Niên Niên Hữu Ngu

Chương 1



1.



Ta vẫn đang cầm miếng ngọc bội của Lục Mạnh Niên trong tay.



Đó là thứ từ nhỏ hắn đã đeo bên mình, bình thường rất quý trọng.



Hôm nay không hiểu sao lại rơi xuống bùn hoa.

 Còn bị người giẫm lên mấy lần.



Ta nhìn mà lòng đau xót.



Cẩn thận lau sạch sẽ rồi đi tìm Lục Mạnh Niên để trả lại cho hắn.



Thuận tiện tranh công.



Chỉ không ngờ vừa đến nơi đã nghe được cuộc đối thoại này.



"Ai đó!"



Chưa kịp phản ứng, tên hắc y nam tử đứng trước Lục Mạnh Niên bất ngờ cảnh giác quát lớn.



Thanh trường kiếm trong tay cũng được rút ra khỏi vỏ.



Ta cứng đờ cả người.



Cứ tưởng bị phát hiện đang nghe trộm.

 

Đang do dự định đi ra thì một người đã nhanh hơn ta.



"Ta, ta không cố ý."

 

 Tang Dao Dao, dáng đi khập khiễng, bước ra từ phía sau một tòa giả sơn.



Mặt mũi dính đầy bụi bặm.

Gương mặt kiều diễm lộ vẻ chột dạ:  "Ta chỉ muốn đến cảm ơn Lục công tử. Còn nữa, Lục công tử yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngài tìm lại ngọc bội!”



Nàng lại ngẩng đầu nhìn Lục Mạnh Niên, lời nói đầy quyết tâm, ánh mắt lấp lánh.



Và khi Tang Dao Dao xuất hiện, những dòng chữ trên không lại thay đổi nhanh chóng.



【Á á á á á, nữ chính mặt trời nhỏ và nam chính bóng tối mới là tuyệt phối!】



【Một người là biểu tiểu thư bị ăn nhờ ở đậu, một người là đồng dưỡng phu bị ép phải xung hỉ, hu hu, nhà họ Tạ thật sự là đáng chêc!】



【Chỉ là ngọc bội thôi mà! Nữ chính chỉ cần cười một cái, nam chính có thể đưa cả tính m-ạ-ng cho nàng!】



Những dòng chữ đó có vẻ không hề nhận thấy sự hiện diện của ta.



Rất nhanh, ta cũng hiểu lý do vì sao ngọc bội bị mất.



Thì ra là Tang Dao Dao đã bị một con mèo trong sân cắn phải.

 

 Lục Mạnh Niên bảo vệ Tang Dao Dao.



Trong lúc hỗn loạn, vô tình làm rơi mất ngọc bội.

 

Ta nhìn mà lòng khó chịu.



Không khỏi phản bác lại những dòng chữ đó.



Dù ta không ưa Tang Dao Dao, nhưng ta chưa từng sỉ nhục nàng ta.



Hơn nữa ta và Lục Mạnh Niên quen biết bao nhiêu năm.



Ta đã tận mắt chứng kiến ngọc bội quan trọng thế nào đối với hắn.



Hắn từ nhỏ đã đeo nó, vật bất ly thân.

 

 Lục Mạnh Niên cũng rất coi trọng tính mạng.



Hắn đã từng nói hắn còn nhiều việc quan trọng phải làm.



Sao có thể dễ dàng đem mạng sống cho người khác được?



Tất cả những lời đó đều không đúng—---

 

"Không việc gì.”

 

 Giọng nói lạnh lùng cắt đứt suy nghĩ của ta.



Ta ngơ ngác ngẩng đầu.

 

Từ phương hướng này vừa vặn nhìn thấy Lục Mạnh Niên đang cúi đầu nhìn Tang Dao Dao.

 

Dường như hắn thở dài một cái: "Ngươi đã xử lý vết thương chưa?"

 

 "Chưa... chưa ạ..."

 

Tang Dao Dao e thẹn đỏ mặt.

 

Nhưng vẻ mặt nàng nhanh chóng chuyển thành do dự.



Nàng cắn răng, rồi nói: "Ta không cố ý nghe lén hai người đâu. Nhưng Lục công tử, liệu có thể dẫn ta theo ngài về kinh không? Ta... ta có thể trả tiền công!”



Tang Dao Dao muốn theo Lục Mạnh Niên về kinh?



Ta ngây ra.



Không hiểu sao lòng ta bỗng cực kỳ hoảng hốt.



Ta vô thức nhìn phản ứng của Lục Mạnh Niên.



Liên tục tự nhủ rằng Lục Mạnh Niên chắc chắn sẽ không đồng ý.



Hắn còn không chịu nói với ta về việc trở về kinh, sao có thể đồng ý dẫn Tang Dao Dao mới tới Tạ phủ chưa bao lâu theo cùng?



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nien-nien-huu-ngu/chuong-1.html.]

