Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1186: Những Chuẩn Bị Cuối Cùng



Chương 1186: Những Chuẩn Bị Cuối Cùng

Morgan quan sát quân đội của Song ở phía xa và hít một hơi sâu.

Rồi, gương mặt cô trở nên hơi nghiêm trang.

"...Có vô số những chi tiết phức tạp cho một trận chiến tranh, Bậc Thầy Sunless, nhưng mà ở cốt lõi, chiến tranh là đơn giản. Nó chỉ là sức mạnh, và ứng dụng sức mạnh đó. Cái trước là quan trọng, nhưng cái sau thì càng quan trọng hơn nữa. Mạnh mẽ là không có ý nghĩa gì nếu người ta không thể dùng sức mạnh đó. Những con gái của Ki Song có lẽ cho rằng họ sở hữu nhiều sức mạnh hơn...nhưng mà nhìn chúng đi. Chúng ở đúng nơi tôi muốn, kể cả nếu như con đường đến khoảnh khắc này là không như tôi trông đợi. A, nhưng mà đó là một thứ khác...người ta cần phải dẻo dai khi dấy lên chiến tranh...những thứ cứng nhắc thường là thứ bị bẻ gãy đầu tiên..."

Hơi rùng mình, Sunny nhận ra Morgan đã đóng kịch trong cả vụ việc đàm phán. Cô ta chưa từng muốn một trận đấu tay đôi. Cô ta chưa từng muốn tránh né một trận chiến...thay vì vậy, cô ta đã muốn dụ kẻ địch vào trận chiến này.

Đến cuối cùng, Bậc Thầy Muôn Thú mới là kẻ đã nhất quyết muốn một trận chiến tổng lực, suy nghĩ rằng cô ta đã ép Morgan vào một góc tường...

Cậu kinh ngạc lắc đầu.

'...Tại sao người nào trong cái gia đình này cũng xảo quyệt đến vậy chứ?'

Ừ thì, cũng không phải cậu phàn nàn gì. Morgan đã nói rất nhiều thứ, nhưng mà cũng đã tiện nghi không thật sự trả lời câu hỏi của cậu và giải thích chính xác thì thứ gì cho cô ta sự tự tin để đối mặt lực lượng siêu việt của của Gia Tộc Song trên chiến trường. Dù vậy, sự tự tin đó là một dấu hiệu tốt đối với cậu.

Sunny thở dài.

Bây giờ, cậu chỉ phải quyết định bản thân muốn đi xa cỡ nào để đảm bảo một chiến thắng tốt nhất có thể cho Valor. Cậu muốn thể hiện ra cỡ nào, và muốn giấu bao nhiêu.

Câu trả lời khó chịu nhưng lại khá đơn giản - Sunny không có quyền lực che giấu gì cả. Cậu phải tung hết sức trừ khi cậu muốn khiến cho mọi quyết định mà cậu đã làm ra đến lúc này là vô nghĩa.

Kể cả nếu như việc buông bỏ những giả vờ đó có thể dẫn đến nguy hiểm cho cậu trong tương lai...

Đây là lúc phải tung hết sức của mình.

Trong lúc đó, Morgan đã quay sang binh lính của mình và mỉm cười.

Giọng nói của cô vang vọng trên đồng bằng, nghe sắc bén như một lưỡi kiếm ra khỏi vỏ:

"Chiến binh của Valor! Hôm nay, chúng ta thánh hóa nơi này bằng máu. Không sợ hãi! Không nhân từ! Không nghi ngờ!"

Hàng ngàn người Thức Tỉnh rống lên, và lúc họ làm vậy, Morgan lạnh lùng nhìn về phía những Hiệp Sĩ trong số họ và nhẹ nhàng gật đầu.

Trong giây kế tiếp, một việc kì lạ xảy ra. Thép sắc bén lóe lên, và hàng chục xác chết ngã xuống đất, đẫm máu. Nó xảy ra nhanh đến mức không ai có cơ hội phản ứng.

Morgan hơi lắc đầu và nói với sự ghét bỏ:

"Cô ta thật sự nghĩ rằng tôi không thể tìm thấy nô lệ của cô ta..."

Rồi, cô nhìn những người lính đông cứng với sự quyết tâm đầy sát ý, rút kiếm ra khỏi vỏ, và hét lên:

"Đám phản bội đã chết. Hãy mạnh mẽ! Hãy sắc bén! Hãy là kiếm của tôi!"

Và lúc cô làm vậy...

Ánh sáng chạng vạng mờ ảo đột nhiên được thắp sáng bởi vô vàn những tia sáng đỏ thắm. Một cơn lốc tia sáng, lớn hơn hẳn thứ mà đã tạo ra từ những Tiếng Vang, vây quanh Morgan như một dòng sông máu.

