Chương 1192: Trận Chiến Đầu Lâu Đen (6)
Trước trận chiến, Morgan đã nói là cô ta đã chắc chắn Valor sẽ thắng nếu không có đám Phản Chiếu của Mordret. Và giờ khi Tiếng Vang cuối cùng hiện thân, Sunny cuối cùng hiểu được ý cô ta muốn nói.
Sự xuất hiện của titan sâu kia ngay lập tức thay đổi tình hình trên chiến trường, nhưng mà thậm chí một sinh vật như vậy cũng không đủ để mang đến thất bại khẳng định cho lực lượng của Gia Tộc Song.
...Chỉ một Titan Đồi Bại là không đủ để khiến những tồn tại kinh khủng ở nơi đồng bằng hoang tàn này chịu chết, và một Tiếng Vang của thứ đó là cực kì mạnh mẽ, nhưng mà vẫn không đáng sợ bằng sinh vật thật sự kia.
Nên, mặc dù tình hình đã thay đổi, kết quả của trận chiến vẫn còn trong thế cân bằng bấp bênh.
Những cái xác trỗi dậy giúp đỡ những chiến binh bị áp đảo về mặt số lượng của Valor. Cơ thể chính của Tiếng Vang cũng cần phải được lo liệu.
Thay vì làm diệu đi việc đổ máu điên khùng, sự xuất hiện của con sâu kinh tởm chỉ càng có vẻ đẩy sự hỗn loạn lên một trình độ mới, không thể tưởng nổi.
Một thứ mà nó đã ngay lập tức đạt được, thì là buộc Bậc Thầy Muôn Thú cuối cùng hiện thân.
Sunny cảm nhận được sự hiện diện của cô ta trước khi nhìn thấy.
Như thể có một cây búa vô hình rơi xuống từ bầu trời, đè mọi người lính của Gia Tộc Valor vào mặt đất. Những người Thức Tỉnh, những kẻ mà đã chiến đấu với tín niệm không thể đổ ngã đến lúc này, đột nhiên loạng choạng và lung lay. Động tác của họ trở nên chậm chạp và gắng gượng.
'Aargh...'
Sunny nghiến răng trong lúc cố rũ bỏ hiệu ứng từ đòn tấn công tinh thần kia. Kể cả sức kháng cự phi thường của cậu đối với những đòn tấn công kiểu đó cũng không đủ để hoàn toàn chống đỡ năng lực xảo quyệt của Bậc Thầy Muôn Thú...những chiến binh tội nghiệp của Valor không có cơ hội nào cả.
Sự cứu rỗi duy nhất của họ là việc nữ phù thủy mê hoặc bị buộc phải khiến sức ảnh hưởng đó mỏng đi để bao trùm cả ngàn người Thức Tỉnh mạnh mẽ cùng lúc. Sự tập trung của họ bị phá vỡ, và sức mạnh thì bị giảm đi nghiêm trọng, nhưng mà ít nhất họ đã sống sót - nếu như nhiệm vụ trước mắt con gái của Ki Song là không khổng lồ như này, thì cô có lẽ đã có thể khuất phục hoặc là trực tiếp phá vỡ tâm trí họ.
Nhưng mà thứ đáng sợ nhất về việc đó, là những chiến binh bình thường kia thậm chí không phải mục tiêu chính của cô ta.
Sunny nhìn thấy nó từ khóe mắt...nhưng một khi phát hiện, cậu không thể dời mắt đi bất cứ nơi nào khác.
Bậc Thầy Muôn Thú xuất hiện trên chiến trường, bình tĩnh đứng trước khoảng không gian bị tàn phá nơi Lưỡi Kiếm Thì Thầm đã chiến đấu chống lại những Phản Chiếu. Sunny không biết cô ta có dùng đến Kĩ Năng Biến Thân hay không, nhưng mà vì lý do gì đó, vị Thánh quyến rũ trông càng xinh đẹp hơn cả bình thường...hơn rất nhiều...
Trước đó, vẻ đẹp của Bậc Thầy Muôn Thú là mê hoặc. Nhưng bây giờ nó đơn giản là hủy hoại.
Vẻ đẹp đó choáng ngợp đến mức nhìn cô ta thật sự khiến người ta đau đớn.
Như thể linh hồn của Sunny đang chảy máu vậy.
'Chết tiệt...''
Trong lúc nữ ác ma xinh đẹp tiến lên một bước, bốn Phản Chiếu mà đã chiến đấu với Lưỡi Kiếm Thì Thầm lao ra khỏi để đối đầu với con sâu titan kia.
Bậc Thầy Muôn Thú không dùng vũ khí gì cả, và kẻ địch của cô ta thì không nhìn thấy được. Mặt đất xung quanh cô ta đột nhiên nổ tung, và cô bị đám mây bụi che mờ. Có gì đó di chuyển trong đám mây đó, và một cơn sóng va chạm hủy diệt lan tỏa ra ngoài, khiến những chiến binh Thức Tỉnh và đám Sinh Vật Ác Mộng nô lệ bị bay đi. Một giây sau đó, lại có một vụ nổ nữa.
Sunny đã cân nhắc đến ý tưởng loại bỏ nữ phù thủy ác ma kia, nhưng mà nhìn trận chiến kì lạ giữa cô ta và Madoc - một người dùng những đòn tấn công tinh thần hư ảo, người còn lại là dùng những thanh kiếm tàng hình - cậu đột nhiên không chắc rằng bản thân có đủ điều kiện để làm vậy? Cậu làm như nào để can thiệp vào trận chiến mà cậu thậm chí còn không thể nhận thức?
'Để sau.'
