Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1167: Quần Áo Mới Của Hoàng Tử



Chương 1167: Quần Áo Mới Của Hoàng Tử

Chiếm lấy thân thể của một người không phải là trải nghiệm mới mẻ đối với Mordret. Tuy nhiên, lần nào nó cũng là việc nguy hiểm. ...Mà hắn cũng không ngại.

Lúc ban đầu, hắn đã rất yếu ớt. Không như đa số những thành viên khác của gia định, Mordret đã không nhận được Phân Loại mà giúp người ta trong chiến đấu trực diện. Hắn không như cha, chú bác, cô dì, hay những anh chị em họ của mình.

Hắn không như Morgan, người mà được sinh ra trên chiến trường và đã trở nên mạnh mẽ, nhanh nhẹn, và bền bỉ hơn sau khi Thức tỉnh. Hắn thậm chí còn không ngang ngửa tên gian xảo thú vị, Sunless. Khả năng thể chất của hắn, nói khách quan, là buồn cười.

Nó đã trở nên hơi tốt hơn khi Mordret đến lớp cao hơn, nhưng mà đó là giới hạn của hắn. Mức độ đó là không đủ để đối mặt những mối đe dọa hắn cần đối mắt, và không có cách nào khác để tăng cường khả năng chiến đấu ngoài việc dùng những Ký Ức.

Tuy nhiên, hắn không thể sử dụng Ký Ức bên trong linh hồn của kẻ khác. Hắn chỉ có thể phản chiếu thứ mà đã ở đó. Là một người Ngủ, Mordret đã có thể nhìn xuyên qua phản chiếu, cũng như di chuyển thông qua chúng - cả tâm trí lẫn thể chất. Hắn cũng đã được ban cho khả năng tạo ra những kẻ giúp đỡ bằng cách phá vỡ linh hồn mình. Đương nhiên vào lúc đó việc có một hồn tâm mới để tạo ra một Phản Chiếu là không dễ.

Quái Thú Gương...Beastie...là thứ đầu tiên hắn tạo ra. Trẻ con nhân loại có những người bạn tưởng tượng, nhưng Mordret thì có Beastie. Đối với một đứa trẻ cô đơn lớn lên ở thế giới Mộng Ảo, có một người bạn ở cạnh - kể cả nếu ban đầu đó chỉ là một quái thú ngủ say vô tri - là ý nghĩa đến khó diễn tả bằng lời.

Nhưng mà giờ thì Quái Thú Gương của hắn đã không còn nữa. Đó là một thứ khác mà gia đình hắn phải trả giá cho.

Dù sao đi nữa, mọi thứ thay đổi sau khi hắn Thức Tỉnh bằng cách neo bản thân ở một Thành Thị. Mordret nhận được Kĩ Năng thứ hai của hắn, khiến người ta trở nên dù chừng hắn...và vài thứ khác nữa. Đó là vì hắn có thể tiến vào linh hồn kẻ khác thông qua mắt họ, và hủy diệt chúng.

Vấn đề là hắn phải đánh bại linh hồn trước đả. Trong một trận chiến linh hồn, Mordret chỉ có thể dựa vào khả năng của bản thân và phản chiếu năng lực của linh hồn thứ mà hắn đang xâm chiếm. Thất bại có nghĩa là chết, kể cả đối với hắn - cũng như hắn đã suýt chết khi cố chiếm lấy thân thể của Sunless.

A, đúng là một kí ức kịch tính. Phân Loại của Mordret không hề có ích trong một trận chiến, trong khi những người Thức Tỉnh mà hắn xâm nhập vào linh hồn thì thường sở hữu sự thành thạo Phân Loại họ và những dụng cụ khác. Còn hắn thì không hề có kinh nghiệm dùng chúng. Nên, để chiến thắng và sống sót, Mordret phải có được sự hiểu biết về năng lực của kẻ địch hơn của kẻ địch, thường là chỉ trong vài giây.

Nó như là đưa một kẻ tập sự một thanh kiếm sắc bén và cho hắn vào trận tử chiến với một kiếm sĩ lão luyện mà đã mài giũa kĩ năng họ qua nhiều năm. Linh hồn hắc hóa của những Sinh Vật Ác Mộng thậm chí còn chết chóc hơn nữa, mặc dù là bởi vì những nguyên nhân khác.

