Triệu Tiểu Nhã không phải nhân viên của Lý Sư Phụ, lễ tân trước sảnh gọi cô ta lại: “Cô gái, xin hỏi cô muốn tìm ai?”
Tiền Tiểu Nhã: “Tôi tìm tổng giám đốc công ty các cô.”
Lễ tân nở nụ cười lễ phép, hỏi: “Xin hỏi, ngài đã hẹn trước chưa?”
Triệu Tiểu Nhã bỏ túi xách trên vai xuống, nói: “Tôi chưa có hẹn trước.”
“Vậy thì xin lỗi, nếu chưa có hẹn trước, chúng tôi không thể cho ngài vào.”
Tiền Tiểu Nhã chưa bao giờ nghĩ đến, mình sẽ bị lễ tân ngăn cản.
Cô ta thay đổi sắc mặt, hơi mỉm cười, nói: “Tôi quen với chủ tịch Lưu của các cô, hôm nay cố ý tới thăm bà ấy.”
Lễ tân cười còn ngọt ngào hơn cô ta: “Xin lỗi, ngài không có hẹn trước thì không thể lên lầu.”
Còn nói có quen biết chứ, chẳng lẽ không biết hôm nay chủ tịch không hề tới công ty sao?
Tiền Tiểu Nhã ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định nói ra thân phận của mình: “Tôi là con gái Tổng giám đốc Triệu của Tập đoàn Triệu Thị, hôm nay tới đây tìm chủ tịch Lưu để bàn chuyện hợp tác.”
Lễ tân trước sảnh nhìn nhau, thiên kim của Tập đoàn Triệu Thị tới bàn chuyện hợp tác? Bọn họ từng gặp người đại diện của Tập đoàn Triệu Thị rồi, căn bản không phải cô gái trước mặt.
“Xin lỗi, mời ngài qua bên kia chờ một lát, để tôi gọi điện thoại thông báo cho lãnh đạo.”
Không lâu sau, lễ tân nhận được điện thoại trả lời. Cúp điện thoại, cô ấy nói: “Cô Triệu, việc hợp tác với Triệu Thị có nhân viên khác của quý công ty đứng ra đại diện rồi, hình như ngài không có tên trong danh sách nhân viên. Ngài còn chuyện gì khác không?”
Triệu Tiểu Nhã không ngờ, mình chờ đợi một lúc lâu lại chờ được kết quả như vậy. Cô ta mím môi, hỏi lại: “Tôi có thể gặp chủ tịch Lưu không?”
Lễ tân mỉm cười, lắc đầu: “Xin lỗi, nếu không có hẹn trước, ngài không thể gặp Chủ tịch Lưu.”
Lễ tân không ngờ mình đã nói tới nước này rồi, cô Triệu trước mặt vẫn chưa nghe ra được ý trong lời mình nói, vẫn đòi gặp chủ tịch Lưu.
Khách mà chủ tịch gặp tại công ty đều là người tới bàn chuyện công việc, cô Triệu này dùng lý do gì để tới gặp chủ tịch chứ?
Hơn nữa, cho dù cô ta có lý do, chủ tịch cũng không bắt buộc phải gặp cô ta, nếu chủ tịch là người ai muốn gặp đều gặp được, thì chẳng phải ngài ấy sẽ bận c.h.ế.t sao?
“Vậy cũng được, cô Triệu, cô điền vào bảng biểu này giúp tôi, khi nào chủ tịch có thời gian rảnh, chúng tôi sẽ thông báo cho cô.”
Điền bảng biểu xong, Triệu Tiểu Nhã không vội ra về mà ngồi trên ghế sô pha trong đại sảnh, nhìn chằm chằm về phía thang máy.
Cô ta nghĩ kỹ rồi, sau khi tan làm chắc chắn Lưu Đại Ngân sẽ đi xuống bằng thang máy, cô ta ngồi canh chừng ở đây, không tin không gặp được Lưu Đại Ngân.
Nhưng lần này cô ta nhầm to rồi, dù có ngồi canh chừng ở đây cô ta cũng sẽ không gặp được Lưu Đại Ngân, bởi vì hôm nay bà ấy không hề tới công ty.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Sự thật chứng minh, mãi cho đến giờ tan tầm, Triệu Tiểu Nhã vẫn không chờ được bà ấy. Thấy đợi ở công ty không có kết quả, Triệu Tiểu Nhã lại lái xe đến nhà của Lưu Đại Ngân.
Cô ta biết nhà Lưu Đại Ngân ở đâu, hôm sinh nhật cháu trai cháu gái song sinh của Lưu Đại Ngân, cô ta từng theo cha mẹ mình đến nhà Lưu Đại Ngân dự tiệc.
