3
Thiếu phu nhân là đích nữ của Hà Thái phó đương triều, một tài nữ có tiếng ở Đế đô.
Nàng ấy và Thiếu tướng quân thành thân theo hôn ước từ bé.
Thiếu phu nhân từ nhỏ đã theo phụ thân nàng ấy đọc sách, ban đầu vừa nghe nói phải gả cho một võ quan, nàng ấy đã kiên quyết không chịu.
Nàng ấy nói Thiếu tướng quân là độc đinh trong phủ, chắc chắn là một người thô lỗ bị Lão phu nhân chiều hư.
Huống hồ, cầm binh chinh phạt, làm những việc sớm tối khó giữ mạng, nàng ấy không muốn ngày nào cũng phải thấp thỏm lo âu.
Nhưng Thiếu tướng quân chỉ đến thăm một lần, nàng ấy đã thay đổi ý định.
Lần đó y đến thăm, Lão phu nhân sợ Thiếu tướng quân không chu toàn lễ nghĩa, đặc biệt sai ta đi theo.
Cho nên ta biết, Thiếu phu nhân đã phải lòng Thiếu tướng quân ngay từ cái nhìn đầu tiên, rồi hoàn toàn chìm đắm trong cái nhìn thứ hai.
Nàng ấy nói về thơ ca, y đối đáp trôi chảy.
Nàng ấy bàn luận về kinh bang tế thế, tầm nhìn của y còn xa hơn cả nàng ấy.
"Phu thận và các huynh đệ của ta đều tử trận sa trường, họ không vì hư danh, mà vì thái bình."
Thiếu tướng quân chưa bao giờ nói những lời này trong phủ với chúng ta, nhưng y sẽ nói cho nàng ấy nghe.
Trong lòng y, chỉ có thân phận đích nữ của Thái phó mới xứng đáng cùng y bàn luận về gia quốc thiên hạ.
Mà thần sắc của nàng ấy cũng rất chân thành: "Vậy không làm tướng quân, chẳng phải sẽ không có những cuộc g.i.ế.c chóc này sao?"
Y nhận chén trà nàng ấy đưa:
"Bốn nước hổ lang vây quanh, chúng sẽ càng bị ức h.i.ế.p hơn vì chúng ta không có tướng quân.
Một trận đánh c.h.ế.t đi nghìn binh sĩ, là để bảo vệ hàng vạn bá tánh biên cương, Hà Tam tiểu thư thông minh, ắt sẽ tính rõ được mối lợi hại này."
Thiếu tướng quân dựa ra sau lưng ghế, bóng tre xuyên qua cửa sổ, đậu trên hàng mày và ánh mắt thanh đạm của y.
Giỏi chiến đấu nhưng không hiếu chiến, bản lĩnh và tầm nhìn như vậy, đặt trên người một nam tử vừa tròn đôi mươi, tự nhiên sẽ khiến người ta động lòng.
Cho nên ánh mắt nàng ấy nhìn y, không còn là cảnh giác và khinh miệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mỹ nhân nở nụ cười, nói nàng ấy từng học qua b.ắ.n cung, muốn tỉ thí với y.
Nàng ấy b.ắ.n trúng gần hồng tâm, khiêm tốn nói: "Tướng quân không cần nhường ta."
"Tam tiểu thư muốn thắng sao?" Thiếu tướng quân hỏi một câu như vậy, ta lập tức biết y đã nắm chắc phần thắng rồi.
Mà nàng ấy ung dung, để gió nhẹ phất váy nhẹ trâm cài, nói: "Tất nhiên là muốn thắng, nhưng càng muốn thua một cách quang minh lỗi lạc."
Trong mắt Thiếu tướng quân, cũng thêm vài phần thưởng thức.
Y kéo cung, giương tên, khi ta tưởng y sẽ b.ắ.n trúng hồng tâm, thì y lại b.ắ.n xuyên qua mũi tên của Thiếu phu nhân, rơi vào cùng một vị trí.
Y quay đầu lại, dải lụa buộc tóc cao, vung trên đai ngọc trước ngực.
Đó là thứ mà sau khi phụ thân và huynh y tử trận, y đã một mình dẫn quân phá địch, đoạt lại ba thành trì đã thất thủ, Hoàng đế tự tay đeo cho y.
Mà vị tướng quân trẻ tuổi không tự phụ công danh, chỉ dịu dàng mỉm cười với nữ nhân y ngưỡng mộ:
"Như vậy, coi như Tam tiểu thư và ta hòa rồi."
Hà Tam tiểu thư thất thần rất lâu, chỉ lần gặp mặt này, đã trở thành giai thoại, càng trở thành lương duyên.
Ngày đó về phủ, Lão phu nhân dò hỏi ta tình hình.
Ta nghĩ một lúc lâu, mới nói: "Thiếu tướng quân có chút lễ nghi chưa được chu toàn, nhưng may là Hà Tam tiểu thư lại vui vẻ."
Lão phu nhân và tổ mẫu của Hà Tam tiểu thư từng là bạn thân trong khuê phòng, bà ấy rất coi trọng mối hôn sự này, nghe ta nói vậy, mới an tâm.
"Tôn nữ do nàng ấy dạy dỗ, sẽ không tệ đâu." Nhắc đến cố nhân, Lão phu nhân mở lời.
Dưới mái tóc bạc, đôi mắt bà ấy vẫn đen trắng rõ ràng, thần trí bay xa, bà ấy nhìn ra ngoài cành mận xanh bên cửa sổ.
"Ta và nàng ấy từ nhỏ đã học cùng ở Thượng Thiện Đường, nàng ấy học thuộc nhanh lắm, thật đúng là 'học một biết mười'." Lão phu nhân khẽ cười.
"Còn ta thì khác…" Đôi mắt già nua ấy như lóe lên hào quang của người thiếu niên: “... Ta thích lẫn vào đám nam nhi, học cưỡi ngựa, chơi trường kiếm, có lần ta giả trang thành một tiểu tử, còn bị Lão Hầu gia nhận nhầm là nhị công tử nhà y. Sau này ta gặp vị nhị công tử đó, lơ đãng nhìn qua, quả thật rất giống ta. Có lẽ vì giống nhau, ngay từ cái nhìn đầu tiên, ta đã cảm thấy y thân thiết, như một cố nhân lâu ngày không gặp."
Lão Hầu gia mà Lão phu nhân nhắc đến, là Phụ Quốc Hầu đã khuất.
Mà vị nhị công tử của Lão Hầu gia đó, chính là phu quân sau này của Lão phu nhân, tổ phụ của Thiếu tướng quân.