Chương 1146: Mưa Máu
Vài chiến binh của hắn sẽ dùng những Ký Ức bay để theo sau, vài người khác thì sẽ dùng dây để trượt xuống. Nhưng mà bản thân Amiran thì không cần dùng đến những biện pháp đó - hắn đơn giản rơi xuống thông qua lỗ hỏng đó, ngã vào bóng tối như một thiên thạch thép.
Đến sảnh sản xuất chính, hắn ta đâm kiếm ra trước. Một lực lượng vô hình chảy ra từ lưỡi kiếm, tạo thành một màn năng lượng dễ vỡ bên dưới - thật ra là một loạt những màn năng lượng, mỗi màn mỏng như một tờ giấy.
Phá xuyên những tấm lực lượng vô hình đó cho phép Amiran làm chậm lại cú ngã của mình. Hắn ta tiếp đất với một cú lăn và nhảy đứng dậy một tích tắc sau đó, sẵn sàng chiến đấu và chém ra một đường để người của mình theo sau.
Nếu mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch, thì kẻ địch sẽ bị bất ngờ bởi trần nhà sụp đổ và sự xuất hiện đột ngột của một Hiệp Sĩ Valor. Kể cả nếu như cú sốc đó không kéo dài lâu, thì vài giây sẽ là đủ...
Nhưng mà hắn không được cho vài giây đó. Không có gì diễn ra ổn thỏa ngay từ đầu.
Ngay khi Amiran và những chiến binh đầu tiên của hắn tiếp đất, họ gặp phải một vụ nổ âm thanh hủy diệt. Hắn cảm nhận làn sóng va chạm mạnh mẽ tràn qua cơ thể mình, gần đủ mạnh để khiến nội tạng hắn nổ tung. May mắn là hắn đủ bền bỉ để chịu đựng nó...
Nhưng mà người Thức Tỉnh sau lưng thì không may mắn như vậy. Với những tiếng thét đau đớn, họ ngã xuống, máu tràn ra từ những lỗ trên cơ thể.
Chết.
Như thể kẻ địch đã chờ đợi trong đội hình chiến đấu, sẵn sàng phòng thủ.
"Đám các ngươi dám!"
Trong lúc càng nhiều người Thức Tỉnh mặc giáp đổ vào lỗ hỏng đó, Amiran rống lên và lao về trước. Nhưng mà có gì đó kì lạ...ngay khoảnh khắc cuối cùng trước khi hắn lao đi, như thể có một giọt máu rơi xuống mũ giáp hắn từ đâu đó phía trên. Hắn không để ý đến nó.
Trước mặt hắn là một vòng tròn thưa những người Thức Tỉnh bảo vệ thứ gì đó trông giống một thùng hợp kim to. Có một loại quái vật kinh tởm gì đó bên trong, không hề nghi ngờ - mang một Sinh Vật Ác Mộng vào thành phố nhân loại đúng là thứ mụ phù thủy Bậc Thầy Muôn Thú sẽ làm.
...Và cho phép thùng chứa kia lẻn vào thành phố bất chấp biết thứ bên trong đó chính xác là thứ mà Valor sẽ làm, nếu điều đó có nghĩa là đám sát thủ không có cơ hội trốn thoát.
Ánh mắt Amiran nhanh chóng tìm đến thủ lĩnh của đội Song này - một người phụ nữ ấn tượng mà có vẻ đẹp không thể bị che giấu bởi bộ thường phục không bắt mắt hay vết sẹo xấu xí chạy ngang mặt mình.
Mắt hắn nheo lại.
'Morrow...'
Không có quá nhiều Bậc Thầy trên thế giới, và thậm chí ít hơn nữa trực tiếp phục vụ những đại gia tộc. Đương nhiên Amiran biết cô ta - người phụ nữ mặt sẹo kia là một đối thủ mạnh mẽ.
Đương nhiên là không mạnh mẽ bằng hắn.
Mắt họ gặp nhau, và trước khi cô có thể búng ngón tay, Amiran đánh với cả kiếm và búa, khiến hai làn sóng lực lượng bay ngang ra trước - một chém, một nghiền nát.
Hai làn sóng va chạm với làn sóng âm thanh ngay giữa sảnh, tạo ra một vụ nổ ầm ĩ. Những mảnh bê tông bắn ra ngoài như là mảnh đạn.
Đó là khi tâm trí hắn ghi nhận vài sự bất thường về cảnh tượng trước mặt.
