“Chủ tịch Lưu, tôi thật sự không hiểu ý của ngài?” Triệu Vệ Quốc cười khổ: “Chủ tịch Lưu, rốt cuộc vì nguyên nhân gì mà công ty ngài không muốn hợp tác với công ty chúng tôi nữa vậy? Ngài nói thẳng cho tôi biết được không?”
Lên kế hoạch hợp tác với Lý Sư Phụ lâu như vậy, cũng bàn bạc thương lượng vô số lần rồi, đến khi chỉ còn một bước cuối thì hợp tác thất bại, ông ta không cam lòng.
Lưu Đại Ngân thở dài: “Tổng giám đốc Triệu, anh thật sự không biết nguyên nhân hợp tác thất bại sao?”
Triệu Vệ Quốc: “Tôi thật sự không biết mà, chủ tịch Lưu, ngài nói rõ cho tôi biết đi.”
“Tổng giám đốc Triệu, tôi chúc mừng anh trước nhé, nghe nói thiên kim nhà anh sắp đính hôn với con trai duy nhất của tập đoàn Đường Thị, khi nào tổ chức lễ đính hôn thế, để tôi cũng đi uống ly rượu mừng.”
Triệu Vệ Quốc sửng sốt, chuyện Tiểu Nhã đính hôn với Hồng Vũ, ngoài người hai nhà bọn họ ra, không hề có chút tin tức nào lan truyền ra ngoài, sao Lưu Đại Ngân biết được nhỉ?
Hiện tại công ty ông ta đang bàn chuyện hợp tác với Lý Sư Phụ, sau lưng ông ta lại cho con gái đính hôn với người thừa kế của Đường Thị, việc làm này đúng là không mấy trung thực.
Ông ta cũng biết nếu chuyện này lan truyền ra ngoài chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc hợp tác giữa Triệu Thị và Lý Sư Phụ, vì thế ông ta và Đường Viễn đều đã nghiêm khắc cảnh cáo người nhà, tuyệt đối không thể lan truyền tin tức đính hôn ra ngoài.
Bây giờ Lưu Đại Ngân lại biết được tin tức, rốt cuộc là ai đã truyền ra ngoài nhỉ?
Triệu Vệ Quốc không hề nghĩ nhiều, bây giờ Lưu Đại Ngân đã biết chuyện, dù truy cứu ra người để lộ tin tức cũng không còn quan trọng nữa, quan trọng là phải nhanh chóng cứu vãn tình hình.
Triệu Vệ Quốc vẫn chưa nói hết câu, Lưu Đại Ngân đã ngắt lời ông ta. Bà ấy mỉm cười, hỏi: “Tổng giám đốc Triệu, tôi còn nghe nói anh và Tổng giám đốc Đường định trao đổi cổ phần đúng không? Nếu anh ở vào vị trí của tôi, anh sẽ tiếp tục hợp tác với Triệu Thị chứ?”
Triệu Vệ Quốc nói không nên lời: “Tôi…”
Nếu như công ty muốn hợp tác với ông ta cho con trai con gái thông gia với đối thủ cạnh tranh của ông ta, còn trao đổi cổ phần công ty, ông ta cũng không muốn tiếp tục hợp tác.
Vốn dĩ ông ta định chờ đến khi ký hợp đồng với Lý Sư Phụ rồi, khi giấy trắng mực đen rồi ràng rồi, ông ta mới công bố tin tức Tiểu Nhã đính hôn ra ngoài, chuyện trao đổi cổ phần thì phải chờ đến khi Tiểu Nhã kết hôn.
Nhưng không ngờ, chẳng những tin tức đính hôn bị truyền ra ngoài, ngay cả chuyện ông ta định trao đổi cổ phần với Đường Thị cũng bị lan truyền, trách nào Lý Sư Phụ không muốn tiếp tục hợp tác với Triệu Thị của ông ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Uống trà xong, Lưu Đại Ngân đứng dậy nói: “Tổng giám đốc Triệu, điều cần nói chúng ta đều nói rồi, tôi đi trước đây. Nhưng mà tôi phải nhắc nhở Tổng giám đốc Triệu một câu, trong mắt con gái anh chỉ có Đường Hồng Vũ như vậy, sợ ngày nào đó con bé sẽ bán cả cha mẹ, anh trai mình vì đàn ông đấy.”
Nói xong, Lưu Đại Ngân quay đầu ra khỏi phòng, không quan tâm đến sắc mặt Triệu Vệ Quốc ở phía sau.
Trong mắt Lưu Đại Ngân, Triệu Vệ Quốc thật sự quá nuông chiều con gái mình, công tư không phân minh.
Vào thời điểm mấu chốt khi hợp tác với Lý Sư Phụ, con gái ông ta làm ra việc như vậy, chẳng những ông ta không mau nghĩ cách cứu vãn tình hình, tránh việc của con gái mình ảnh hưởng tới lần hợp tác này, ông ta còn thuận nước đẩy thuyền yêu cầu Đường Hồng Vũ đính hôn với con gái mình, thậm chí còn đồng ý trao đổi cổ phần với Đường Thị.
Đây là chuyện mà tổng giám đốc một tập đoàn làm ra được sao?
Nếu xảy ra với Lưu Đại Ngân, chắc chắn bà ấy sẽ không làm như vậy.
Vân Chi
Bà ấy không quản được chuyện yêu đương của con cháu, nhưng chắc chắn sẽ không cho phép bọn họ đính hôn ngay lúc này, càng không đồng ý chuyện trao đổi cổ phần.
Nói ra thì, chuyện trao đổi cổ phần không phải chuyện hiếm thấy trong giới kinh doanh, nhưng không ai hành động vào thời điểm mấu chốt giống Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc ngồi trong phòng riêng một lúc lâu. Ông ta cầm ly trà đã nguội lạnh lên, uống một hơi cạn sạch, cuối cùng mới ấy lại tinh thần.
Lưu Đại Ngân đã nói rõ mọi chuyện, việc hợp tác với Lý Sư Phụ hoàn toàn bít cửa rồi.
Không hợp tác với bọn họ, Lý Sư Phụ vẫn còn vài công ty khác có thể lựa chọn. Nhưng mà bọn họ… Bỏ lỡ cơ hội này, bọn họ sẽ không tìm được đối tượng hợp tác tốt như vậy nữa.
Triệu Vệ Quốc cảm thấy mệt mỏi vô cùng, nên không về công ty nữa mà bảo tài xế lái xe về nhà.
Triệu Tiểu Nhã không có nhà, trong nhà chỉ có một mình mẹ Triệu. Thấy hôm nay chồng mình về sớm như vậy, bà ấy tò mò hỏi: “Vệ Quốc, sao hôm nay về sớm thế? Công ty không có việc gì à?”
Triệu Vệ Quốc càng nghĩ càng giận, ngồi trên ghế sô pha, nghĩ mãi vẫn không thể nguôi giận, cuối cùng tức giận không chịu nổi, cầm cái cốc lên ném mạnh xuống đất.
Mẹ Triệu khiếp sợ: “Vệ Quốc, anh làm sao vậy? Bực mình ở công ty sao lại về nhà trút giận lên người tôi?”
Lúc này, bảo mẫu cũng không dám bước tới trước mặt Triệu Vệ Quốc, cái cốc vỡ tan cứ lẳng lặng nằm như vậy trên mặt đất.
Ném vỡ một cái cốc, Triệu Vệ Quốc mệt mỏi ngã ra nghế sô pha, mặt mày ảm đạm, nói: “Việc hợp tác của công ty với Lý Sư Phụ xôi hỏng bỏng không rồi.”