Chương 1166: Trở Về Nhà
Người phụ nữ dễ dàng vượt qua trạm kiểm soát.
Cứ như vậy, Mordret đã tiến vào cứ điểm của đại gia tộc quyền lực Valor.
Nơi sinh ra hắn.
Trở lại nơi này cảm giác rất thú vị. Mordret không hẳn là xem nơi này như nhà mình, nhưng mà hắn nhớ rõ nó. Không phải từ lúc sống ở đây khi còn nhỏ xíu, mà là trong thời gian ở đây sau khi quay trở lại từ thế giới Mộng Ảo.
Hắn lúc đó là mười hai...hay là mười ba?...và đã là một người thức Tỉnh. Đến Bastion trước, rồi quay trở lại nơi xinh đẹp này. Mọi thứ ở thế giới thức tỉnh cảm giác mềm mại, nhưng mà sự trở lại của hắn...là không hề như hắn đã tưởng tượng.
Trong lúc những kí ức tràn vào trong tâm trí, Mordret cảm thấy một cảm xúc hắc ám, ngột ngạt dâng lên từ sâu trong linh hồn mình.
'Giờ không phải lúc.'
Xâm nhập vào cứ điểm đã là một sự mạo hiểm. Hắn không thể cho phép bản thân hành động nông nổi...gia đình hắn không phải kẻ ngốc. Họ có những biện pháp an toàn để phát hiện hắn, và đã mất rất nhiều nỗ lực để khiến khoảnh khắc này có thể xảy ra.
Nếu như có một thứ mà Mordret giỏi, thì đó là duy trì sự lạnh lẽo và toan tính.
Nên, cho dù hắn có muốn buông thả bản thân cỡ nào, hắn vẫn phải kiềm chế.
Dù sao thì, những kẻ này không phải kẻ địch của hắn. Họ chỉ là những người hầu...những chủ nhân thì đang an toàn đằng sau những phòng ngự khó xuyên phá hơn nhiều.
Đứa trẻ và người phụ nữ mà hắn đã quan sát vài tuần qua đương nhiên không phải kẻ ngẫu nhiên. Họ là vợ con của một cung phụng Thức Tỉnh của đại gia tộc Valor. Thường thì, một gia đình như vậy sẽ sống ngay bên trong pháo đài, nhưng mà với việc chiến binh kia thường xuyên ở thế giới Mộng Ảo, người phụ nữ muốn sống gần gia đình mình.
Đó là một điểm yếu mà Mordret có ý định lợi dụng.
Và bây giờ, hắn đã ở trong cơ sở, giấu mình trong mắt người phụ nữ trong lúc cô vội vàng đến gặp chồng mình.
Cô có vẻ quen thuộc với nơi này, dễ dàng di chuyển giữa vô vàn những tòa nhà, sân tập luyện, và những công viên. Cứ điểm được gìn giữ hoàn hảo, đen như tranh, và yên tĩnh...ít nhất thì trên bề mặt là vậy.
Nhưng mà đằng sau vẻ mặt đẹp đẽ đó, thì che giấu một sự căng thẳng muốn bùng nổ.
Đại gia tộc Valor đang chuẩn bị chiến tranh.
Người phụ nữ không có vẻ lo lắng về việc đó. Cô ta chỉ lo lắng về chồng mình.
Mordret thấy cảm động.
'Yêu thương con mình, yêu thương chồng mình...cô ta đúng là đầy yêu thương, mà không có suy nghĩ lại. Thật là kì lạ.'
Sau khi dành thời gian với gia đình này, hắn không thể không cảm thấy hơi quyến luyến.
Dần dần, người phụ nữ đi đến một tòa nhà cụ thể. Ở đó, những hàng buồng ngủ được đặt trong những căn phòng được bảo vệ kĩ càng. Cũng có vài khu vực sống, và đó là nơi chồng cô đang chờ đợi.
Thấy hắn ta, cô ta sáng bừng lên. Một nụ cười tươi rói cũng hiện lên mặt hắn ta.
"Em đến rồi!"
Không lãng phí thời gian, họ ôm lấy nhau.
Người chồng có vẻ là một tên tử tế, nếu có chút quá thật thà. Là một người Thức Tỉnh phục vụ cho đại gia tộc Valor, hắn có nhiều đặc quyền, nhưng mà cũng nhiều nghĩa vụ. Những cung phụng Thức Tỉnh phải dùng những tháng dài ở thế giới Mộng Ảo, bảo vệ Bastion hay những Thành Thị khác của Valor. Đôi lúc, họ được cử đi làm những nhiệm vụ nguy hiểm.
