Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1178: Chặng Đường Dài



Chương 1178: Chặng Đường Dài

Mặc dù cả hai gia tộc đang vội vàng huy động quân đội của mình, di chuyển một lực lượng quân sự qua Đông Nam Cực là không dễ. Nơi hoang dã của nó đầy những Sinh Vật Ác Mộng, và những Cổng Ác Mộng cũng ở mọi nơi, khiến mỗi con đường đều là chậm chạp và nguy hiểm.

Gia Tộc Valor hiện đang ở vị trí tốt hơn một chút bởi vì họ đã tình cờ kéo đi đa phần lực lượng của mình trước khi hé lộ của Mordret, để có thể tiêu diệt một bầy Sinh Vật Ác Mộng mà đã di chuyển về phía một thành phố. Dù vậy, vẫn còn rất nhiều chiến binh và tài nguyên mà đã bị để lại những thủ đô công hãm, bây giờ họ phải đi đến lực lượng chính của đại gia tộc.

Ví dụ như là Thánh Tyris...việc Nanh Thảm Khốc đã cùng với Theo Dõi Thầm Lặng mai phục Lưỡi Kiếm Thì Thầm đã cho thấy một mình cô ta là không đủ để kiềm chế một kẻ địch Vượt Giới Hạn, nên không việc gì phải để cô ở lại thủ đô công hãm xa xôi của chính phủ. Nên, Thủy Triều Bầu Trời được gọi trở lại, và đang trên đường đến tham gia chiến quân.

Cũng có nhiều Cận Vệ và Hiệp Sĩ khác được triệu hồi đến.

Nên, trong vài ngày đầu tiên, tiến triển là chậm chạp. Đa phần nhân sự bình thường đã bị để lại, và bây giờ chỉ có những người Thức Tỉnh là đang theo Morgan về phía Cổng Ác Mộng định mệnh kia. Dù vậy thì, số lượng của họ là quá khổng lồ để có thể di chuyển mà không bị phát hiện, và vậy nên, việc chiến đấu với đám Sinh Vật Ác Mộng là xảy ra gần như mỗi giờ.

Nhiều những cuộc chạm trán đó đã đe dọa trở thành một thứ nghiêm trọng hơn nếu không được nhanh chóng giải quyết. Trong những trường hợp đó, hoặc là những Tiếng Vang của Morgan hoặc là một trong những vị Thánh sẽ tham chiến để ngăn ngừa những tình huống đó không quá leo thang.

Sunny đương nhiên không bị yêu cầu tham gia chúng. Thật ra thì, cậu thấy bản thân ở trong tình huống khá là ngượng nghịu.

Không ai thật sự mời cậu tham gia đoàn chinh phạt này, và địa vị của cậu cũng mơ hồ hơn bao giờ hết. Chính thức thì, cậu là đặc sứ của chính phủ có nghĩa vụ liên quan đến sự phối hợp giữa Gia Tộc Valor và Quân Đội Sơ Tán. Tuy nhiên, đại gia tộc cơ bản là đã buông tha mọi sự giả vờ về việc đến Góc Nam để giúp đỡ, và đang hành động ngược lại ích lợi của chính phủ.

Nên chính xác thì một đặc sứ của chính phủ phải làm gì trong trường hợp như vậy? Tại sao cậu vẫn còn ở đây chứ?

Sunny không có giải thích nào tốt cả, nhưng mà may mắn là, không có ai hỏi đến cậu. Đó là vì những chiến binh của Valor không bận tâm hay đơn giản không quan tâm, thì cậu không biết...dù sao đi nữa, họ chủ yếu không nói gì đến cậu.

Thật ra, Sunny cơ bản là bị ngó lơ. Ngay cả Morgan cũng có vẻ đã quên mất về sự tồn tại của cậu, không quá bất ngờ - cô ta có nhiều vấn đề lớn hơn cần phải lo lắng đến so với nghĩ về một Vượt Bậc Giả trung lập của chính phủ.

Nên, Sunny đơn giản ở trong một APC của những Người Giữ Lửa. Nhưng mà bản thân Người Giữ Lửa thì đã không còn ở đây nữa - đa số họ đã tiến vào những Hạt Giống - nên cậu có toàn bộ phương tiện cho bản thân mình. Nephis và Cassie đôi lúc xuất hiện để ngủ vài giờ, nhưng ngoài đó ra thì cậu chủ yếu là một mình.

