Lưu Hồng Mai nhìn Lý Lưu Trụ, giọng điệu bất cần: “Nếu anh không đồng ý, vậy tôi cũng không đồng ý ly hôn. Anh muốn đến đồn công an tố cáo tôi thì cứ đi đi, dù tôi bị xử phạt, sau này ra tù rồi tôi vẫn có quyền đi thăm con mình.”
Cuối cùng Lý Lưu Trụ đành đồng ý yêu cầu của Lưu Hồng Mai, nhưng mà mỗi tháng cô ta chỉ có thể đến thăm Tiểu Lệ và Khai Ngọc một lần.
Hai người đều đồng ý ly hôn vậy thì dễ làm rồi, rất nhanh hai người đã hoàn thành xong thủ tục ly hôn, từ nay đường ai nấy đi.
Lưu Đại Ngân và Lý Lưu Trụ dẫn Tiểu Lệ tới Cảng Đảo một chuyến, làm xét nghiệm ADN. Tuy rằng Lưu Hồng Mai và bà ngoại Lưu đã thừa nhận Tiểu Lệ mới là con của Lý Lưu Trụ, vợ chồng Chu Đại Hữu cũng chứng minh bọn họ nhận Tiểu Lệ từ tay bà ngoại Lưu, nhưng không làm xét nghiệm ADN, trong lòng Lưu Đại Ngân luôn không yên tâm.
Xét nghiệm ADN xong, trên đường trở về, Lưu Đại Ngân lại mơ một giấc mơ.
Trong mơ bà ấy lại đi tới không gian quen thuộc kia, lại trông thấy một quyển sách. Tên quyển sách là “Nhật ký trọng sinh của cô chủ”, Lưu Đại Ngân nhận ra nhân vật chính trong sách chính là Lý Văn Nhân kia.
Kiếp trước tên của Lý Văn Nhân là Tiêu Văn Nhân, vì bạn trai ngoại tình, đính hôn với cô chủ nhà giàu, cô ta uống rượu say sau đó trọng sinh về năm cô ta sáu tuổi.
Sau khi trọng sinh, cô ta giúp mẹ mình gả cho Lý Lưu Trụ - con trai độc nhất của nhà giàu nhất tỉnh trong tương lai - Lưu Đại Ngân, cô ta cũng thuận lợi đổi sang họ Lý, trở thành cô chủ của nhà họ Lý.
Sau đó, khi Lưu Hồng Mai mang thai, Lý Văn Nhân thường xuyên nói trước mặt mẹ mình nhà họ Lý giàu có thế nào, gia sản nhiều ra sao, còn kể cho mẹ cô ta nghe chuyện đổi con khiến Lưu Hồng Mai nổi lòng tham, tráo đổi con gái ruột của mình thành con trai.
Bé trai kia tên là Lý Khai Ngọc, từ nhỏ Lý Văn Nhân đã đối xử rất tốt với cậu em này rồi, còn tự tay chăm sóc cậu ấy, Lý Khai Ngọc cũng rất ỷ lại vào Lý Văn Nhân.
Vân Chi
Lý Khai Ngọc rất thông minh, anh trai Lý Khai Nguyên của cậu ấy tự mình gây dựng sự nghiệp không về tiếp quản gia sản, nên sau khi Lưu Đại Ngân qua đời, Lý Khai Ngọc đã tiếp nhận tập đoàn Lý Thị.
Lý Văn Nhân lợi dụng cơ hội ấy, dùng bí mật về xuất thân của Lý Khai Ngọc uy h.i.ế.p cậu ấy. Lý Khai Ngọc sợ mất đi cuộc sống hiện tại, sợ sau khi người nhà họ Lý biết rõ chân tướng sẽ không nhận mình, đành phải nghe theo sự sắp đặt của Lý Văn Nhân.
Trải qua đấu tranh một phen, cuối cùng Lý Khai Ngọc quyết định nói rõ chân tướng cho người nhà họ Lý, nhưng đúng lúc ấy, cậu lại bị tai nạn xe cộ.
Sau khi Lý Khai Ngọc chết, đa phần gia sản của nhà họ Lý đã rơi vào tay Lý Văn Nhân, cô ta còn sai người tìm bạn trai kiếp trước, dạy dỗ đối phương một phen, khiến đối phương mất việc, vợ chồng ly tán, cả đời sống trong cảnh khốn cùng thất vọng.
