Khương Xuân Sinh là diễn viên, còn là diễn viên không tham gia vào quá nhiều bộ phim.
Cậu đóng phim không phải vì tiền, đơn giản là vì yêu thích, nên chỉ nhận những bộ phim mà cậu thấy thuận mắt, nếu như không có bộ phim nào ưng ý, cậu ấy sẽ nhàn rỗi ở nhà.
Nói nhàn cũng không đúng lắm, bởi cậu ấy rất thích vác máy ảnh đi khắp nơi, có khi vài tháng liền không về nhà.
Lần này cậu ấy đi theo một đội nhiếp ảnh chuyên nghiệp đến rừng rậm nhiệt đới, ở trong đó hơn hai tháng.
Nơi đó hẻo lánh ít dấu chân người, đương nhiên di động cũng không có sóng. Đến khi trở lại lãnh địa của con người, vừa bật lại nguồn điện thoại, điện thoại của cậu ấy đã đơ ngay vì quá nhiều cuộc gọi đến.
Ngoài người đại diện, mẹ, người thân, còn có rất nhiều bạn bè trong giới gọi điện thoại cho cậu ấy.
Có chuyện gì vậy nhỉ? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Người đại diện gọi nhỡ nhiều nhất, có lẽ là chuyện công việc. Nghĩ vậy, Khương Xuân Sinh gọi lại cho người đại diện trước.
Bao nhiêu năm qua, cậu ấy vẫn chưa đổi người đại diện, vẫn là Phùng Đốc Chí.
Điện thoại vừa kết nối, tiếng rít gào của Phùng Đốc Chí đã truyền tới qua loa điện thoại: “Cậu còn biết xuất hiện, cậu có biết hơn hai tháng qua đã xảy ra chuyện gì không?”
Khương Xuân Sinh vội vàng xoa dịu đối phương: “Anh Phùng, xin anh bớt giận, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế, anh nói cho em nghe đi.”
Phùng Đốc Chí cũng biết hiện tại không phải lúc nổi giận, nên nói đơn giản một lần ngọn nguồn câu chuyện, cuối cùng hỏi thêm: “Cậu định xử lý thế nào chuyện cậu bị bao nuôi?”
Hoá ra hơn mười ngày trước, có người bóc phốt trên mạng khi còn đi học ở Học viện điện ảnh, Khương Xuân Sinh đã được người ta bao nuôi. Ngoài tin tức này ra, hoàn cảnh gia đình Khương Xuân Sinh cũng bị bóc trần trên mạng. Có người nói cậu ấy là đứa con bất hiếu, không chỉ rất nhiều năm không về nhà thăm cha mình, mà một cuộc điện thoại cũng không gọi về.
Cậu ấy đóng phim kiếm được không ít tiền, nhưng mấy trăm tiền phí phụng dưỡng một tháng cũng không nỡ cho cha ruột.
Người đăng tin còn nói, vì cậu ấy khăng khăng đòi vào giới giải trí, làm nhục danh dự gia đình, dẫn đến người khác chỉ trỏ sau lưng khiến cha cậu ấy tức giận đau tim.
Khương Xuân Sinh bị tin “Hot” này chọc cười, cậu ấy làm ra chuyện nhục nhã danh dự gia đình?
Nhưng mà người tung tin này nói đúng một điểm, đúng là lâu lắm rồi cậu ấy không gặp cha ruột mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Chưa nói đến chuyện ông ta làm ra, chỉ nói riêng sau khi cha mẹ ly hôn, ông ta chưa từng cho cậu ấy một đồng tiền phí nuôi nấng nào, chẳng lẽ còn trông chờ vào “cha hiền con hiếu thảo” sao?
Phùng Đốc Chí lại nói tiếp: “Về chuyện cậu bất hiếu, tôi đã ép xuống rồi. Vợ hiện tại của cha cậu đã chủ động đứng ra nói cậu là đứa trẻ ngoan ngoãn, thường xuyên về nhà thăm bọn họ, còn là người anh mà em gái thích nhất. Còn chuyện cậu bị bao nuôi, tôi vẫn chưa xử lý được, muốn nghe ý kiến của cậu.”
Khương Xuân Sinh không tiếp lời, mà hỏi ngược lại: “Bộ phim kia của tôi sắp chiếu rồi nhỉ?”
Bộ phim gần đây nhất mà Khương Xuân Sinh đóng là từ một năm rưỡi trước, trong phim cậu ấy đóng vai một tên sát thủ biến thái.
Bởi vì trong phim có tương đối nhiều cảnh m.á.u me, nên khó khăn lắm mới qua được khâu xét duyệt, định chiếu vào cuối năm nay.
“Chuyện này à, hai hôm trước đạo diễn Chu vừa liên hệ với anh, bảo em đừng vắng mặt ở liên hoan phim bên nước F hơn một tháng sau, qua liên hoan phim sẽ công chiếu.”
“Anh Phùng, anh bảo luật sư gửi đơn kiện đi.”
Phùng Đốc Chí nghe hiểu ý cậu ấy, gật đầu nói qua điện thoại: “Anh biết rồi, khi nào cậu về thế, còn hơn một tháng nữa là đến liên hoan phim rồi, cậu đã chuẩn bị lễ phục chưa?”
“Anh Phùng, dáng người em đẹp như vậy, đương nhiên là mặc gì cũng đẹp rồi, anh không cần lo chuyện lễ phục đâu, em có nhiều quần áo lắm, chọn bừa một bộ cũng được. Thôi, em cúp máy trước nhé anh Phùng, em phải gọi điện thoại lại cho mẹ em đã.”
Hiện tại trên mạng đang ầm ĩ như một bãi chiến trường, chắc chắn mẹ cậu ấy sẽ lo lắng.
Nhận được điện thoại của con trai, cuối cùng Lý Ngẫu Hoa mới yên lòng, hai mẹ con nói chuyện một lát, sau đó Lý Ngẫu Hoa lại hỏi: “Con trai, con định xử lý thế nào về lời đồn trên mạng?”
“Mẹ, con đã bảo anh Phùng để luật sư đưa đơn kiện và báo cảnh sát rồi, mẹ đừng lo lắng.”
Cậu ấy chỉ cần nói rõ thái độ của mình cho Phùng Đốc Chí, những việc còn lại tất nhiên sẽ có người khác làm thay.
Sau khi về nước, Khương Xuân Sinh không để ý đến chuyện bên ngoài, vẫn chuyên tâm rửa những tấm ảnh mà lần này mình chụp được.
Tin đồn trên mạng càng ngày càng quá đáng, thậm chí đã phát triển đến mức nói Khương Xuân Sinh không chỉ có một vị kim chủ.
Ngày nào cũng có người mắng cậu ấy trên Weibo, mắng cậu ấy vô liêm sỉ, bảo cậu ấy cút ra khỏi giới giải trí.
Vân Chi
Khương Xuân Sinh không thèm quan tâm, dù sao cũng cách màn hình máy tính, đám người đó chẳng thể đứng trước mặt mà mắng cậu ấy.