Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 473: Pháo Hôi trong truyện ngược luyến tình thâm (11)



“Ngài có ý gì?” Triệu Tiểu Nhã khó hiểu hỏi lại: “Trên thương trường, cha tôi nổi tiếng là thương nhân trọng danh dự, tiếng lành đồn xa.”

Lưu Đại Ngân lười nói nhảm với cô ta, bèn hỏi thẳng: “Cô Triệu, chắc cô cũng biết chuyện Đường Thị là đối thủ cạnh tranh của Lý Sư Phụ nhỉ? Vào thời điểm mấu chốt khi Lý Sư Phụ hợp tác với Triệu Thị, cha cô lại cho cô đính hôn với con trai của Đường Thị, còn thương lượng với Tổng giám đốc Đường Thị chuyện trao đổi cổ phần của hai công ty làm tiền lễ hỏi và của hồi môn, đây là thành ý hợp tác của cha cô với công ty chúng tôi sao? Tuy rằng cô không làm việc trong công ty nhà mình, nhưng tôi tin mưa dần thấm đất, cô cũng biết trong giới kinh doanh này hai nhà liên hôn có ý nghĩa thế nào nhỉ?”

Không đợi Triệu Tiểu Nhã trả lời, Lưu Đại Ngân đã nói tiếp: “Cô Triệu, tôi nghe nói con trai của Đường Thị có bạn gái rồi, tình cảm giữa hai người rất tốt, sở dĩ cô có thể đính hôn với cậu ta, là vì cô dùng một vài thủ đoạn nhỏ. Sao cô không nghĩ, cô làm ra chuyện như vậy vào thời điểm này, sẽ gây ra ảnh hưởng thế nào đối với Tập đoàn Triệu Thị?”

Lời Lưu Đại Ngân nói không hề dễ nghe, bởi theo bà ấy, Triệu Tiểu Nhã này chính là một kẻ vô liêm sỉ, vì đàn ông không màng tất cả, biết Đường Hồng Vũ đã có bạn gái, còn có ý đồ đáng xấu hổ, còn dùng thủ đoạn bẩn thỉu chia rẽ người ta.

Không chỉ như vậy, cô ta còn vì đàn ông làm hại gia đình mình cửa nát nhà tan.

Ai có cô con gái như vậy đúng là vô phúc tám đời.

Vậy mà quyển sách kia còn miêu tả Triệu Tiểu Nhã vô cùng ngây ngô, lương thiện, thấy con mèo hoang bị thương cũng cố gắng cứu chữa cho nó.

Nhưng thật sự như vậy sao? Con mẹ nó chứ, không phải cô ta lương thiện, mà là một con sói, ăn cháo đá bát, nuôi cũng không thân.

Mèo hoang đáng thương, vậy cha Triệu, mẹ Triệu và anh trai cô ta không đáng thương sao?

Lưu Đại Ngân nhìn Triệu Tiểu Nhã, trong mắt đều là châm chọc.

Triệu Tiểu Nhã bị nhìn xấu hổ mặt đỏ bừng, vẫn cố biện giải cho mình: “Chủ tịch Lưu, chuyện giữa tôi với anh Hồng Vũ là chuyện riêng, ngài đừng công tư không phân minh, vì chuyện giữa tôi với anh Hồng Vũ mà huỷ bỏ hợp tác với Triệu Thị.”

Lưu Đại Ngân bật cười: “Tôi chính là người công tư không phân minh như vậy đấy, bởi vì tôi và công ty tôi là một thể, không phân biệt công hay tư. Cô Triệu, nếu tôi là cha cô, tôi sẽ không bao giờ đồng ý cho cô đính hôn với Đường Hồng Vũ vào thời điểm này, cho dù cô có dùng cái c.h.ế.t để ép buộc cũng vậy thôi.”

“Cô Triệu, điều nên nói tôi đều nói rồi, cô về đi.”

Triệu Tiểu Nhã tràn đầy tự tin tới nơi này, lại ra về trong ủ rũ.

Đợi Triệu Tiểu Nhã ra ngoài rồi, Lưu Đại Ngân lại gọi điện thoại cho Triệu Vệ Quốc, bảo ông ta quản cho tốt con gái ruột nhà mình.

Bọn họ đều có số điện thoại của đối phương, nhưng mà lần trước vì việc công, Triệu Vệ Quốc mới liên lạc với Lưu Đại Ngân thông qua thư ký.

Còn chuyện hôm nay, Triệu Tiểu Nhã tự quyết định chạy tới nhà Lưu Đại Ngân, còn nói rất nhiều điều vô nghĩa, đương nhiên Lưu Đại Ngân sẽ không liên lạc với Triệu Vệ Quốc thông qua thư ký nữa, mà gọi điện thoại thẳng cho ông ta.

