Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1162: Ám Ảnh Cũ



Chương 1162: Ám Ảnh Cũ

Sau khi Tiểu Yêu có được [Cơ Thể Thép Vĩ Đại], họ không còn nguyên nhân để ở lại Đảo Thuyền Đắm nữa. Nó đã hấp thụ mọi thứ có thể từ cơ thể của Hoàng Tử Mặt Trời, nên cắn nuốt phần còn lại của tên khổng lồ là không có lợi ích gì cả. Họ cũng không còn cần ghé đến Đảo Tay Sắt nữa.

Kì nghỉ của họ đang dần kết thúc. Nhưng mà vẫn còn vài ngyaf, cũng như kế hoạch đến vài hòn đảo nữa.

Con thuyền bay cắt qua bầu trời với những ngôi sao, di chuyển về phía đông.

Điểm đến đầu tiên của họ là Đền Thờ Chén Thánh. Di tích cổ đại kia vẫn như lần cuối Sunny nhìn thấy nó - trống rỗng và hoang tàn. Ngay cả đám âm hồn phẫn nộ mà đã từng ở đây cũng không còn nữa. Đương nhiên, bây giờ thì cậu biết nhiều hơn về cách những nữ tư tế đã chết đi...

Đứng trong căn phòng ở trung tâm, Sunny nhìn về phía tàn tích của chén thánh đá tan vỡ trên sàn nhà. Những bức tường của sảnh tôn nghiêm đã sụp đổ, những tấm đá bị rạn nứt bởi một vụ nổ hủy diệt. Sau nhiều ngàn năm, không còn gì ngoại bụi bặm hoang tàn.

Cậu suy ngẫm về định mệnh và quá khứ. Trong Ác Mộng, cậu đã là kẻ phá hủy Chén Thánh và giết những Nữ Chiến Tranh...tuy nhiên, kể cả nếu không có Sunny, thì kết cục của họ vẫn là vậy.

Ai đã giết những nữ tư tế của Hồng Giáo trong quá khứ thật sự? Chính Noctis đã làm vậy? Hay là một người khác nữa? Chuyện gì đã xảy ra với đứa trẻ mà Effie đã được đưa vào trong Ác Mộng? Cô bé đó cũng đã bị giết trong đợt tàn sát đó?

Như thường lệ, không có câu trả lời nào cả.

Bản thân Effie lang thang đống đổ nát một mình, gương mặt cô u sầu không như bình thường. Những thanh kiếm mà cô đã từng đâm vào mặt đất giờ đều đã mất cả. Nhưng mà những kí ức mà cô mang theo thì vẫn còn đó.

Đến cuối cùng, nữ thợ săn thở dài và chán nản lắc đầu.

"Toàn bộ sự tàn nhẫn đó đến cuối cùng đều là vô nghĩa. Đúng...đúng là lãng phí."

Sunny giữ im lặng, chìm trong suy nghĩ của bản thân.

Nơi này cũng nắm giữ ý nghĩa đặc biệt với cậu. Đây là nơi mà cậu đã trở thành một Ác Ma. Nó đã chỉ mới xảy ra vài năm trước, vậy mà, nhưng năm đó lại cảm giác như cả kiếp sống. Thậm chí là vài kiếp.

Liệu đó là vì Ác Mộng hay là vì Nam Cực mà quá khứ có vẻ xa xôi đến vậy?

Họ rời khỏi Đền Thờ Chén Thánh và đi đến mục tiêu kế tiếp của mình.

Trên hòn đảo mà phủ hoa trắng, Sunny tìm thấy Ác Mộng - Ác Mộng thật sự. Hay nên nói là tàn tích của nó.

Sau khi đặt chân lên đồng hoa, Sunny nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say. Trong giấc mơ cậu bị kéo vào, một âm hồn vô dạng xuất hiện và ngay lập tức tấn công cậu, cháy lên sát ý điên cuồng. Nó có lẽ là nguy hiểm với bất cứ ai khác, nhưng Sunny đã có quá nhiều kinh nghiệm chiến đấu những giấc mơ. Cái Bóng Ác Mộng cũng ở bên cạnh cậu, bảo vệ cậu.

Cùng nhau, họ chiến đấu với âm hồn điên cuồng kia và đánh bại nó.

Âm hồn kia không phải là Ác Mộng thật sự - chỉ là một sự vang vọng tà ác để lại ở nơi nó đã chết đi. Sau khi thức dậy từ giấc ngủ, Sunny khám phá hòn đảo hoa này và tìm thấy thi hài của con ngựa khổng lồ ở ngay trung tâm, những bông hoa trắng xinh đẹp phủ lấy xương trắng mọc xuyên qua những lỗ trên đầu của nó.

Cậu không biết làm sao mà con hắc mã đã đến hòn đảo này và làm sao nó chết đi. Nó đã rơi vào Hắc Hóa, hay là đã có thể kiên trì đến tận cùng?