Từ dòng sông đó, hàng trăm thanh kiếm chậm rãi xuất hiện, lơ lửng trên mặt đất. Toàn bộ...toàn bộ đều là những Ký Ức, và đều có sức mạnh đáng kể. Không có thanh kiếm nào là giống với những thứ còn lại, mỗi thanh sở hữu một hình dạng và sự hiện diện độc nhất.

Và có gì đó kì lạ về những thanh kiếm đó nữa, cũng như có gì đó về thanh kiếm mà cô ta đang cầm trên tay. Sunny nhìn chăm chú đám mây kiếm kia, choáng váng, đến khi cậu nhận ra một chi tiết chung mà toàn bộ chúng đều có.

Mỗi một cái đều có một biểu tượng cái đe mà bị đâm xuyên bởi một thanh kiếm trên chính thân kiếm hoặc là chuôi kiếm.

'Toàn bộ...đều là những Ký Ức do người ta đúc ra...'

Sunny nhìn vô số thanh kiếm đột nhiên bay ra về những hướng khác nhau, mỗi thanh kiếm rơi vào tay một chiến binh Thức Tỉnh. Trong lúc cậu nhìn, cậu cảm giác bản thân biết những thanh kiếm đó là gì, và ai là người tạo ra chúng.

Anvil của Valor...Kiếm Đế.

Những thanh kiếm này phải là những vật dẫn của Lĩnh Vực của ông ta, hoặc ít nhất là một sự hiện hữu của Kĩ Năng Phân Loại của ông ta.

Nephis nhận được một thanh trường kiếm longsword màu bạc, và Cassie thì nhận được một thanh rapier mảnh khảnh.

...Nhưng Sunny và Jet thì không nhận được gì cả. Nói thật lòng thì đúng là nhẹ nhõm.

Trong lúc hai người họ quan sát cảnh tượng ban kiếm hoành tráng với biểu hiện dè chừng, Morgan quay sang họ và mỉm cười.

"Bậc Thầy Sunless, Bậc Thầy Jet...nếu hai người cần chuẩn bị gì, thì tôi khuyên hai người làm ngay đi. Chúng ta chuẩn bị bắt đầu."

Jet yên lặng tựa vào thanh đại đao của mình, cho thấy cô đã chuẩn bị đầy đủ.

Còn Sunny thì có vài thứ cần phải làm.

Thở dài, cậu gọi vài món Ký Ức. Tội Lỗi An Ủi, Nguyện Vọng Cuối Đời, Lồng Đèn Bóng Tối...và Cung Chiến Của Morgan.

Khi những tia sáng đen xuất hiện quanh tay cậu, Morgan hơi nghiêng đầu, như thể ngạc nhiên.

Nhưng khi cây cung màu đen hiện ra, thì một bên lông mày cô nhướng lên.

Công chúa nhìn cậu với ánh mắt kì lạ.

"...Bậc Thầy Sunless, cậu có một cây cung tò mò đó."

Sunny liếc nhìn nó và mỉm cười.

"À, ừ...tôi có lẽ quên nhắc đến...nhưng mà cô đại khái đã cướp trái tim của tôi một lần, Tiểu Thư Morgan. Đó là một ngày thật sự đáng nhớ. Ừ thì, ít nhất là với tôi..."

Biểu hiện trên mặt cô ta khó diễn tả, nhưng mà nó trở nên khó tin hơn nữa khi Sunny ném cây cung vào không trung.

"Đợi đã...cậu là..."

Một giây sau đó, một bàn tay trong găng tay giáp màu đen đột nhiên vươn ra từ cái bóng của cậu và bắt lấy nó.

Hai ngọn lửa đỏ thắm thắp lên từ bóng tối, và rồi, một bóng dáng đáng sợ trong bộ giáp mã não bước ra từ cái bóng, hình dạng của cô vừa duyên dáng vừa đáng sợ.

Thánh đứng bất động, quan sát quân đội ở xa của gia tộc Song với sự hờ hững hoàn toàn.

Rồi, một ác ma chiến mã màu đen vươn lên từ bóng tối, phủ trong hắc ám. Ác Mộng cúi đầu, ánh sáng phản chiếu trên cặp sừng của nó.

Cuối cùng, một sinh vật ác quỷ, nhỏ bé hoàn toàn làm từ thép đen xuất hiện, nhìn chăm chú bầy Sinh Vật Ác Mộng bị hóa thành nô lệ với sự đói khát không thể nhầm lẫn.

Những cái bóng di chuyển, tràn lên người Sunny.

Trong lúc chúng làm vậy, ánh sáng của ngày đột nhiên có vẻ hắc ám và kém đáng kể hơn ở quanh họ.

Cậu đặt Tội Lỗi An Ủi lên vai và nhìn Morgan.

"...Giờ thì tôi đã sẵn sàng."