Đôi lúc, họ không trở lại.
Mặc dù đây là những chiến binh tài ba nhất của nhân loại, thế giới Mộng Ảo là thế giới Mộng Ảo. Không ai an toàn ở đó, đừng nói đến chỉ một người Thức Tỉnh quèn.
Không ngạc nhiên khi cuộc đời người phụ nữ này là đầy sợ hãi và lo lắng.
'Tội nghiệp...'
Đợt đoàn tụ của họ là ngọt ngào, nhưng mà ngắn ngủi đến đáng buồn. Mặc dù người Thức Tỉnh chỉ vừa mới quay trở lại thế giới thức tỉnh, hắn ta sẽ không về nhà. Thay vì vậy, hắn lại chuẩn bị rời đi đến một nhiệm vụ mới.
Mordret lắng nghe với nụ cười nhàn nhạt.
"...đó là một danh dự to lớn. Và một cơ hội, đương nhiên. Bản thân Thánh Madoc cũng sẽ đi cùng bọn anh. Thậm chí Tiểu Thư Morgan cũng sẽ ở đó...nếu anh có thể thể hiện bản thân trước họ, thì thậm chí nhận được sự hỗ trợ từ những trưởng lão để trở thành một Hiệp Sĩ cũng không phải là không thể! Em biết anh được những binh lính tôn trọng rồi đó...anh chỉ cần một cú đẩy nữa mà thôi. Em có thể tưởng tượng cuộc đời chúng ta sẽ thay đổi như thế nào nếu anh Vượt Bậc? Lúc đó anh cũng sẽ không phải thường xuyên rời khỏi như này..."
Người phụ nữ mỉm cười, nhưng mà Mordret có thể cảm giác được sự do dự của cô.
Nhưng cô che giấu nó tốt, không muốn khiến chồng mình bận tâm.
"Đương nhiên...đương nhiên rồi. Chỉ...nhớ giữ an toàn, được chứ? Em nghe nói những thứ rất tồi tệ về Nam Cực."
Người đàn ông mỉm cười.
"Tại sao lại so sánh bọn anh với đám chó đáng thương hại kia? Những người phục vụ cho chính phủ còn khó có thể xem là người Thức Tỉnh. Còn bọn anh thì là những chiến binh của Valor."
Mordret vui vẻ.
Hắn đã cho rằng phải nhảy giữa hàng chục người để tìm được ai đó được cử vào lực lượng chinh phạt đến Góc Nam. May mắn cỡ nào khi hắn tình cờ tìm đến người phù hợp nhanh như vậy?
Từ con trai, đến mẹ, đến bố...quá nhanh.
Người Thức Tỉnh và vợ hắn nói chuyện, thể hiện sự yêu thương dành cho nhau. Nhưng rồi họ cũng phải chia tay.
Khi mà người phụ nữ xinh đẹp rời khỏi để quay trở lại với con mình, Mordret ở lại trong mắt người đàn ông.
Hắn sẽ đi đến Nam Cực.
Trong vài tuần kế đến, hắn núp trong ánh mắt của chiến binh Thức Tỉnh, nhận thức thế giới thông qua chúng. Hắn rèn luyện. Hắn chuẩn bị. Hắn suy nghĩ về vợ và con trai mình.
Chậm nhưng chắc, lực lượng thám hiểm tập trung lại và chuẩn bị cho chiến tranh. Mùa hè kết thúc, và mùa thu ôm lấy thế giới này.
Người đàn ông háo hức, nhưng mà cũng lo lắng. Hắn chuẩn bị tinh thần cho việc sắp đến.
Mordret cũng vậy.
Vào ngày mà họ bắt đầu hành trình qua đại dương, hắn cầu nguyện với những vị thần đã chết. Rồi, biết rằng có lẽ sẽ không có cơ hội làm vậy sau này, hắn gửi một tin nhắn ngọt ngào cho vợ mình.
Cuối cùng, hắn nghiêm chào Thánh Gilead, Hiệp Sĩ Mùa Hạ, và theo sau người Vượt Giới Hạn cao quý lên thuyền.
'Người này có một người vợ xinh đẹp, và một đứa con trai dễ thương. Hắn ta thật sự may mắn.'
Mordret trìu mến nhớ lại những ngày đã sống trong nhà của chiến binh Thức Tỉnh này.
...Vào đêm đầu tiên trên biển, hắn dập tắt linh hồn của người đàn ông kia, và chiếm lấy vị trí của hắn.