Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 320: Pháo Hôi trong truyện cổ xuyên hiện (4)



Pháo hôi trong quyển sách này không phải Lưu Đại Ngân, mà là con gái út Lý Ngẫu Hoa và cháu ngoại Khương Xuân Sinh.

Cha Khương trong quyển sách kia chính là con rể út Khương Ngọc Lai của Lưu Đại Ngân, nếu không mơ thấy quyển sách này, Lưu Đại Ngân vẫn chưa biết, anh ta đã có nhân tình bên ngoài từ lâu.

Còn Khương Xuân Triều này nữa, con mẹ nó chứ!

Con gái Lý Ngẫu Hoa thương con trai, có thứ gì tốt cũng dành hết cho con trai mình, mối dịp sinh nhật đều tổ chức vô cùng long trọng. Đảng Xuân Triều vô cùng bất mãn, cho rằng Lý Ngẫu Hoa thiên vị, bản thân cũng là con trai của nhà họ Khương, thì cũng là con trai của Lý Ngẫu Hoa, nhưng Lý Ngẫu Hoa chỉ mua đồ cho Khương Xuân Sinh, chỉ tổ chức sinh nhật cho Khương Xuân Sinh, không cho mình thứ gì cả, vậy chẳng phải là ngược đãi sao?

Lưu Đại Ngân thầm mắng: Mày muốn có quần áo mới, muốn được tổ chức sinh nhật thì đi mà tìm mẹ ruột của mày, tìm con gái tao làm gì? Mày cho rằng hiện tại vẫn là xã hội cũ, vợ cả vẫn phải quan tâm đến con của vợ lẽ à?

Vân Chi

Đảng Xuân Triều còn muốn Khương Ngọc Lai cho mẹ mình một danh phận, điều này khiến Lưu Đại Ngân càng tức cười hơn. Bây giờ là xã hội mới, chỉ một vợ một chồng, cha Khương vẫn chưa ly hôn Đảng Xuân Triều đã muốn cho mẹ mình một danh phận ư? Được thôi, vậy thì cho cô ta danh phận vợ bé, xem đến lúc đó ai là người mất mặt.

Lưu Đại Ngân nhẩm tính ngày tháng, chính vào mùa hè khi Khai Nguyên mở tiệc ăn mừng thi được thủ khoa đại học thì Khương Xuân Triều xuyên tới.

Hôm Lý Ngẫu Hoa lên tỉnh thành, Khương Ngọc Lai đã đi tìm tình nhân của mình.

Hiện tại con gái út Lý Ngẫu Hoa vẫn còn chút việc ở trường học chưa xin nghỉ được, phải mấy hôm nữa mới dẫn Xuân Sinh tới tỉnh thành.

Lưu Đại Ngân muốn giải quyết xong chuyện Khương Ngọc Lai luôn trong hè này. Cóc ba chân không dễ tìm chứ đàn ông hai chân thì ở đâu chẳng có. Anh ta đã nuôi tình nhân bên ngoài còn có cả con riêng, bà ấy không thể để con gái mình cứ không hay biết gì như vậy, cuối cùng sẽ giải quyết thế nào bà ấy sẽ để con gái mình tự quyết định.

Về tới tỉnh thành, Lưu Đại Ngân tạm để chuyện của con gái út sang một bên, chuyện này không vội, đợi con gái đến tỉnh thành, Lưu Đại Ngân sẽ có cách cho cô ấy biết chuyện khốn nạn Khương Ngọc Lai làm.

Bốn hôm sau, Lý Ngẫu Hoa dẫn con trai mình tới tỉnh thành, Lưu Đại Ngân hỏi một câu: “Sao Ngọc Lai không đi cùng con thế?”

Lý Ngẫu Hoa vừa thu dọn quần áo của mình, vừa trả lời: “Ngọc Lai phải sang huyện bên cạnh tìm bạn học của anh ấy, nên không tới tỉnh thành.”

Lưu Đại Ngân thầm mỉa mai, bạn học cái gì, là tình nhân thì có.

Lưu Đại Ngân: “Vậy con dọn đồ trước đi, mẹ còn chút việc phải làm.”

“Mẹ, mẹ cứ đi đi, thu dọn xong con sẽ nghỉ ngơi một lát, lâu không đi xa mệt c.h.ế.t con rồi.”

Lưu Đại Ngân không về nhà máy mà lái xe ra ngoài, đi tìm anh Tiền.

Trông thấy Lưu Đại Ngân đến, anh Tiền vội vàng đứng dậy chào hỏi. Lưu Đại Ngân đưa ờ giấy có một dòng địa chỉ cho anh Tiền: “Có một đôi mẹ con đang sống ở địa chỉ này, mấy ngày tới các anh đi theo bọn họ, nếu có đàn ông tới tìm mẹ con cô ta thì các anh chụp ảnh lại cho tôi, tốt nhất là chụp được ảnh một nhà ba người. Đây là một ngàn đồng, mười ngày sau lấy được ảnh chụp rồi tôi sẽ cho anh thêm một ngàn nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Tiền bày ra trước mặt, anh Tiền vẫn chưa bị mờ mắt, mà lý trí hỏi lại: “Xưởng trưởng Lưu, nếu trong mười ngày vẫn chưa chụp được ảnh thì sao?”

