Dù trong lòng có nghĩ thế nào, nên báo cáo thì vẫn phải báo cáo. Vệ Dương gọi điện thoại cho cục trưởng. Trầm mặc một lát, cục trưởng nói: “Tạm đưa Tề Gia Nhạc ra ngoài thẩm vấn một phen trước, xem rốt cuộc chuyện là thế nào.”
“Đưa ra ngoài” ý chỉ cơ quan công an bình thường. Hiện tại bọn họ vẫn chưa thăm dò được chi tiết về Tề Gia Nhạc, nên chưa thể trực tiếp đưa anh ta về cơ quan bảo vệ an ninh quốc gia, lỡ như anh ta còn con át chủ bài gì, chẳng phải hang ổ của bọn họ đều bại lộ trước ánh mắt cảu kẻ địch sao?
…
Trời sáng rồi, nhưng Lý Quân Nhạc vẫn đang nằm trên giường. Đây là do mẹ Tề yêu cầu. Tuy rằng con trai đã khỏi bệnh, thậm chí còn bắt đầu học nấu ăn rồi, nhưng ở nhà mẹ Tề vẫn không cho anh ta làm việc nặng, không cho anh ta dậy sớm, sợ anh ta bị tái phát.
Cuộc thi đầu bếp hôm nay, Lý Quân Nhạc không nói cho người nhà biết, sợ bọn họ lo lắng. Anh ta định đợi sau khi lấy được giải rồi mới thông báo.
Nằm trên giường, Lý Quân Nhạc thầm nói chuyện với hệ thống trong đầu: “Tiểu Thất, còn bao nhiêu điểm tích luỹ?”
Hệ thống: “Hôm nay giá trị danh tiếng tăng thêm bốn mươi, đổi được bốn mươi điểm tích luỹ.”
Lý Quân Nhạc: “Mua một lọ gia vị tăng độ ngon miệng, thăng cấp “giấu giếm tai mắt”.”
Hệ thống: “Một lọ gia vị tăng độ ngon miệng năm điểm tích luỹ, thăng cấp giấu giếm tai mắt hai mươi điểm tích luỹ, tổng cộng hai mươi lăm điểm tích luỹ, xác nhận mua sắm và thăng cấp?”
Lý Quân Nhạc nhắm mắt lại, môi giật giật: “Xác nhận mua sắm và thăng cấp.”
Rất nhanh, một chiếc bình nhỏ đã xuất hiện trong tay anh ta, giống cái hộp đựng hạt tiêu trong các siêu thị, trên hộp không có nhãn mác gì.
Lý Quân Nhạc ngồi dậy cầm bình nhỏ lên xem thử, rồi nghi hoặc hỏi: “Ít vậy?”
Giọng nói của hệ thống truyền vào trong đầu anh ta: “Đừng thấy thứ này ít mà coi thường, tác dụng tốt lắm đấy, chỉ cần cho một chút vào là có thể khiến đồ ăn trở nên thơm ngon vô cùng.
Lần này giọng của hệ thống không phải âm thanh máy móc như mọi khi, thậm chí Lý Quân Nhạc còn nghe ra được cảm giác tự hào và đắc chí bên trong.
Cất kỹ gia vị tăng độ ngon miệng đi, Lý Quân Nhạc tiếp tục nằm xuống giường, nói chuyện phiếm với hệ thống trong đầu: “Tiểu Thất, các cậu có bản lĩnh lớn như vậy, sao còn phải dựa vào giá trị danh tiếng tôi kiếm, để lấy được lực lượng bản nguyên của thế giới này? Chủ Thần hàng lâm xuống thế giới này, trực tiếp lấy đi không phải tốt hơn sao?”
“Chủ Thần không thể trực tiếp hàng lâm xuống thế giới này. Mỗi thế giới đều có pháp tắc riêng của mình. Nếu Chủ Thần tiến vào thế giới này, lực lượng của người sẽ bị áp chế, sẽ không khác gì người bình thường.”
“Hoá ra là như vậy.” Lý Quân Nhạc cười nói: “Vậy tại sao Chủ Thần không đích thân đến thế giới này làm nhiệm vụ?”
