Lưu Văn Nhân không biết mẹ mình đang suy nghĩ điều gì, lại bắt đầu nói: “Mẹ, chuyện chúng ta mua nhà nhất định không được nói cho hai cậu.”
“Vì sao?”
Lưu Văn Nhân cười mỉa: “Mẹ, sau khi mẹ ly hôn, hai cậu từng tới tìm mẹ hỏi vay tiền bao nhiêu lần rồi? Nếu không phải mẹ khăng khăng nói mình không có tiền, thì cậu sẽ lấy đi bao nhiêu chứ? Mợ tham ô nhiều tiền của quán lẩu như vậy, nhưng bọn họ vẫn chưa biết đủ.”
Lưu Hồng Mai cũng biết anh trai mình không đáng tin cậy, anh ta từng tới vay tiền rất nhiều lần, nhưng Lưu Hồng Mai chỉ cho vay một lần. Sau đó Lưu Hồng Quân lại đến vay tiền, Lưu Hồng Mai bèn khóc, nói một người phụ nữ ly hôn như mình sống khó khăn cỡ nào, sua hai ba lần Lưu Hồng Quân mới không tới vay tiền nữa.
“Nhân Nhân, mẹ sẽ nghiêm túc suy xét kiến nghị của con xem rốt cuộc có mua nhà hay không.
Lưu Văn Nhân: Đương nhiên phải mua rồi, sau này nhà ở sẽ rất đắt giá đó.
“Mẹ, chúng ta mua nhà rồi sống bằng tiền thuê nhà rất tốt mà. Mấy năm nay nhà máy quốc doanh phá sản liên tục, giá nhà cũng rẻ đi một chút, chúng ta tranh thủ cơ hội này mua thêm hai ba băn hộ, sau này dù buôn bán không tốt cũng không sợ hãi.”
Lưu Hồng Mai bị khuyên nhủ thành công, cũng nghĩ ăn bằng tiền thuê nhà là ý kiến không tồi, về sau mình mở quán bán đồ ăn vặt, tiền kiếm được sẽ dùng chi tiêu hàng ngày, còn tiền thuê nhà thì tiết kiệm lại sau này nuôi Nhân Nhân học đại học. Nhưng mà phải mua căn hộ thế nào, vẫn nên suy xét chu đáo trước đã.
…
Giải quyết xong chuyện của con gái út, Khai Nguyên cũng nhập học rồi, Lưu Đại Ngân lại bắt đầu khôi phục cuộc sống bình thường.
Nhưng mà bà ấy không ngờ tới, chỉ mấy hôm sau bà ấy lại mơ một giấc mơ. Sau khi tỉnh dậy Lưu Đại Ngân cũng không biết nên nói gì nữa.
Hải Thị phát triển rất nhanh, Đông Phổ cũng dần dần được để ý đến, số đất bà ấy mua đã nằm trong vùng quy hoạch để xây dựng trung tâm tài chính.
Lưu Đại Ngân xuôi nam cùng Trương Thủy Sinh, thương lượng xem nên lấy tiền bồi thường hay nhập cổ phần.
Chuyện này là chuyện lớn, khả năng thương lượng một hai lần vẫn chưa có kết quả, phải qua lại nhiều lần hơn.
Lưu Đại Ngân đã lớn tuổi rồi, sức khoẻ không chịu nổi dày vò như vậy, nên vừa lên ô tô đã ngủ thiếp đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Vân Chi
Trong giấc ngủ ấy, Lưu Đại Ngân lại nằm mơ.
Vẫn là không gian quen thuộc, vẫn là cảnh tượng quen thuộc, vẫn là quyển sách quen thuộc trước sau như một.
Quyển sách này tên là “Nguyện một đời tình thâm”, là tiểu thuyết về tình yêu nam nữ.
Xem xong quyển sách ấy, Lưu Đại Ngân lại chửi một câu thô tục: Con mẹ nó chứ!