Cậu chỉ biết những bông hoa trắng kia mọc ở nơi mà máu Ác Mộng bị đổ xuống.

Cái Bóng trung thành của cậu nhìn chăm chú bộ xương cổ xưa một lúc, rồi to tiếng thở ra và quay người đi với biểu hiện nghiêm trang.

Họ đã không nhận được gì nhiều trong chuyến đi này, nhưng mà chiến mã của cậu có vẻ đã khuất phục được một cơn ác mộng mạnh mẽ, thêm nó vào bộ sưu tầm của nó. Bảng đếm của Nguyền Rủa Ảo Mộng đã dâng lên đáng kể sau khi giết âm hồn trong mơ kia.

Trạm dừng cuối cùng của họ là hòn đảo mà từng có một sinh vật trong hồ đưa ra con Dao Rubi cho Cassie.

Hòn đảo đó là rất gần Thánh Địa, và được mọi người biết là một nơi cực kì nguy hiểm. Ngay cả khi có người Thức Tỉnh dám đi qua nó, thì họ luôn giữ mình ở mép đảo, không bao giờ đến gần hồ nước tĩnh lặng kia - bản thân Thủy Triều Bầu Trời nghe nói cũng tránh né nơi này.

Liệu đó là vì sinh vật mà sống trong hồ là quá mạnh mẽ, hay là vì Thánh Tyris lựa chọn để nó lại đó để ngăn không cho những Sinh Vật Ác Mộng khác đến gần Thành Thị, thì không ai biết cả.

Bất chấp mối nguy hiểm, Cassie bình tĩnh cho con thuyền bay đáp xuống bề mặt tĩnh lặng của hồ nước và thả ra mái chèo. Khi Sunny nhìn cô với ánh mắt nghi vấn, rồi ngượng nghịu ho khan, cô gái mù đơn giản lắc đầu.

"Đừng lo lắng. Chúng ta sẽ an toàn đến khi Nghiền Ép kết thúc."

Không dám rời khỏi thuyền, họ tập trung ở boong thuyền và quan sát mặt nước tĩnh lặng. Đến một lúc, Cassie rút ra Vũ Công Yên Ắng, nhẹ nhàng chạm lên thân kiếm, rồi thả thanh rapier mảnh khảnh ra.

Nó bay thẳng lên rồi lao xuống nước, gắng gượng vì trọng lực từ Nghiền Ép.

Một thời gian dài trôi qua trong yên lặng. Đến khi Cassie cúi đầu xuống và thở dài nặng nề.

"...Trống rỗng. Nó không còn nữa."

Nhanh chóng, Vũ Công Yên Ắng xuất hiện từ bên dưới dòng nước trong veo và bay lên với một động tác hoa mĩ, lấp lánh trong ánh mặt trời với những giọt nước bám trên thân kiếm mảnh mai của nó.

Thanh rapier bay vào tay Cassie và trở nên bất động. Cho Tiếng Vang vào vỏ, cô gái mù yên lặng quay trở lại vòng tròn kí tự và cho con thuyền bay vào bầu trời. Gương mặt cô có vẻ đầy đau buồn, vì nguyên nhân gì đó.

Bất chấp việc họ cơ bản là ở ngay sát Thánh Địa, không ai trong số họ muốn đến đó cả. Ý tưởng về Thành Thị quen thuộc mà không có gia tộc Lông Vũ Trắng có vẻ kì lạ đối với Sunny. Cậu không biết Valor đã cử người nào đến để quản lý Đảo Xiềng Xích thay thế Thánh Tyris, và cậu cũng không muốn biết.

Mặc dù không phải lỗi của họ, những người mới đến vẫn có cảm giác như những kẻ chiếm quyền.

Thay vì đến Thánh Địa, con thuyền bay quay đầu và bay trở lại phía tây, cắt một đường thẳng về phía Đấu Trường Đỏ ở xa.

Sẽ mất họ vài ngày để quay trở lại Tháp Ngà.

Một khi đến đó, kì nghỉ ngắn của họ sẽ chính thức kết thúc, và Sunny sẽ phải lao trở lại sự lạnh lẽo của Nam Cực và sự bẩn thỉu của trận chiến giữa những đại gia tộc.

Cậu cảm thấy hơi miễn cưỡng.

Vào đêm cuối cùng trước khi họ đến Tháp, Sunny thấy bản thân đứng trên boong thuyền, nhìn vô vàn những ngôi sao trên đầu họ thông qua tán cây tôn nghiêm kia.

Có âm thanh bước chân, và Nephis yên lặng đến gần bầu bạn với cậu.

Cùng nhau, họ nhìn bầu trời đêm và suy nghĩ về tương lai.

Nó sẽ mang đến những gì, lấy đi những gì...

Sẽ bắt họ phải trả cái giá như nào.