Chương 1188: Trận Chiến Đầu Lâu Đen (2)
Đội hình chiến đấu của Gia Tộc Valor đều đặn tiến lên phía trước trong lúc duy trì hình dạng, nhưng mà Sunny thì không thích hợp lắm đối với chiến lược bóng bẩy của họ. Dù sao thì, cần có ai đó phá vỡ đà của đám nô lệ của Bậc Thầy Muốn Thú. Có cả biển quái vật, từ những thứ Ngủ Say đáng thương hại đến những thứ Đồi Bại ghê gớm. Cú đẩy đầu tiên của những kỵ binh đã hủy diệt một số, nhưng mà vẫn còn lại nhiều không đếm xuể.
Nhìn bầy sinh vật dâng trào, Sunny không nhịn được mà rùng mình. Bậc Thầy Muôn Thú...năng lực của cô ta thật sự là vĩ đại và khủng khiếp.
Nhưng mà, cậu cũng có thể rất khủng khiếp.
Trong lúc Sunny giải phóng những bóng tối chứa bên trong lồng đèn thần thánh của mình, một thủy triều hắc ám đột nhiên lan ra từ chân cậu, chạm đến đám sinh vật đang tấn công. Một giây sau đó, nó sống dậy.
'Giết!'
Sunny đã tiến bộ rất nhiều trong khả năng sử dụng Hiện Thân Bóng Tối. Từ việc đẩy một mảnh rác từ trên bàn ăn đến trói buộc một titan và hơn vậy nữa, cậu chưa từng ngừng tiến bộ. Và bây giờ, đến lúc dùng toàn bộ những bài học đó cho một mục đích duy nhất.
Hủy diệt tối đa.
...Bóng tối sống dậy, và vô số cánh tay đen như mực đột nhiên vươn ra từ nó. Chúng bắt lấy đám sinh vật đang lao lên, xé xác chúng với những móng vuốt đen tuyền. Một phần rộng của bầy ngay lập tức bị biến thành một địa ngục với những cái bóng di chuyển, máu bay tung tóe, và những cơ thể bị xé rách. Cũng có một đống tạp âm hòa trộn những tiếng hét chói tai và gầm rú, toàn bộ đều mang đầy sự đau đớn ớn lạnh.
Sunny không để ý đến những phản ứng của chiến binh Valor. Tâm trí cậu vẫn ở trong trạng thái thấu hiểu lúc chiến đấu và được tăng cường thêm bởi Vải Liệm Hoàng Hôn, nhưng dù vậy, mất toàn bộ khả năng tâm thần của cậu để có thể điều khiển nhiều bóng như vậy. Cậu cảm giác não mình như muốn nổ tung, nhưng mà kết quả là, sự hủy diệt cậu gây ra là ở quy mô lớn đến mức gần có vẻ là tác phẩm của một tồn tại báng bổ thần thánh.
Cậu chỉ duy trì nó vài giây ngắn ngủi, không muốn thiêu đốt quá nhiều tinh túy, nhưng mà nhiêu đó là đủ rồi - trung tâm của bầy hoàn toàn bị phá vỡ, đà đẩy của chúng tiêu tan.
Đâu đó bên trái cậu, một ánh sáng chói lòa thắp sáng cả thế giới và một phần lớn khác của đám nô lệ bị những ngọn lửa trắng dữ dội nuốt chửng.
Ngay khi bóng tối tiêu tan và ngọn lửa tắt đi, tiên phong của lực lượng Valor - Sunny, Nephis, Morgan, và Jet - đã xông đến đám quái vật nô lệ.
Nephis đang mặc một bộ giáp đen tinh xảo, với ánh sáng trắng mềm mại tỏa ra từ những khe hở. Thanh kiếm của cô thì tỏa sáng rực rỡ nhất, chém xuyên qua đám Sinh Vật Ác Mộng như một tia sáng hủy diệt từ một ngôi sao. Cô di chuyển với tốc độ choáng váng và sự duyên dáng tàn nhẫn của một sát thủ trời sinh.
Jet cũng không hề kém chết chóc, mặc dù phong cách chiến đấu của cô là có vẻ kém trau chuốt hơn nhiều. Nó hoàn toàn tập trung vào sự hiệu quả, thực dụng, và chém giết - mặc dù những cú đánh của cô không để lại dấu vết gì trên cơ thể nạn nhân, nhưng cú giết của cô bằng cách nào đó có vẻ dã man hơn nữa.
Còn Morgan thì như một cơn lốc thép. Mọi thứ quanh cô bị cắt chém thành nhiều mảnh, như thể cô đang bị vây quanh bởi một từ trường di động với những lực lượng cắt chém. Tuy nhiên, không có lực lượng gì cả - chỉ có bản thân Morgan, cơ thể cô, và thanh kiếm của cô. Cô như một bóng mờ đen và chu sa, để lại những đám mây sương đỏ sau bước chân mình.