Nhận được điện thoại của Lưu Đại Ngân, Triệu Vệ Quốc tức giận không chịu nổi. Ông ta biết con gái mình rất ngây thơ, nhưng không ngờ cô ta lại ngu như vậy, còn dám chạy đến tận nhà Lưu Đại Ngân để tìm bà ấy.

Nói con gái ông ta ngây thơ còn là khen ngợi cô ta rồi, chuyện này căn bản không phải chuyện người bình thường sẽ làm ra được. Bản thân không nắm giữ chức vụ gì trong công ty, lại tuỳ tiện chạy đến nhà người ta, Lưu Đại Ngân sẽ nghĩ người nhà bọn họ thế nào chứ?

Nếu việc này bị lan truyền ra ngoài, người trong giới kinh doanh sẽ nghĩ gì về Triệu Tiểu Nhã, sẽ nghĩ gì về người nhà họ Triệu, sợ là sẽ cho rằng đầu óc Triệu Tiểu Nhã không bình thường, đồng thời cũng sẽ cho rằng người nhà họ Triệu không phải người đáng tin cậy.

Nhà họ Triệu không có nhà trong khu này, Triệu Tiểu Nhã vào trong bằng cách nào nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Lưu Đại Ngân gọi điện thoại hỏi bảo vệ, mới biết được ngọn nguồn.

Triệu Tiểu Nhã này giỏi tìm cách thật đấy, biết bản thân không vào được khu nhà này, nên khéo léo dùng lý do đến tìm bạn để vào khu này.

Cô bạn kia có biết chuyện Triệu Tiểu Nhã định làm không nhỉ?

Vân Chi

Triệu Tiểu Nhã dùng lý do đến thăm bạn để vào khu nhà này, nhưng lại đi quấy rầy Lưu Đại Ngân, bà ấy có nghĩa vụ nói cho bạn của Triệu Tiểu Nhã một tiếng.

Lái xe ra khỏi nhà Lưu Đại Ngân, Triệu Tiểu Nhã không về nhà ngay mà đi tới trung tâm thương mại.

Mấy ngày nữa anh Hồng Vũ của cô ta phải ra nước ngoài tham gia một cuộc họp quan trọng, cô ta định mua một đôi nút cài tay áo tặng cho anh Hồng Vũ.

Vừa đến trung tâm thương mại, Triệu Tiểu Nhã đã nhận được điện thoại của bạn mình gọi tới.

Vừa nghe máy, bạn cô ta đã dùng giọng điệu chất vấn, hỏi: “Tiểu Nhã, chẳng phải cậu nói muốn tới nhà tớ chơi à, sao lại tới nhà chủ tịch Lưu?”

Triệu Tiểu Nhã cũng biết chuyện mình làm không mấy trung thực, nên vội vàng xin lỗi bạn cô ta qua điện thoại: “Thiến Thiến, tớ xin lỗi nhé. Tớ có việc cần tìm chủ tịch Lưu, nhưng lại không vào được khu nhà đó, nên đành phải nói là đến tìm cậu. Thiến Thiến, cậu đừng giận tớ nhé, chúng ta là bạn mà.”

“Biết chúng ta là bạn sao cậu còn làm như vậy? Cậu dùng danh nghĩa của tôi để vào khu nhà, rồi đi quấy rầy chủ tịch Lưu, chủ tịch Lưu sẽ nghĩ thế nào về tôi chứ? Tôi coi cậu là bạn, còn cậu, cậu coi tôi là gì?”

Không đợi Triệu Tiểu Nhã nói thêm điều gì, đầu bên kia đã cúp máy.

Biết chuyện này thật sự là lỗi cuả mình, Triệu Tiểu Nhã thầm nghĩ, đợi một hai hôm nữa sẽ mua một món quà hơi giá trị mang đến xin lỗi Thiến Thiến.

Bạn cô ta vừa cúp máy chưa lâu, di động vẫn chưa thả về túi xách đã lại đổ chuông.

Triệu Tiểu Nhã cầm điện thoại lên xem, hoá ra là cha cô ta gọi tới.

“Cha, cha tìm con…”

“Tiểu Nhã, con đang ở đâu?”

“Con đang ở trung tâm thương mại. Cha, cha tìm con có việc gì sao?”

Nghe giọng của Triệu Vệ Quốc rất nặng nề, giống như đang cố gắng đè nén cảm xúc gì đó: “Bây giờ con lập tức về nhà cho cha.”

Không đợi Triệu Tiểu Nhã hỏi Triệu Vệ Quốc có chuyện gì, đầu bên kia đã cúp điện thoại.

Hôm nay làm sao vậy nhỉ, ai nấy đều giống như ăn phải thuốc s.ú.n.g vậy.

Đến tận lúc này Triệu Tiểu Nhã vẫn chưa ý thức được hành vi của mình sai lầm cỡ nào.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com