Lưu Đại Ngân cười nói: “Sẽ chụp được. Nếu không chụp được, thì một ngàn đồng này coi như phí vất vả.”

Anh Tiền cất tiền đi, vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Xưởng trưởng Lưu, việc này cứ giao cho tôi, ngài yên tâm đi, đảm bảo sẽ làm thoả đáng cho ngài.”

Kế hoạch của Lưu Đại Ngân là, chụp ảnh Khương Ngọc Lai ngoại tình đưa cho Ngẫu Hoa xem trước, nếu trực tiếp dẫn con gái tới chỗ Khương Ngọc Lai, để con gái tận mắt nhìn thấy anh ta và người phụ nữ khác, còn có con của bọn họ, Lưu Đại Ngân sợ nhất thời con gái út không tiếp nhận nổi, sẽ làm ra việc gì đó ngốc nghếch.

Nhìn qua ảnh chụp tác động sẽ nhỏ hơn chút, đợi con gái tiếp nhận được sự thật Khương Ngọc Lai ngoại tình rồi, khi cô ấy bình tĩnh lại sẽ nói tiếp tới chuyện ly hôn.

Lưu Đại Ngân không muốn có bất kỳ quan hệ nào với tên Khương Xuân Triều thần kinh không bình thường kia.

Lý Ngẫu Hoa vẫn chưa biết chuyện chồng mình không chỉ có tình nhân bên ngoài, còn có một cậu con trai riêng, mấy ngày nay tâm trạng của cô ấy vô cùng vui vẻ dẫn con trai đi dạo khắp tỉnh thành.

Tài nguyên giáo dục trên tỉnh thành tốt hơn trong huyện nhiều, sau khi đi dạo vài ngày, cô ấy quyết định sẽ cho con trai lên tỉnh thành học trung học.

Hện tại tỉnh thành đã thi chuyển cấp xong rồi, nếu Lý Ngẫu Hoa muốn cho con trai lên tỉnh thành theo học, cậu ấy chỉ có thể làm học sinh dự tính, phí dự thính mỗi năm đều rất lớn. Nhưng số tiền này Lý Ngẫu Hoa vẫn lấy ra được.

Cô ấy với Khương Ngọc Lai đều là giáo viên, còn mang tiền dư dả đi nhập cổ phần chỗ người quen biết, riêng tiền chia hoa hồng mỗi năm thôi cũng đủ cho con trai theo học trên tỉnh thành rồi.

Nghe con gái nói ra ý tưởng của mình, Lưu Đại Ngân hỏi: “Ngẫu Hoa, nếu Xuân Sinh muốn học ở tỉnh, hay là con cũng lên tỉnh học nâng cao đi. Mẹ nghe nói hiện tại trường cao đẳng đang có chính sách, người tốt nghiệp trung cấp từ hai năm trở lên có thể xin học liên thông, sau đó sẽ cấp bằng chính quy đó.”

“Mẹ, thật ra trường con cũng có sắp xếp cho các giáo viên học nâng bằng, nhưng mà phải thi trước. Hiện tại trong trường chúng con vẫn chưa có ai thi đỗ. Một phần vì đa số các giáo viên trong trường đều có gia đình rồi, sau khi tan làm về nhà lại phải bận rộn chăm sóc gia đình, lấy đâu ra thời gian học tập. Hơn nữa, tiền lương trung cấp với tiền lương đại học không hơn nhau nhiều lắm, như vậy còn phí công đi thi đại học làm gì?”

“Ai bảo phí công? Con xem hiện tại bằng đại học có giá hơn bằng trung cấp của con nhiều, không giống như trước kia, hiện nay thế sự biến ảo liên hồi, mỗi ngày một kiểu, học thêm vài thứ sẽ không có chỗ hỏng.”

Lời của Lưu Đại Ngân khiến Lý Ngẫu Hoa buồn cười: “Mẹ, mẹ bây giờ thật sự không giống trước kia, còn biết nói thế sự biến ảo rồi.”

Cô ấy kéo tay Lưu Đại Ngân cười không ngừng, ôm bụng ngã ra ghế sô pha.

Thấy con gái chú ý đến điểm vớ vẩn, Lưu Đại Ngân mắng: “Con đó, lớn rồi vẫn như trẻ con.”

Lý Ngẫu Hoa là con út trong nhà, từ nhỏ đã ngây thơ, bây giờ con trai sắp lên trung học rồi, tính tình cô ấy vẫn không thay đổi chút nào.

“Mẹ, chỉ cần cha với mẹ còn ở đây, con sẽ mãi mãi là đứa trẻ, dù sao vẫn có cha với mẹ ở phía sau con mà.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com