“Xin lỗi, không thể trả lời.” Hệ thống bắt đầu giả chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Khoé miệng Lý Quân Nhạc cong lên, không hỏi thêm nữa.
Vân Chi
Qua những lời vừa rồi hệ thống nói, anh ta phân tích ra được, Chủ Thần không thể tùy ý hàng lâm xuống tinh cầu, hoặc vị diện khác. Nếu như Chủ Thần tới thật, sợ là việc đối phương làm được còn không bằng người bình thường.
Người bình thường nhập cư trái phép đến thế giới này, khả năng ý thức của thế giới này sẽ không phát hiện ra, giống như một con kiến nhỏ bò qua chân con người, sao con người thèm để ý đến nó chứ.
Chắc chắn lực lượng của chủ thần rất mạnh, giống như người khổng lồ xuất hiện trước mặt ý thức của thế giới, một người khổng lồ đi ngang qua trước mặt người khác chắc chắn sẽ bị người ta chú ý tới, còn phán đoán ra được đối phương sẽ gây nguy hiểm cho mình, nên sẽ dùng hết sức để áp chế.
Chuyện khiến Lý Quân Nhạc khó hiểu là, nếu Chủ Thần đã mạnh như vậy, thì sao đối phương lại coi trong bản nguyên của thế giới khác? Do bản nguyên của thế giới là thứ đặc biệt, hay do Chủ Thần đang bị thương, cần dùng nó để chữa trị.
Lý Quân Nhạc suy nghĩ rất nhiều, nhưng mấy chuyện này không liên quan nhiều với anh ta, điều anh ta phải làm hiện giờ là cố gắng thăng cấp tranh thủ sớm ngày đạt được thành tựu “Vua đầu bếp”.
…
Bên ngoài, Vệ Dương đã dẫn người tới vây quanh nhà họ Tề rồi.
Đi cùng với bọn họ còn có mấy đồng chí công an của đồn công an thành phố. Cục trưởng đã cố ý dặn dò, bọn họ là lực lượng bí mật, không tiện ra mặt, cứ để người của đồn công an đứng ra thì hơn. Cho nên những người khác đều đóng giả công an, định mang Tề Gia Nhạc về thẩm vấn trước rồi quyết định sau.
“Tới đây, muộn thế này rồi ai còn đến thế?” Cha Tề mặc áo khoác ra khỏi phòng, định đi mở cửa.
Hiện tại đã khá muộn rồi, ai còn tới nhà bọn họ nhỉ?
Vừa mở cửa ra cha Tề đã khiếp sợ, bởi có rất nhiều người đang đứng trước cửa nhà bọn họ, hai người đi đầu còn mặc đồng phục cảnh sát.
“Đồng chí cảnh sát, xin hỏi có chuyện gì sao?” Cha Tề cẩn thận hỏi.
Đã trễ thế này, cảnh sát còn đứng trước cửa nhà mình, vừa nhìn đã biết không phải chuyện tốt lành gì.
“Tề Gia Nhạc có nhà không, chúng tôi nghi ngờ cậu ta có dính líu tới một vụ án nghiêm trọng, đây là lệnh bắt giữ.”
Cha Tề bị doạ sợ không biết phải nói gì. Người thành thật như Tiểu Nhạc sao có thể phạm tội?
“Đồng chí cảnh sát, có phải các anh hiểu lầm không? Tiểu Nhạc là đứa thành thật, sẽ không làm chuyện xấu đâu.”
Vệ Dương đi theo sau hai đồng chí cảnh sát vào nhà họ Tề, tay làm thủ thế ra hiệu cho cấp dưới, cấp dưới lập tức giơ s.ú.n.g lên bước vào phòng của Tề Gia Nhạc.
Trông thấy cảnh này, suýt nữa cha Tề không đứng vững nổi. Rốt cuộc Tiểu Nhạc đã phạm phải lỗi gì vậy, sao mấy đồng chí cảnh sát đều mang theo s.ú.n.g tới bắt nó thế này?