Trùng hợp cô ta có một người bạn cũng ở trong khu đó, sau khi gọi điện thoại cho bạn mình, nói là đến tìm cô ấy chơi, Triệu Tiểu Nhã đã thuận lợi vào được khu nhà đó.
Nhà Lưu Đại Ngân ở nơi xa nhất trong khu nhà, Triệu Tiểu Nhã vừa lái xe vừa ngẫm nghĩ những lời lát nữa mình sẽ nói.
Lúc lái xe đến cửa nhà Lưu Đại Ngân rồi, Triệu Tiểu Nhã mới nhớ ra mình đi tay không tới, không mang quà cáp gì.
Cô ta vỗ đầu mình một cái, sao mình lại ngốc như vậy nhỉ?
Nhưng mà tới cũng tới rồi, bây giờ đi mua quà cũng không kịp nữa.
Triệu Tiểu Nhã sửa sang lại quần áo, bước lên trước, bấm chuông cửa.
Chị Ngô bảo mẫu thấy người bấm chuông là một cô gái xa lạ thì hỏi qua màn hình giám sát: “Xin hỏi cô tìm ai?”
“Tôi là Triệu Tiểu Nhã, muốn tìm Chủ tịch Lưu, phiền dì vào thông báo một tiếng.”
Nghe thấy bảo mẫu nói Triệu Tiểu Nhã đến nhà tìm mình, Lưu Đại Ngân bị hành động của cô ta làm cho kinh hãi.
“Cháu cho cô ta vào đi.”
Người ta đã tới tận cửa rồi thì gặp một lần, để xem cô gái hại cha hại mẹ hại anh trai này trông như thế nào.
Nói thật lòng thì vẻ ngoài của Triệu Tiểu Nhã coi như xinh đẹp, mắt phượng, mày liễu, mặt trái xoan, là kiểu xinh đẹp nổi bật, chỉ là đầu óc không bình thường lắm, thấy đàn ông là mất não.
Lưu Đại Ngân buông tờ báo xuống, hỏi: “Cô Triệu, hôm nay cô tới đây tìm tôi vì chuyện gì thế?”
Bảo mẫu mang trà lên, Triệu Tiểu Nhã ngồi bên kia ghế sô pha, dáng vẻ hơi câu nệ.
Cô ta nhất thời bốc đồng mới chạy tới đây tìm Lưu Đại Ngân, bây giờ gặp được đối phương lại không biết ăn nói thế nào cho phải.
Lưu Đại Ngân uống một ngụm trà, nói: “Cô Triệu, cô tới tìm tôi có chuyện gì sao?”
Triệu Tiểu Nhã âm thầm cổ v bản thân, điều chỉnh lại dáng ngồi, nói: “Chủ tịch Lưu, tôi muốn hỏi một câu, vì sao ngài muốn hủy bỏ hợp tác với tập đoàn Triệu Thị nhà chúng tôi?”
Nghe thấy câu hỏi này, Lưu Đại Ngân bật cười: “Cô Triệu, xin hỏi cô dùng thân phận gì để hỏi tôi về vấn đề này? Theo tôi được biết, tuy rằng cô là thiên kim của Tập đoàn Triệu Thị, nhưng mà không giữ chức vụ nào trong công ty nhỉ? Chuyện hợp tác giữa hai công ty là do lãnh đạo cấp cao của hai bên bàn bạc rồi đưa ra quyết định, ngay cả nhân viên của Triệu Thị cô còn không phải, thì có lý do gì để tới đây chất vấn tôi?”
“Không phải tôi đang chất vấn…” Triệu Tiểu Nhã vội vàng nói: “Chủ tịch Lưu, dự án hợp tác giữa Triệu Thị và Lý Sư Phụ vô cùng có triển vọng, nếu như hợp tác thành công, chúng ta có thể thuận lợi đánh vào thị trường quốc tế, là chuyện tốt cho cả Lý Sư Phụ và Triệu Thị, vì sao ngài…”
Lưu Đại Ngân giơ tay lên, cắt ngang lời Triệu Tiểu Nhã: “Cô cũng nói rồi đấy, nếu hợp tác thành công thì là chuyện tốt cho cả hai công ty, nhưng nếu thất bại thì sao?”
“Sao có thể thất bại? Lý Sư Phụ và Triệu Thị đều là công ty lớn, đều có nguồn vốn hùng hậu và danh tiếng tốt đẹp, hai kẻ mạnh liên hợp với nhau, xác suất thất bại là rất rất nhỏ.”
Vân Chi
Lưu Đại Ngân thờ ơ đáp: “Tôi tin được Triệu Thị, nhưng tôi không tin được người lãnh đạo của Triệu Thị.”