Đó cho cậu nhiều thời gian để suy nghĩ.

Ngồi trong ghế lái và điều khiển APC qua khung cảnh địa ngục của Nam Cực, trông giống một nơi ở thế giới Mộng Ảo hơn hẳn thế giới thức tỉnh, cậu nghiêm nghị cân nhắc quá khứ.

Thật sự thì cũng buồn cười.

Sunny đã đến Nam Cực để theo đuổi những mục tiêu cá nhân, không quá quan tâm đến bất cứ gì khác. Nhưng bây giờ, cậu lại bằng cách nào đó trở nên quan tâm đến nhiệm vụ của Quân Đội Sơ Tán, đủ để bỏ qua những lợi ích của bản thân.

Cậu từng mỉa mai những kẻ không ích kỷ, nhưng bây giờ, cậu đang chuẩn bị làm đúng việc như vậy.

Là như vậy? Không, không hẳn. Đến cuối cùng thì, mọi thứ Sunny làm là vì bản thân. Cậu không phải cố gắng bảo vệ những người tị nạn vì đó là việc nên làm hay là vì nghĩa vụ đạo đức gì đó. Cậu đang làm vậy đơn giản vì cậu muốn. Đó là khát vọng của cậu.

Cậu chỉ đang cố thực hiện khát vọng của mình.

Sunny đã từng muốn sống sót bằng mọi giá, nhưng mà rồi, chỉ như vậy là không còn đủ nữa. Cậu đã từng muốn trở nên mạnh mẽ, nhưng mà bây giờ, nó cũng không còn đủ nữa.

Cậu có sức mạnh, nhưng mà có sức mạnh thì được gì nếu cậu không thể đạt được thứ mình muốn với nó?

Thứ Sunny thật sự muốn bây giờ là dùng sức mạnh của mình để định hình thế giới này theo cách phù hợp với ý nguyện của mình. Định hình thực tại với sức mạnh...

Đó là quyền lực.

Nên, bây giờ cậu thèm thuồng quyền lực?

Điều khiển APC, Sunny cau mày.

Vậy còn tự do?

Dù sao thì đó đã là mục tiêu thật sự của cậu ngay từ đầu. Đến Nam cực là một biện pháp để đạt đến mục tiêu đó, nhưng thay vì vậy, cậu lại thấy bản thân bị trói buộc với nhiều người hơn nữa, nhiều nơi hơn nữa, nhiều thứ hơn nữa...cậu hiện tại bị hạn chế hơn bao giờ cả.

Trước kia, thứ mà hạn chế cậu đã là những hoàn cảnh ngoài khả năng điều khiển. Giờ thì, cậu đang bị ràng buộc bởi chính khát vọng của mình.

'...Nghĩ lại thì, không buồn cười lắm ha.'

Sunny bây giờ hiểu tốt hơn bao giờ cả tại sao Ác Ma Khát Vọng đã là một trong những kẻ mạnh mẽ nhất trong số những daemon, không kém ai cả...ngoại trừ Weaver.

Nhưng mà đó có thật sự là việc xấu?

Cậu bị thôi thúc bởi những thứ mình muốn thì có sao? Cậu bị ràng buộc với những con người, những ý tưởng, những giá trị thì có sao?

Có lẽ đó không phải là việc xấu...đơn giản là vì cậu đã chính mình lựa chọn những liên kết này.

Sunny hiểu được điều đó, dù vậy, một phần nhỏ trong cậu vẫn muốn chống lại những suy nghĩ như vậy.

Phần đó vẫn muốn không bị kiềm chế và không ràng buộc với gì cả.

Muốn tự do...

Nhưng phần đó lúc này phải ngồi ghế phụ.

Bởi vì cậu phải hoàn thành thứ mà mình đã bắt đầu. Kể cả nếu như là vô ích, Sunny phải làm hết sức để sơ tán cho xong những người dân ở Nam Cực.

Sau đó, ừ thì...cậu sẽ phải xem sau đó còn gì khác để làm.

Những giấc mơ của cậu có vẻ xa xăm hơn bao giờ, nhưng kì lạ là, Sunny thấy bản thân bình tĩnh và quyết tâm. Tâm trí cậu đã xác định.

Có lẽ đó là tín niệm.

...Ý nghĩ đó khiến cậu khó chịu.