Vậy thì, hắn thắng bằng cách nào? Bằng cách giỏi hơn. Thông minh hơn, có kĩ năng tuyệt vời hơn, sở hữu một sự hiểu biết sâu sắc hơn về chiến đấu. Bằng cách bẻ gãy và thao túng đổi thủ, phá vỡ sự tự tin của họ, và dùng sức mạnh đó chống lại chính họ. Không có chiêu trò gì cả, chỉ là ý chí. Không dễ...vậy mà, Mordret vẫn chưa chết. Ôi, và nó cũng thật là vui vẻ.

Biện pháp tốt nhất để thắng một trận chiến linh hồn thì là chuẩn bị. Nếu hắn tạo ra một cơ hội để quan sát, tìm hiểu kẻ địch từ trước, biết những chi tiết và sự tinh xảo về Phân Loại của họ, thì hắn sẽ không phải tiến vào một trận đấu linh hồn mà không biết gì cả. Thậm chí càng tốt hơn nữa nếu hắn có thể khiến kẻ địch lung lạc, khiến linh hồn họ yếu hơn.

Nên, chiếm lấy cơ thể của chiến binh Thức Tỉnh sau khi lên thuyền là không quá khó. Dù sao thì Mordret đã nhìn thế giới thông qua ánh mắt hắn vài tuần. Hắn thậm chí biết tên và mặt của vợ con người kia...thật ra thì, hắn có lẽ đã biết hai người kia hơn cả người đàn ông này.

'Như này mới tốt hơn.'

Nhìn gương mặt trong gương, Mordret mỉm cười. Rồi, hắn xóa đi nụ cười đó và thay thế nó với một nụ cười chân thành và tươi sáng hơn nhiều. Đó là cách người đàn ông kia mỉm cười. Mordret dễ dàng thay đổi dáng người, biểu hiện trên mặt, tia sáng trong ánh mắt, sự căng thẳng tinh tế trong vai. Cả sự hiện diện của hắn thay đổi, trở nên không thể phân biệt với cách người đàn ông đã chết kia từng cư xử.

Nhìn gương với nụ cười mới trên mặt, Mordret thì thầm với sự chân thành hoàn hảo:

"Huy hoàng đến với đại gia tộc Valor!"

Mordret tận hưởng hành trình qua đại dương cùng với những người Thức Tỉnh khác của Valor. Hắn rèn luyện, ăn uống, và dùng thời gian còn lại với những người này. Hắn rất thích họ. Thức Tỉnh Giả trầm tính tên Crass, Thức Tỉnh Giả tốt tính tên Agathe, Thức Tỉnh Giả vô tư tên Varo, và những thành viên khác của tổ đội hắn...cảm giác gắn kết đồng đội mà họ chia sẻ là tò mò và thú vị. Sự tôn trọng và ngưỡng mộ mà họ cảm thấy đối với người đàn ông mà bây giờ đang bị Mordret mặc lấy cũng khá là sảng khoái. Nó khiến hắn cảm thấy có chút trách nhiệm đối với những người này, đó cũng là một cảm giác mới mẻ.

Ngay cả Thánh Gilead cũng không quá khó chịu khi ở gần.

'Không biết tình hình ở Góc Nam đang như thế nào...'

Đến hiện tại, những sứ giả của Song đã đến nơi. Túi máu của Seishan, Bast, chắc là đã bắt đầu sản xuất gương. Đương nhiên là những cái gương đó không có ý nghĩa gì cho lắm. Chỉ là một việc vô nghĩa mà Mordret đã nói họ làm, để đổ dầu và đám lửa nghi hoặc của gia đình hắn. Người đàn ông kia khả năng cao là sẽ bị loại bỏ vào lúc nào đó, nhưng mà đó không phải tổn thất lớn đối với đại gia tộc Song. Nên tại sao Mordret phải quan tâm chứ?

Rồi, cuối cùng, một đường hắc ám hiện ra ở đường chân trời. Hạm đội đã đến Nam Cực. Đứng trên boong thuyền khổng lồ, Mordret nhìn bầu trời xám và cảm giác làn gió lạnh lẽo vuốt ve mặt mình. Kêu Gọi của Ác Mộng tấn công tâm trí hắn, lấp đầy nó với sự ồn ào từ những tiếng thì thầm khiến người ta muốn phát điên.

Hắn thở dài.

'Đúng là nơi thê lương...'

Trong lúc hắn đăm chiêu suy nghĩ với cảnh tượng đó ở trước mắt, một giọng nói quen thuộc gọi lên:

"Warren! Chuẩn bị đi. Chúng ta sẽ đến cảng trong khoảng nửa giờ."

Quay người lại, hắn nhìn những đồng đội và mỉm cười.

"Đừng có ngu ngốc, Agathe. Một chiến binh của Valor là luôn luôn sẵn sàng!"