Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Đẹp Trai

Chương 10



Vách núi rất sâu, nhưng Trì Diên thân thể rắn chắc, nằm một tháng, có thể xuống giường đi bộ.

Ngọc Trạch không biết vì sao, mấy ngày nay ở chỗ này càng lâu, đừng nói Trì Diên luôn trừng hắn, ta nhìn hắn cũng không vừa mắt.

“Ta có thể...”

Trì Diên đột nhiên nắm lấy ống tay áo của ta, điềm đạm đáng yêu.

“Ta thích ngươi, ta có thể làm tiểu...”

Lời này vừa nói ra, mọi người kinh ngạc đến ngây người, không chỉ có Ngọc Trạch và Kiếm Thần Lạc đại hiệp tới làm khách trong viện đột nhiên phun ra một ngụm nước trà, ngay cả đại hắc cẩu Hoa Đào nhà ta cũng lui về phía sau mấy bước, há hốc mồm đờ đẫn nhìn về phía hai ta.

“Ha ha ha ha... Cầm cô nương thực sự là người chung tình...”

Mẹ nó, ta đã nghĩ đến tiêu đề nhật báo giang hồ ngày mai là gì luôn rồi.

“Không phải, không cần...”

Ta lau mồ hôi lạnh trên trán.

“Các ngươi, thật sự không phải...”

Trì Diên đã hỏi vấn đề này mấy trăm lần.

Bất quá tính tình của ta tốt, vẫn kiên nhẫn trả lời.

“Nói không phải, chỉ có ngươi được chưa, về sau chỉ cần ngươi!”

Ta không thể nhịn được nữa.

Không thể nhịn được nữa, cũng không cần nhịn nữa.

“Dưỡng thương cho tốt, thương thế tốt làm ấm giường cho bổn cô nương!”

Bỏ lại một câu, khuôn mặt nhỏ nhắn của ta đỏ bừng chạy ra cửa phòng.

Nhìn vào trong gương, phát hiện mặt tiểu tử này còn đỏ hơn cả ta, đỏ ửng.

Sự trong sáng c.h.ế.t tiệt này.

Tốt lắm, hoàn toàn xác nhận tiểu tử này không có khả năng thích nữ chính.

Tiểu tử này, trải qua sự thuần hóa của định luật yêu đương vĩ đại của bổn cô nương, đã trở thành một đứa bé ngây thơ đủ tư cách.

“Đáng ghét, chỉ có ta là không có đối tượng!”

Bên kia Ngọc Trạch đang không ngừng đá cây, đá ra một cái hố nho nhỏ cho cây hoa đào của ta.

Ừm, cái chân này, có thể nhìn ra được nội lực thâm hậu.

"Ngươi đi xuống các vách núi nhặt đi, hoặc là đi trong rừng cây nhặt, thể nào cũng có thể nhặt được."

Ta thân thiện nhắc nhở.

Ngọc Trạch trừng mắt nhìn ta một cái, nổi giận đùng đùng rời đi.

Ta duỗi lưng một cái, nhìn về phía phu quân tương lai đang đỏ mặt nhìn lén ta trong phòng, nhoẻn miệng cười.

"Tương lai của chúng ta, còn rất dài!"

Năm ta năm tuổi, mẫu thân ta bị c.h.é.m đầu, nguyên nhân là chọc giận Thánh thượng.

Đương kim Thánh thượng là một hôn quân, thái tử ngược lại là người có tính tình, nhưng tác phong thật sự là khó coi, chuyên quyền quá mức độc đoán.

Cha rất yêu mẫu thân, từ sau khi mẫu thân chết, giống như điên dại, quyết định muốn soán vị.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com