Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 371: Pháo Hôi trong truyện luân lý gia đình (7)



Lưu Đại Ngân nói: “Cháu xem, nhà anh Cả của cậu ta có tận hai cô con gái một cậu con trai, mà chính sách nước ta hiện giờ chỉ cho phép sinh nhiều nhất là hai đứa, sao nhà anh trai cậu ta lại sinh tận ba con? Xuân Yến cháu nghĩ kỹ mà xem, cháu nói người nhà cậu ta đều hiền lành dễ ở chung, gia phòng rất tốt, mẹ cậu ta nằm viện thì chị dâu cậu ta cẩn thận hầu hạ bên người, nhưng cháu không nghĩ xem, con trai với con gái bà ta đâu hết rồi, sao lại để một mình con dâu hầu hạ? Xuân Yến, cháu thử nói xem nếu cha của chị dâu cậu ta nằm viện, liệu anh trai cậu ta có cẩn thận hầu hạ bên người như vậy không?”

Chu Xuân Yến chưa từng nghĩ đến phương diện này, trước kia cô ấy cảm thấy tình cảm giữa người thân trong nhà bạn trai mình rất tốt, mẹ chồng nàng dâu cũng rất thân thiết, nhưng bây giờ nghe bà ngoại nói như vậy, cô ấy mới bắt đầu cảm thấy không đúng.

Sao mẹ chồng nằm viện lại chỉ có mình con dâu chăm sóc, hầu hạ nhỉ? Con trai, con gái bà ta nuôi lớn đâu hết rồi? Chết hết rồi sao?

Lưu Đại Ngân nói tiếp: “Xuân Yến, mua heo cũng phải xem giống nữa là… Nếu cháu định kết hôn với Hoằng Quốc Nguyên, thì cháu phải hỏi thăm về gia đình cậu ta cho rõ ràng, hỏi thăm xem mẹ với chị dâu cậu ta ở chung thế nào, sau này khả năng cháu với mẹ cậu ta cũng ở chung với nhau như vậy đấy.”

“Ngoài ra cháu còn phải hỏi cậu ta, sau này kết hôn rồi việc vặt trong nhà phân chia thế nào? Ngày thường cậu ta có làm việc nhà không, có cho rằng việc nhà và việc chăm sóc con cái đều là việc của phụ nữ hay không? Cháu nói hiện tại tiền lương của cậu ta đều đưa hết cho người nhà, đến tiền mua phòng cưới, tiền tổ chức hôn lễ cũng không có, người nhà cậu ta cũng không giúp đỡ được gì cho hai đứa, vậy sau này thì sao? Sau này kết hôn rồi, cậu ta sẽ đưa tiền lương cho cháu hay vẫn đưa hết cho mẹ cậu ta?”

“Yêu đương là chuyện của hai người, chỉ cần có ăn có uống là được. Nhưng kết hôn là chuyện cả đời, sau này các cháu sẽ phải quan tâm đến chuyện củi gạo mắm muối, ma chay cưới hỏi, quà cáp qua lại, còn phải nuôi nấng dạy dỗ con gái, chăm sóc cha mẹ già hai bên, sau này người thân của Hoằng Quốc Nguyên cũng là người thân của cháu. Xuân Yến, cháu phải suy nghĩ cho thật kỹ, rốt cuộc người nhà của Hoằng Quốc Nguyên có phải người thân tốt như lời cháu nói hay không. Trước kia ở trong thôn, bà từng thấy rất nhiều gia đình, con dâu không hợp với mẹ chồng, thân thích nhà chồng không tốt, cuối cùng cả đời sống trong cãi vã, oán hận.”

Chu Xuân Yến cúi đầu suy nghĩ về lời Lưu Đại Ngân nói, trước kia cô ấy cũng từng gặp cảnh mẹ chồng nàng dâu, chị dâu em chồng, anh chị em trong gia đình phát sinh đủ loại mâu thuẫn rồi, ngược lại mâu thuẫn giữa hai vợ chồng thì ít hơn rất nhiều.

Chu Xuân Yến mê mang, Hoằng Quốc Nguyên rất tốt, nhưng mà người nhà cậu ta thì thật sự không biết nên nói thế nào.

