Trí Tuệ, luật chơi được đơn giản hóa: hai người lần lượt đọc các câu thơ có chứa chữ chủ đề.
Chữ chủ đề đầu tiên là "Xuân.""
Lê Dương là người mở đầu.
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
Cô ta không hề suy nghĩ mà lập tức đọc ngay một câu thơ có chữ "Xuân."
Đến lượt giáo sư Trần.
Hai người liên tục đối đáp, từng câu thơ dồn dập tuôn ra. Càng đấu lâu, nhịp độ càng nhanh, không ai chịu thua ai!
Khán giả nín thở theo dõi.
Họ không ngờ hai người này có thể đọc liên tục hơn một trăm câu thơ có chữ "Xuân" mà không hề lặp lại!
Đặc biệt, có rất nhiều bài thơ hiếm gặp, đến mức ngay cả MC lẫn một số giám khảo cũng chưa từng nghe qua.
Trên sân khấu, Lê Dương phản ứng cực nhanh, khuôn mặt vẫn giữ nguyên vẻ tự tin. Mỗi khi đến lượt, cô ta đều đọc ngay lập tức, không hề có chút do dự.
Ngược lại, giáo sư Trần bắt đầu tỏ ra khó khăn hơn. Bà ấy phải dừng lại suy nghĩ lâu hơn trước khi đọc tiếp.
Cuối cùng, sau một khoảnh khắc im lặng kéo dài, giáo sư Trần lắc đầu cười khẽ, nhẹ nhàng thở dài một hơi:
"Ta chịu thua!"
Vòng đầu tiên, Lê Dương giành chiến thắng, tiến lên bậc thang thứ hai.
Trong phòng livestream, khán giả reo hò không ngừng, màn hình tràn ngập bình luận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
"Ôi trời! Lê Dương đúng là siêu phàm! Não cô ấy không phải não người, mà là máy tính mất rồi! Phản ứng nhanh như chớp, chẳng cần suy nghĩ, cứ thế mà đọc ra!"
"Giáo sư Trần ở cuối trận còn phải đắn đo rất lâu, trong khi Lê Dương vẫn giữ nguyên phong độ từ đầu đến cuối! Thật đáng sợ!"
"Cô ấy đọc bao nhiêu sách mới đạt trình độ này nhỉ? Thật sự quá lợi hại!"
Trên mạng, độ nổi tiếng của Lê Dương tăng vọt. Số lượng người theo dõi cô ta trên Weibo và Douyin cũng bùng nổ, tăng nhanh như tên lửa, thậm chí còn gần bằng một số ngôi sao hạng B.
Nhưng tất cả vẫn chưa đủ.
Lê Dương quá xuất sắc! Cô ta liên tiếp thắng ba vòng, hiện tại đã bước lên bậc thang thứ năm, ngang hàng với giáo sư Trần. Chỉ cần thắng thêm một vòng nữa, cô ta sẽ chính thức trở thành quán quân mùa này!
MC nhìn hai người, ngữ điệu trang trọng hơn:
"Câu hỏi tiếp theo— Câu thơ 'Bốn mùa không có nóng lạnh, một cơn mưa liền hóa thành thu' miêu tả đặc điểm khí hậu của thành phố nào?"
Quá đơn giản!
Lê Dương nhấn nút giành quyền trả lời, trong đầu đã có sẵn đáp án.
MC mỉm cười hướng về phía cô ta: "Lê Dương, mời trả lời."
Cô ta vừa định mở miệng, nhưng ngay khoảnh khắc đó—
Đau!
Một cơn đau nhói như kim châm xẹt qua não, khiến đầu óc cô ta trống rỗng.
Như thể có thứ gì đó… vừa bị rút ra khỏi đầu cô ta.
Lê Dương bàng hoàng.
MC nhắc lại lần nữa: "Lê Dương, mời trả lời. Câu thơ 'Bốn mùa không có nóng lạnh, một cơn mưa liền hóa thành thu' miêu tả đặc điểm khí hậu của thành phố nào?"
Cả hội trường yên lặng chờ đợi.
Nhưng lần này, không giống những vòng trước.
Lê Dương vẫn đứng đó, đôi mắt tràn đầy hoang mang, hai tay siết chặt thành nắm đấm.