Trong mắt Lưu Đại Ngân, nam nữ chính trong quyển sách này đều không phải người bình thường, đều là kẻ tâm thần, nên bị nhốt vào trại thương điên mới đúng.
Nói một cách đơn giản, quyển sách này kể về chuyện tình anh yêu em, em cũng yêu anh, nhưng mà chúng ta không thể ở bên nhau một cách yên bình, cuối cùng lăn lộn quá nửa đời người mới hoá giải tất cả hiểu lầm, cuối cùng dắt tay nhau đi tới tương lai tươi sáng.
Nhưng hai người kia thích dày vò nhau thì cứ dày vò đi, mắc mớ g lại kéo người vô tội vào? Cháu ngoại gái Vương Nhất Ái của Lưu Đại Ngân chính là một trong những người vô tội bị kéo vào.
Nam chính trong câu chuyện là La Thương Kỳ, nữ chính là Tưởng Bội Bội, bọn họ là bạn học cùng trường đại học, còn Vương Nhất Ái vừa là bạn cùng trường, vừa là bạn cùng phòng với nữ chính Tưởng Bội Bội.
La Thương Kỳ vừa gặp Tưởng Bội Bội trong trường đại học đã bị đối phương thu hút, mới năm nhất đã bắt đầu yêu đương lén lút, năm hai không nhịn được ăn vụng trái cấm, đã xảy ra quan hệ.
Nhưng người thường đi ở bờ sông sao có thể không ướt giày, có một lần khi bọn họ đang thân mật với nhau trong phòng học thì bị bảo vệ phát hiện ra.
La Thương Kỳ và Tưởng Bội Bội đều chạy được, nhưng bảo vệ lại phát hiện ra một chiếc đồng hồ nữ trong phòng học, sau đó đã nộp lên trên.
Ai ngờ chiếc đồng hồ kia lại là đồng hồ của Vương Nhất Ái, cho nên tất cả giáo viên và bạn học đều nhận định người vụng trộm với đàn ng trong phòng học là Vương Nhất Ái. Vương Nhất Ái không chối cãi được, sau đó không lâu đã treo cổ tự sát trong phòng học.
Tưởng Bội Bội và Vương Nhất Ái là bạn cùng phòng ký túc xá, hôm đó cô ta trộm đồng hồ của Vương Nhất Ái, vì xem giờ khi hẹn họ với người yêu, không ngờ bởi vì cô ta nhất thời sơ ý đã bỏ quên chiếc đồng hồ trong phòng học, bức tử bạn cùng phòng.
Khi Vương Nhất Ái bị giáo viên và bạn học xa lánh, rất nhiều lần Tưởng Bội Bội định nói ra chân tướng, nhưng lại nghĩ nếu để người ta bết được mình với La Thương Kỳ yêu đương vụng trộm trong phòng học, thì La Thương Kỳ sẽ không được đề cử lên Kinh Thị học nghiên cứu sinh nữa. Cuối cùng cô ta đã ngậm miệng.
Sau khi Vương Nhất Ái tự sát, Tưởng Bội Bội cắn rứt lương tâm đã xin thôi học. Sau khi thôi học, mẹ cô ta ép gả cô ta cho một người đàn ông giàu có, Tưởng Bội Bội không đồng ý, cha mẹ cô ta đã nhốt cô ta lại, cắt đứt liên hệ của cô ta với người ngoài. Khi La Thương Kỳ được nghỉ tới tìm Tưởng Bội Bội, đúng lúc gặp phải Tưởng Bội Bội đang gả chồng, nên đã nản lòng thoái chí quay về trường học.
Tưởng Bội Bội chạy trốn ngay trong đêm tân hôn, nào ngờ lại xảy ra tai nạn xe cộ trên đường. Vụ tai nạn ảnh hưởng đến đầu óc của Tưởng Bội Bội, cô ta bị mất trí nhớ, đến ba năm sau khi cô ta khôi phục ký ức, thì La Thương Kỳ đã có bạn gái mới rồi.