Vừa thấy sắc mặt này của cháu gái là Lưu Đại Ngân biết ngay cô ấy đang suy nghĩ rất nhiều điều. Nhưng nghĩ nhiều như vậy mới tốt, sau này bà ấy mới tiện khuyên Xuân Yến chia tay với Hoằng Quốc Nguyên.

Nhưng mà Lưu Đại Ngân cũng hiểu đạo lý tốt quá hoá dở, việc này phải tiến hành từng bước một, Xuân Yến với Hoằng Quốc Nguyên đã yêu nhau nhiều năm rồi, chắc chắn tình cảm rất bền chặt, nếu bà ấy khuyên quá nhiều, ngược lại sẽ dễ phản tác dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Hôm nay Chu Xuân Yến không quay về ký túc xá, mà ngủ lại chỗ Lưu Đại Ngân.

Tình cảm đã nhiều năm đương nhiên mấy câu nói của Lưu Đại Ngân không thể khiến bọn họ chia tay ngay được, nhưng mà, chỉ cần gieo vào lòng cháu gái một hạt giống như vậy, khả năng nó sẽ bám rễ nảy mầm, lớn thành cây đại thụ. Bình thường Lưu Đại Ngân sẽ không can thiệp vào chuyện yêu đương hay kết hôn của bọn trẻ, nhưng mà nhà họ Hoằng này thật sự chẳng ra sao, bà Hoằng giống lão thái quân thời phong kiến, con trai con gái bà ta giống thiếu gia tiểu thư, còn con dâu thì giống nha hoàn, giống bà v.ú già vậy. Còn lâu Lưu Đại Ngân mới cho cháu gái mình gả đến gia đình như vậy.

Gả cho con cái gia đình bình thường khác không tốt hơn đi làm nhà hoàn cho người ta sao?

Tối hôm đó Chu Xuân Yến đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng tình yêu với Hoằng Quốc Nguyên vẫn chiến thắng.

Cô ấy nghĩ: Biết đâu sau này khi kết hôn với mình rồi, Hoằng Quốc Nguyên sẽ thay đổi thì sao?

Vân Chi

Tuy rằng đã chọn Hoằng Quốc Nguyên, nnhwng Chu Xuân Yến vẫn quyết định nói chuyện thẳng thắn với anh ta trước. Trùng hợp ngày mai là thứ bảy, cô ấy hẹn Hoằng Quốc Nguyên ra ngoài, nói về chuyện tương lai của hai người.

Điểm hẹn mà Chu Xuân Yến họn là một quán cà phê, cách bài trí bên trong rất có tính riêng tư. Trước kia đa phần địa điểm hẹn hò của bọn họ là các công viên nhỏ ở tỉnh thành, rất ít khi bọn họ tới nơi đắt đỏ như quán cà phê kiểu này.

Nguyên nhân là vì cô ấy để ý tới cảm nhận của Hoằng Quốc Nguyên, biết gia đình anh ta không giàu có gì, tiền lương của anh ta ngoài ăn uống ra còn phải gửi về cho gia đình, còn phải tích cóp để mua nhà cửa.

Nhưng mà bây giờ trong lòng Chu Xuân Yến lại cảm thấy hơi khó chịu, cô ấy biết nghĩ cho bạn trai như vậy, sao Quốc Nguyên không biết nghĩ cho cô ấy chứ?

Những người trẻ tuổi xung quanh cô ấy kết hôn, gần như đều là nhà trai chuẩn bị phòng cưới, cô ấy có thể thông cảm cho hoàn cảnh khó khăn của gia đình Hoằng Quốc Nguyên, sẵn lòng bỏ tiền ra cùng mua nhà với anh ta, cho nên gần như tiền lương mấy năm qua cô ấy đều tích cóp lại. Cô ấy nói mình đã tích cóp được mấy ngàn đồng, nhưng thật ra cộng cả tiền cha mẹ, ông bà ngoại cho, số tiền trong tay cô ấy cũng hơn hai vạn rồi.

Cô ấy toàn tâm toàn ý nghĩ cho tương lai của hai người như vậy, bạn trai cô ấy thì sao?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com