Đầu tiên, lối vào đường hầm đã được lộ ra - tuy nhiên, kẻ địch lại không có vẻ vội vàng tiến vào nó, như thể dè chừng hắc ám trong kia.
Thứ hai, sảnh sản xuất đang ở tình trạng đáng thương hại ngay cả trước khi vụ nổ xảy ra, có vẻ như bị năng lực của Morrow tàn phá.
Cũng có quá ít người Thức Tỉnh trong đội hình cô ta...không hơn hai mươi người. Bốn tổ đội Song đã lẻn vào thành phố, nên đám còn lại đâu rồi?
...Và cuối cùng, có một cơ thể mất đầu ghê rợn nằm trên sàn ngay trước những chiến binh Song. Một người của họ.
Chuyện quái gì đang xảy ra?
Và cũng còn có thứ khác nữa...
Trong một giây, ngay trước khi làn sóng va vào nhau và đám mây bụi che đi tầm mắt, Amiran nghĩ rằng hắn đã nhìn thấy gì đó. Một cái bóng mơ hồ mà đang di chuyển trên cái lồng to đùng kia, tiêu tan và bóng tối.
'Một cung thủ?'
Hạ thấp đầu để bảo vệ khe hở trên mũ giáp, hắn phá xuyên qua đám mây bụi và giơ kiếm lên.
Cho dù kẻ địch có chiêu trò gì, thì hắn cũng sẽ chém gục tất cả. Đặc biệt là khi biết số lượng của phe hắn càng áp đảo hơn cả dự tính, Hiệp Sĩ Amiran không có chút nghi ngờ gì về thắng lợi của phe mình.
'Ưu tiên là Morrow và sinh vật trong lồng kia...'
Morrow thầm chửi thề.
'Vậy ra là Valor...'
Có vẻ như họ đã bước vào một cạm bẫy. Đám thủ hạ của Kiếm Đế hóa ra là xảo quyệt hơn họ đã tưởng.
Có người đã chờ sẵn trong đường hầm, và bây giờ, tiếp viện đã đến để giải quyết dứt điểm.
Ai là kẻ mắc sai lầm? Phải là tên nô lệ mà chịu trách nhiệm dọn đường đến trong nội thành...ài, nhưng mà bây giờ đó là không quan trọng.
Kẻ địch đã sai lầm trong đợt tấn công của chúng, có lẽ là vì cô đã quyết định đẩy nhanh kế hoạch. Sát thủ vô hình đã hé lộ sự tồn tại của chúng quá sớm, và thay vì bị bất ngờ bởi sự đột kích kia, những thành viên của Song lại sẵn sàng đón đỡ nó.
Đó là tại sao Morrow đã có thể chém giết vài người Thức Tỉnh của Valor ngay khi họ tiếp đất.
Nhưng mà không thể làm vậy với tên thủ lĩnh của chúng...gã đàn ông khổng lồ mà mặc bộ giáp nặng nề và cầm kiếm và búa chiến.
Tim cô hơi lạnh lẽo.
'Hiệp Sĩ Amiran...'
Kể cả trong những Hiệp Sĩ của Valor, thì tên cuồng này cũng nổi danh với sức mạnh và sự tàn bạo.
Mặc dù hắn cũng hơi quả thẳng thắn. Một người được ban cho sức mạnh phi thường, nhưng mà quá ít sức tưởng tượng.
Một nụ cười tàn nhẫn hiện lên mặt Morrow.
'Vậy thì mình sẽ có cơ hội mang về một chiến lợi phẩm khá tốt...'
Cô cho một làn sóng âm thanh bay ra để ngăn tên Hiệp Sĩ phá vỡ đội hình người Thức Tỉnh của Song, rồi nhanh chóng nhìn vào lỗ hỏng trên trần nhà. Amiran đã mang theo bao nhiêu binh lính để giết họ?
...Hơi kì lạ.
Không nhiều như cô trông đợi. Một tổ đội, hai, ba, bốn...và chỉ có vậy.
Nếu Valor đã biết trước về đội thâm nhập, tại sao họ lại chỉ cử ra nhiêu đó?
Và còn một thứ khác nữa.
Thay vì thêm tổ đội Thức Tỉnh...những dòng máu chảy xuống từ lỗ hỏng đó như những giọt mưa máu đỏ thắm. Những người lính của Valor mà vừa tiếp đất có vẻ giật mình bởi vì thứ đó.
Morrow chần chừ.
'Cái quái gì vậy?'
Nhưng mà sự chần chừ của cô chỉ kéo dài tích tắc mà thôi.
Rồi, không còn thời gian để suy nghĩ nữa.