Cho đến khi ta nhìn thấy tên hắc y nam tử định động thủ với Tang Dao Dao, nhưng bị Lục Mạnh Niên giơ tay ngăn lại.



Hắn dừng lại, như cười khẽ một tiếng.



Thanh âm bớt đi một chút lạnh lùng:



"... Được."



Ta không thể nhìn rõ nét mặt hắn, nhưng có thể nghe rõ hắn đã đồng ý lời yêu cầu của Tang Dao Dao.



Nỗi thất vọng, đau đớn cùng một cơn ghen tị mạnh mẽ trào lên, ép chặt trái tim ta từng chút một.



Ta vô thức quay người bỏ chạy.

 

Lòng hoảng hốt nghĩ thầm.



Hóa ra những dòng chữ đó đều là sự thật.

 

2.



Lục Mạnh Niên là đồng dưỡng phu xung hỉ của ta.



Khi còn nhỏ sức khỏe ta rất yếu.



Cuối cùng phụ thân nghe lời một phương sĩ giang hồ, mua Lục Mạnh Niên từ tay một người thợ rèn.



"Thật ra còn có người tốt hơn."



Mỗi lần phụ thân nhắc đến chuyện này, giọng ông lại đầy chua chát:

"Nhưng con lại nhìn trúng tiểu tử bị đánh đến mức chỉ còn một hơi thở này, con cứ ôm chặt không chịu buông, còn lao ra chắn roi thay cho nó. Lúc cha con bị thương cũng không thấy con la lối ghê như vậy!”

 

“Đó tất nhiên là vì A Lục trông đẹp hơn phụ thân chứ sao!”  

 

Ta nói đầy lý lẽ.  

 

Phụ thân tức đến mức râu vểnh lên, trừng mắt nhìn ta.  

 

Nhưng chuyện ta thích Lục Mạnh Niên thì gần như ai ai cũng biết.  

 

Có lẽ việc xung hỉ thực sự hiệu nghiệm.  

 

Từ khi Lục Mạnh Niên đến Tạ gia, sức khỏe ta ngày càng khá hơn.  

 

Cũng bởi vậy, phụ thân tạm thời dẹp bỏ ý định tìm phu quân khác cho ta.  

 

Ta cứ ngỡ không bao lâu nữa, hai chúng ta sẽ thuận theo lẽ thường mà thành thân.  

 

Cho đến khi ta nhìn thấy những dòng chữ kia.  

 

Cho đến khi ta hay tin Lục Mạnh Niên sắp hồi kinh mà không hề báo với ta và phụ thân một tiếng.  

 

Nhưng lại sẵn lòng dẫn Tang Dao Dao cùng đi.  

 

Ta không biết mình về phòng bằng cách nào.  

 

Tay vẫn siết chặt ngọc bội.  

 

Những dòng chữ ấy vẫn chưa hề biến mất.  

 

Đa phần đều ca ngợi Tang Dao Dao và Lục Mạnh Niên xứng đôi thế nào.  

 

Còn ta lại vô liêm sỉ chen chân chia rẽ nam nữ chính ra sao.  

 

Ta nhìn mà tủi thân.  

 

Nhưng càng nhìn, toàn thân lại càng lạnh buốt.  

 

Bởi vì họ nói rằng, Lục Mạnh Niên thực ra vô cùng chán ghét ta, thậm chí căm hận toàn bộ Tạ gia.  

 

Vậy nên sau khi hồi kinh, khôi phục thân phận, hắn đã đoạn tuyệt mọi quan hệ với Tạ gia.  

 

Hơn thế nữa, khi Tạ gia gặp họa diệt môn, hắn chỉ khoanh tay đứng nhìn.  

 

Mặc cho ta bị người lăng nhục đến chết.  

 

Đó chính là quả báo của nữ phụ độc ác.  

 

Nhưng rõ ràng không phải vậy.  

 

Lục Mạnh Niên chưa bao giờ nói không thích ta.  

 

Hắn rõ ràng——  

 

“A Anh nói hôm nay tâm trạng nàng không tốt.”  

 

Trước mắt bỗng xuất hiện một bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng.  

 

Giọng nói lạnh nhạt của Lục Mạnh Niên vang lên trên đỉnh đầu:  

 

“Có cần ta cùng nàng ra ngoài đi dạo không?”  

 

Nãy giờ ta ngồi trên giường ngẩn ngơ suy nghĩ.  

 

Thậm chí không hay biết Lục Mạnh Niên đã vào từ lúc nào.  

 

Ta giật mình, theo phản xạ ngẩng đầu lên.  

 

Liền nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu thẳm ấy.  

 

- Các bạn theo dõi FB Love in small things để được thông báo khi có truyện mới nhé -

Thấy ta ngây ngẩn nhìn hắn không nói lời nào, Lục Mạnh Niên khẽ nhíu mày:  

 

“Sao thế?”  

 

Hắn quả thực rất đẹp.