Lưu Đại Ngân từng mơ rất nhiều giấc mơ như vậy rồi, lần này tỉnh lại, bà ấy lại không bất ngờ chút nào. Nhưng mà đối phó với Tiêu Văn Nhân ra sao, lại là chuyện rất phiền phức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Thứ nhất, hiện tại cô ta vẫn là một đứa trẻ, vẫn chưa trưởng thành. Thứ hai, tất cả những việc cô ta làm đều không có chứng cứ. Chuyện Lưu Hồng Mai đổi con, tuy rằng có một phần nguyên nhân do bị Tiêu Văn Nhân xúi giục, nhưng Tiêu Văn Nhân chỉ kể mấy câu chuyện mà thôi, nếu Lưu Hồng Mai không có ý đồ đó, cũng không xảy ra được chuyện đổi con.
Hơn nữa, chuyện cô ta khống chế Khai Ngọc lấy được gia sản nhà họ Lý phải mười mấy năm sau mới phát sinh, bây giờ cô ta vẫn chưa làm ra những chuyện đó, Lưu Đại Ngân cũng không biết nên trà thù cô ta thế nào.
Hiện tại cô ta không hề phạm pháp, cũng chưa làm ra chuyện vi phạm đạo đức nào, trong mắt người ngoài, cô ta chỉ là một cô bé thông minh, đáng yêu, ngoài Lưu Đại Ngân ra, không ai biết cô ta đã làm những chuyện gì.
Mấy quyển “Sách” trước đó, Lưu Đại Ngân đều biết nên làm thế nào, nhưng lần này, bà ấy lại băn khoăn.
Đối với Giang An Ni, bà ấy có thể bảo con trai ly hôn. Đối với Giang Văn Chung, bà ấy có thể đưa anh ta vào tù. Với hai tên du côn kia cũng có thể đánh bọn chúng một trận rồi báo cảnh sát, nhưng với Tiêu Văn Nhân này… Rốt cuộc bà ấy phải đối phó thế nào đây?
Hiếm khi có chuyện khiến Lưu Đại Ngân đau đầu.
Sau khi về nhà, Lưu Đại Ngân gọi Lý Lưu Trụ lại: “Lưu Trụ, hộ khẩu của Lưu Hồng Mai với Tiêu Văn Nhân vẫn nằm trong hộ khẩu nhà chúng ta, chưa chuyển đi đúng không?”
“Đang làm thủ tục ạ, mấy hôm nữa là tách ra được rồi.”
“Vậy thì tốt, lần sau Lưu Hồng Mai tới nhà chúng ta tách hộ khẩu, con nói với mẹ một tiếng, mẹ đi cùng con.”
“Mẹ, mẹ tìm Lưu Hồng Mai có việc gì à?”
“Ừ, mẹ tìm cô ta có ch việc.”
Thủ tục với Lưu Hồng Mai đã làm gần xong rồi, chỉ cần đến đồn công an một chuyến là có thể tách hộ khẩu của cô ta ra khỏi hộ khẩu nhà họ Lý, từ đó về sau, cô ta không còn bất cứ quan hệ gì với Lý Lưu Trụ, hay với nhà họ Lý nữa.
Trước kia đều là Lý Lưu Trụ mang sổ hộ khẩu đến làm thủ tục với cô ta, đợi làm xong lại mang sổ hộ khẩu về, không ngờ lần này Lưu Đại Ngân lại đi cùng.
“Sao thế, con trai thím lớn bằng này rồi thím vẫn không yên tâm à?”
Dù sao cũng trở mặt với nhà họ Lý rồi, Lưu Hồng Mai lười duy trì thể diện bên ngoài, vừa gặp mặt đã châm chọc Lý Lưu Trụ.
Lý Lưu Trụ muốn nói gì đó, Lưu Đại Ngân lại giữ chặt con trai, cười đáp: “Ừ, tôi không yên tâm con trai mình. Tục ngữ có câu, nuôi con trăm năm ưu sầu chín chín. Không giống Lưu Hồng Mai cô, vừa sinh con ra đã nhẫn tâm tặng cho người khác. Bây giờ thì hay rồi, đều là giỏ tre múc nước, dã tràng xe cát, gia đình tan vỡ, con cũng không còn. Cho nên mới nói, sống trên đời bớt làm chuyện xấu đi, nếu không sẽ gặp phải báo ứng đó.”