Hiện tại, cậu vẫn còn công việc chưa hoàn tất.
Đám xác đã trỗi dậy để hỗ trợ những người lính Valor, nhưng mà đòn tấn công thảm họa của Bậc Thầy Muôn Thú đã khôi phục cân bằng chết người giữa hai lực lượng. Tiếng Vang titan kia đang chiến đấu với bốn Phản Chiếu...
Và Thánh Tyris vẫn đang gặp nguy hiểm.
Cậu lao về phía trước, dùng Tội Lỗi An Ủi chém gục một trong những Bậc Thầy mà đã tấn công cậu trước đó - kẻ mà có khả năng tạo ra những mũi lao từ khí nén.
Ma Pháp thì thầm vào tai cậu, và cùng lúc, thanh kiếm nguyền rủa cười vào tai còn lại.
Bỏ qua cả hai, Sunny chiến đấu xuyên qua vòng kẻ địch mà đang vây lấy Thủy Triều Bầu Trời và đến bên cạnh cô.
Thánh Tyris đang quỳ trên một gối giữa một đống xác, bộ giáp tàn tạ và vỡ nát. Thanh kiếm đầy những vết nứt, và những sợi tóc hoàng kim dính vào mặt cô, bị máu nhuộm đỏ. Dù vậy, đôi mắt hổ phách của cô vẫn bình tĩnh và nghiêm trang như bao giờ, đầy tín niệm tuyệt đối và ý chí không thể bẻ gãy.
...Nhưng mà chúng cũng đầy đau đớn và kiệt sức.
Cô chắc chắn là không ổn sau khi hứng chịu sự tập trung sức mạnh của Bậc Thầy Muôn Thú lâu như vậy.
Sunny chửi thề và ném bản thân về trước, va vào một nô lệ Đồi Bại mà đang dùng mũi chích của nó đâm về phía thanh kiếm rạn nứt của Thủy Triều Bầu Trời. Hai người họ ngã xuống đất, Tội Lỗi An Ủi rít lên, chém xuyên qua cái đuôi của sinh vật kia.
Không có sự đáp trả từ Sinh Vật Ác Mộng, bởi vì Thánh Tyris đã đâm xuyên cổ nó một tích tắc sau đó.
Trong lúc Sunny khôi phục, cô kéo kiếm ra khỏi xác con vật nô lệ và dùng nó đón đỡ một đòn tấn công từ Kĩ Năng Phân Loại từ một Vượt Bậc Giả của Song.
Thanh kiếm của Thủy Triều Bầu Trời vang lên một âm thanh trầm thấp, và vỡ tan, ngay lập tức biến thành một cơn mưa tia sáng rực rỡ. Cô bị ném ra sau và kêu rên, phun ra một miệng máu.
'Đám khốn kiếp...'
Sunny đã đứng lên trở lại, đầy sự phẫn nộ hắc ám.
Cậu nhanh chóng đánh giá tình hình và miễn cưỡng đè nén khát vọng muốn tàn sát mọi kẻ trong tầm mắt. Chém giết đám thủ hạ của Gia Tộc Song sẽ là sung sướng, nhưng mà có quá nhiều chúng ở quanh, và chúng quá mạnh mẽ - cậu có thể đối đầu với chúng, và cậu có thể bảo vệ Thánh Tyris. Nhưng cậu không chắc bản thân có thể làm cùng lúc cả hai.
Ngay bây giờ, ưu tiên của cậu là đảm bảo an toàn cho cô.
Nghiến răng, Sunny kêu gọi bóng tối. Ngay lập tức, một làn sóng hắc ám vươn lên từ chân cậu, đẩy lùi kẻ địch và cứng rắn lại thành một bức tường cao. Bức tường đó sẽ không thể giữ chúng lâu được, nhưng mà ít nhất sẽ tranh thủ cho cậu chút thời gian.
Cậu lao về phía Thủy Triều Bầu Trời và nắm lấy vai cô, giúp đỡ vị Thánh giữ thăng bằng.
Gương mặt cô tái nhợt, rướm máu.
"Phu Nhân Tyris! Cô không sao chứ?"
Cậu biết rằng đó là một câu hỏi ngu ngốc, khi cân nhắc đến tình hình hiện tại, nhưng mà vẫn không nhịn được mà phải hỏi ra.
Cô nhìn cậu với biểu hiện đau đớn, và một nụ cười nhàn nhạt hiện lên môi cô.
"Ta sẽ sống. Cậu nên..."
Thủy Triều Bầu Trời không hoàn tất câu nói đó. Sunny nhìn thấy gì đó phản chiếu trong mắt cô, và rồi, cô đột nhiên đẩy cậu ra khỏi.
Trong lúc Sunny bay ra sau, cậu cảm giác bức tường bóng tối mà mình đã tạo ra nổ tung.
Một tích tắc sau đó, móng vuốt quái vật xé xuyên qua điểm mà cậu vừa đứng. Mặt đất rung chuyển từ cú va chạm kinh khủng, và một đám mây bụi rộng lớn bay lên không trung.
Những móng vuốt đó thuộc về một sinh vật cao to mà khiến Sunny đầy cảm giác sợ hãi.
Sinh vật kia là một thứ lai trộn kinh tởm giữa người và sói. Ngay cả khi còng lưng, nó cũng cao ít nhất bốn mét, với răng nanh đáng sợ và đôi mắt dã thú đầy sự mãnh liệt ghê gớm. Con quái thú tỏa ra cảm giác hoang dã, sức mạnh dã man, và sự hung tợn nguyên thủy.
Nanh Thảm Khốc đã đến để dứt điểm vị Thánh của gia tộc Lông Vũ Trắng."