Và còn có chính Sunny. Sớm như thế này trong trận chiến, cậu đang tiết kiệm tinh túy, nên không có gì hào nhoáng trong cách cậu chiến đấu cả. Nó được miêu tả tốt nhất bằng từ khó nắm bắt - cậu khiêu vũ giữa đám sinh vật như một cái bóng, dễ dàng lảng tránh vô vàn những đòn tấn công và đôi lúc tung ra những đòn nhanh gọn của bản thân mình. Mặc dù những cú đánh đó không có vẻ quá mạnh mẽ và chỉ để lại những vết thương nhỏ, chúng bằng cách nào đó không bao giờ thất bại trong việc khiến sinh vật kia ngã xuống.
Chỉ vài giây sau khi bốn người họ lao vào đám nô lệ, đội hình chiến đấu của Gia Tộc Valor cuối cùng liên kết với kẻ địch.
Những thanh kiếm bay lên, rơi xuống. Những mũi tên bắn ra. Hàng trăm Kĩ Năng Phân Loại được kích hoạt hòa hợp không nghĩ nổi.
Máu đổ ra mặt đất.
Sunny giật mình.
'Cái...cái quái gì vậy...'
Có một giới hạn cho việc rèn luyện và quen thuộc năng lực của đồng đội. Sunny biết điểm này hơn đa số người khác, vì cậu đã từng là một phần của tổ đội Thức Tỉnh, và thậm chí đã dẫn dắt một đội trong một thời gian. Cậu cũng đã từng chỉ huy lực lượng quân đội lớn.
Nên, Sunny hiểu rất rõ sự phối hợp và ăn ý là thật sự quan trọng cỡ nào. Chỉ khi sự hợp tác giữa những thành viên của một tổ đội chạm đến trình độ mà họ có thể di chuyển như một cá thể mà không cần lời nói thì tổ đội đó mới có cơ hội sống sót.
Tuy nhiên, những tổ đội thường nhỏ là có nguyên nhân. Với sự khác biệt và khó đoán của những năng lực Phân Loại, gần như không thể nào phối hợp chúng hoàn hảo với nhau - và càng nhiều người Thức Tỉnh, thì nhiệm vụ đó càng khó khăn. Độ khó khăn đó thật ra tăng theo cấp số mũ.
Nhưng mà thứ mà quân đội của Valor đang thể hiện là một trình độ đồng nhất vượt xa lý lẽ. Nó không hẳn là hoàn hảo, nhưng mà đủ gần để khiến người ta giật mình. Đội hình chiến đấu của họ có vẻ không giống hàng trăm binh lính chiến đấu cạnh nhau, mà giống hơn một tồn tại duy nhất với ngàn tay và ngàn đầu.
Như một cỗ máy chiến tranh được chế tạo hoàn hảo.
Nói thật lòng thì nó hơi đáng sợ.
'Chết tiệt...'
Chém ra một đường máu xuyên qua đám nô lệ, Sunny không thể không chú ý đến đội hình của Gia Tộc Valor. Nó đều đặn tiến lên, chống chọi áp lực từ bầy Sinh Vật Ác Mộng như một pháo đài thép. Vô số sinh vật chết đi dưới những thanh kiếm sắc bén của những chiến binh Thức Tỉnh, và khi một sinh vật đặc biệt mạnh mẽ tấn công, một trong những Hiệp Sĩ tiến lên để xử lý nó.
Những mũi tên rơi xuống như mưa. Con rùa khổng lồ đang đi đằng sau đội hình, như một pháo đài di động...nhưng mà ngay cả sự hiện diện của nó cũng không thể giải thích được sự hiệu quả trong việc chém giết kẻ địch mà không bao giờ khiến đồng minh của mình gặp nguy hiểm của những cung thủ trong nó.
'...Là những thanh kiếm.'
Sunny không có nguyên nhân gì để đi đến kết luận đó, nhưng mà cậu cảm giác bản thân đoán đúng. Trình độ đồng nhất phi thường, gần như không tự nhiên của hàng trăm chiến binh Thức Tỉnh của địa gia tộc Valor chắc chắn phải có liên quan gì đó với những thanh kiếm được đúc và ban cho bởi Đế Giả của họ.
'Thảo nào Gia Tộc Valor nổi tiếng về sức mạnh chiến đấu.'
Sự phối hợp hoàn hảo sẽ là chết chóc như thế nào trong một trận chiến tranh?
Sunny nhanh chong điều chỉnh hiểu biết của mình về trận chiến, tính đến yếu tố mới này.
Lợi thế từ những thanh kiếm rèn đúc kia không hề nghi ngờ là mạnh mẽ - hơn hẳn người ta sẽ nghĩ đến.
Nhưng mà chỉ nhiêu đó có đủ để chuyển hướng của trận chiến này?
Bằng cách nào đó, nó không có vẻ có thể.
Cho dù Sunny nhìn như nào đi nữa, vị trí của Valor vẫn là yếu phi thường.
'Morgan đang suy nghĩ gì đây?'