Hiện tại Lưu Đại Ngân đã không cần tới công ty mỗi ngày, nhưng ngày mai bà ấy phải đến công ty, chính vì ngày mai là ngày quyết định có hợp tác với Triệu Thị hay không.
Hợp tác với Triệu Thị không phải việc nhỏ, việc này liên quan đến chuyện tiến quân vào thị trường quốc tế, đương nhiên Lưu Đại Ngân phải đến tham gia rồi. Tất cả tài liệu về lần hợp tác này đều đã chuẩn bị xong, chỉ còn đợi ký hợp đồng, có thể nói là tình thế hơi bất lợi cho Lưu Đại Ngân.
Hôm sau, Lưu Đại Ngân đến công ty từ rất sớm. Hiện tại tên đầy đủ của công ty bà ấy là công ty cổ phần hữu hạn Lý Sư Phụ, tổng bộ công ty chiếm hẳn một toà cao ốc.
Bảy giờ năm mươi sáng chính là giờ cao điểm của giới văn phòng, bắt đầu từ cửa vào đã không ngớt người liên tục chào hỏi Lưu Đại Ngân.
“Chào chủ tịch.”
“Chào chủ tịch.”
…
Lưu Đại Ngân mỉm cười đáp lại từng nhân viên chào hỏi mình, rồi bước vào thang máy chuyên dụng.
Biết hôm nay Lưu Đại Ngân sẽ tới, thư ký đã chuẩn bị xong tất cả từ trước: “Chủ tịch, cuộc họp sẽ bắt đầu lúc chín giờ, đây là tài liệu trước đó ngài cần.”
“Ừ, đặt xuống đây, rồi ra ngoài trước đi.”
Thư ký để tài liệu xuống, pha cho Lưu Đại Ngân một cốc trà, rồi ra ngoài,nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Xem xong tài liệu, bà ấy lại nắm chắc thêm vài phần mình có thể ngăn cản cuộc hợp tác làm ăn với Triệu Thị lần này.
Vân Chi
Rất nhanh đã gần đến chín giờ, thư ký gõ cửa vào phòng, mời Lưu Đại Ngân tới phòng họp.
Lưu Đại Ngân đứng dậy, chỉnh trang lại quần áo, rồi đi theo thư ký tới phòng họp. Phòng họp nằm ở tầng một, bà ấy phải đi thang máy xuống đó.
Hai bên chiếc bàn dài trong phòng đã ngồi kín người, Lưu Đại Ngân là người tới cuối cùng.
Ngồi vào ghế của mình, Lưu Đại Ngân khẽ giơ tay lên, nói: “Được rồi, bắt đầu cuộc họp đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Hiện tại, Đới Vĩnh đang là tổng giám đốc quản lý công ty. Đầu tiên, cậu ấy báo cáo tình hình công ty trong khoảng thời gian vừa qua, báo cáo xong, có người bắt đầu phát biểu ý kiến về việc hợp tác với Triệu Thị.
Phòng họp cãi nhau ầm ỹ, có người đồng ý, có người không đồng ý, lúc này những vị tinh anh ăn mặc áo mũ chỉnh tề ấy chẳng khác nào các bác gái bán thức ăn ở chợ.
Lưu Đại Ngân rất kiên nhẫn lắng nghe ý kiến của bọn họ, trong lòng thầm nghĩ, nếu bà ấy không biết trước Triệu Vệ Quốc có một cô con gái ngu ngục như vậy, bà ấy cũng sẽ đồng ý hợp tác.
Người hai phe đồng ý và không đồng ý lần lượt phát biểu ý kiến của mình, Lưu Đại Ngân ngồi chính giữa nghe từng người phát biểu, không nói câu nào.
Đợi hai bên phát biểu ý kiến xong, Đới Vĩnh hỏi: “Chủ tịch, ngài có ý kiến gì về chuyện này không?”
Ánh mắt người trong phòng đều đổ dồn về phía Lưu Đại Ngân, đợi bà ấy phát biểu ý kiến của mình.
Làm chủ tịch, cho dù Lưu Đại Ngân đã không còn tham dự vào hoạt động của công ty, ý kiến của bà ấy vẫn vô cùng quan trọng, vẫn có khả năng ảnh hưởng đến việc hợp tác với Triệu Thị.
Dưới nhiều ánh mắt nhìn chăm ch như vậy, Lưu Đại Ngân không hoảng hốt chút nào, dù sao bà ấy cũng từng trải qua cảnh tượng như vậy nhiều rồi.
Bà ấy uống một ngụm trà rồi đặt ly trà xuống, sau đó chậm rãi nói: “Tôi vừa biết được một tin tức, thiên kim của Triệu Thị đã đính hôn vớn con trai độc nhất của Tổng giám đốc Đường Thị.”
Công ty nhà Đường Hồng Vũ cũng làm về thực phẩm, nhà anh ta không có sản phẩm nào trùng với nhà họ Triệu, nhưng sản phẩm chính lại trùng với sản phẩm của công ty Lưu Đại Ngân, nhà anh ta cũng sản xuất mì ăn liền. Có điều sản lượng tiêu thụ hay mức độ nổi tiếng đều kém Lý Sư Phụ.
Trong quyển sách kia viết, sau khi Triệu Thị phá sản, danh dự của công ty Lưu Đại Ngân cũng bị hao tổn, bị thương nặng, Đường Thị đã nhân cơ hội ấy quật khởi thành công, chiếm được thị trường, địa vị ngang với mì ăn liền Lý Sư Phụ.
Theo lý thuyết, con trai con gái hai nhà Triệu, Đường kết thành thông gia, Lý Sư Phụ nên thận trọng trong việc hợp tác với Triệu Thị, nhưng do nhà họ Triệu cố tình giấu diếm chuyện Triệu Tiểu Nhã và Đường Hồng Vũ đính hôn, sau khi ký hợp đồng với Lý Sư Phụ xong mới tuôn ra tin tức, đến lúc ấy dù Lý Sư Phụ muốn đổi ý cũng không kịp nữa rồi.
Thương trường như chiến trường, một khi con cái hai nhà đã kết thành thông gia, thì hai công ty đã được cột chặt lại với nhau, có quan hệ thân thiết hơn so với các công ty khác.
Triệu Thị vừa hợp tác với Lý Sư Phụ, con gái của Triệu Vệ Quốc lại đính hôn với con trai độc nhất của Đường Thị, hành động này không thể không khiến người ta nghĩ nhiều.
Nếu như Triệu Thị bắt tay với Đường Thị, cùng nhau đối phó với Lý Sư Phụ thì bọn họ phải làm sao?
Đới Vĩnh lập tức hỏi: “Chủ tịch, tin tức này có đáng tin không?”
Lưu Đại Ngân lại uống một ngụm trà, nói: “Nguồn tin rất đáng tin cậy, đúng là Triệu Tiểu Nhã và Đường Hồng Vũ đã đính hôn rồi Chúng ta phải suy xét lại cẩn thận chuyện hợp tác giữa tập đoàn chúng ta và tập đoàn Triệu Thị. Theo lý thuyết, tuy rằng bọn họ đính hôn không cần gióng trống khua chiêng, nhưng ít nhất cũng có chút tin tức mới đúng. Vậy mà trong giới kinh doanh ở tỉnh thành này lại không nghe thấy tin tức gì, có lẽ Triệu Thị định đợi ký hợp đồng với chúng ta xong bọn họ mới công bố tin tức này.”