Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1220: Không Thể Phá Hủy



Chương 1220: Không Thể Phá Hủy

Một ngọn lửa cao to từ thứ lửa thuần khiết bao bọc lấy cả Nephis và vật chứa của Hộ Vệ Cổng, dâng cao lên bầu trời. Nó nở rộ như một đóa hoa trắng xinh đẹp, thẩm thấu ánh sáng rực rỡ và nhiệt độ thiêu hủy.

Ngọn lửa linh hồn cháy nóng đến mức, trong một giây, Sunny thật sự cảm thấy lạnh lẽo đến đáng sợ, như thể cậu vừa bị mang trở lại những cánh đồng lạnh giá của Trung Nam Cực.

Chửi thề, cậu loạng choạng lùi lại, ngã xuống, và lăn đi.

'Địa ngục!'

Ngọn lửa của Neph có thể ấm áp và nuôi dưỡng, chữa trị và thanh lọc mọi thứ chúng chạm đến. Nhưng mà chúng cũng có thể tàn nhẫn và hung tợn, hủy diệt mọi thứ dám cản đường.

Sunny biết rằng bản thân sẽ không sống sót một cú lao vào ngọn lửa nở rộ đó - cậu có lẽ chia sẻ một liên kết với Nephis, nhưng mà cậu không chia sẻ truyền thừa từ Thần Mặt Trời với cô. Kể cả vậy, Ngôi Sao Thay Đổi cũng không miễn dịch với sự phẫn nộ hủy hoại của ngọn lửa - cô chỉ có thể bị khóa trong một vòng lặp đau đớn là da thịt bị cháy, khôi phục, rồi cháy lần nữa mà không thể chết đi.

Cậu cho rằng bản thân nghe thấy một tiếng thét vặn vẹo thoát ra từ ngọn lửa, nhưng mà nó bị nuốt chửng bởi một âm thanh gầm rú trầm thấp của ngọn lửa thiêu hủy kia. Nephis và sinh vật kia đang ở trung tâm đám cháy ghê gớm, hình dạng của họ bị ánh sáng của nó che đi mất - cậu không biết chính xác chuyện gì đang xảy ra ở đó, chỉ biết rằng chỉ có một người sẽ xuất hiện từ ngọn lửa mà còn sống.

Cát quanh ngọn lửa trắng đã tan chảy, nhanh chóng biến thành thứ thủy tinh đen, dễ vỡ.

'Nguyền rủa...'

Sunny không thể cho phép bản thân lo lắng về Nephis ngay lúc này. Bởi vì trong lúc cô xử lý với Bậc Thầy Xu - ít nhất là tạm thời - vẫn còn một vật chứa khác của sinh vật Vĩ Đại đuổi theo họ.

Nhảy đứng dậy, cậu quay người.

Seishan đã bị thứ kia tàn bạo bẻ gãy hai tay, còn những vết thương của Morgan là không rõ nghiêm trọng cỡ nào. Effie cũng đã hứng chịu một đòn đánh từ Hộ Vệ Cổng, nhưng mà cái khiên đã bảo vệ cô khỏi tổn thương - cái giá nó trả là bị phá hủy.

Vậy nên, chỉ có Sunny, Effie, và Kai là còn đứng. Và Thánh.

Cậu cảm nhận chuyển động của những cái bóng.

[Nó đến rồi!]

Một bóng mờ hắc ám lóe qua trên sa mạc, lao về phía họ từ đằng sau. Trong lúc nó làm vậy, ngọn giáo của Effie va vào nó giữa không trung.

Nữ thợ săn đã ném nó với tốc độ và sự chính xác khủng khiếp, bắt lấy ngay ngực của vật chứa của Hộ Vệ Cổng. Cả phần thân trên của cái xác nổ tung, ngay lập tức biến thành đống bầy nhảy đỏ sẫm.

Được quán tính đẩy đi, cái xác biến dạng bay vài chục mét nửa, dòng chất lỏng đỏ đằng sau nó thì như thể bị treo giữa không trung.

Nhưng rồi, chất lỏng đó bị kéo lại và tái tạo thành hình dạng một con người, vẫn còn một tích tắc nửa mới biến thành da thịt.

Nhưng trước khi nó có thể, một mũi tên rực lửa đánh vào cái xác nửa thành hình và nổ tung, hủy diệt hoàn toàn bên trái của nó.

Hộ Vệ Cổng không bị ảnh hưởng.

Cái xác tan vỡ bình tĩnh bước về trước, da thịt của nó đã mọc lại. Những xương sườn tan vỡ đã tái hợp từ những mảnh đẫm máu, và trái tim lộ ra ngoài đã lại trở nên hoàn chỉnh và bắt đầu đập một lần nữa. Một con mắt trêu tức đã hiện ra từ đống chất lỏng bầy nhầy trên gương mặt tan vỡ.

Sunny cảm giác lạnh cả sống lưng.

'Cái...cái quái gì...'

Cảnh tượng trước mặt ghê rợn đến mức gần có vẻ nực cười.

Nghiến răng, Sunny lao ra trước.

Cậu không ở trong tình trạng tốt...thật ra thì, phải nói là tệ hại. Không chỉ hoàn toàn kiệt sức, bị nhiệt độ tàn nhẫn hút đi mọi năng lực, và thiếu tinh túy, mà cậu còn hoàn toàn thiếu đi sự hỗ trợ từ những cái bóng của mình.

Đã lâu lắm rồi, Sunny không tiến vào một trận chiến nghiêm túc mà không được ít nhất một cái cường hóa. Không có sự tăng cường quen thuộc của chúng, cậu cảm giác chậm chạp, dễ vỡ, và yếu ớt.

'Không quan trọng. Làm hay là chết...'

Tội Lỗi An Ủi cười, thú vị trước quyết tâm lì lợm của cậu.

"Không, không...chỉ có chết thôi..."

Sunny và Thánh đến gần vật chứa của Hộ Vệ Cổng cùng lúc. Hành động như một thể, họ tấn công sinh vật từ hai bên. Một thanh kiếm làm từ hắc ám và một thanh kiếm làm từ ngọc trắng hoàn mĩ cùng nhau đánh ra, nhắm đến không cho cái xác tiến thêm bước nữa.

Đâu đó sau họ, Morgan đứng dậy từ cát với tiếng rên rỉ. Thanh kiếm của cô đã bị phá hủy, nhưng cô không có vẻ quan tâm - đôi mắt chu sa của cô cháy lên với sự phẫn nộ đầy sát ý, và Công Chúa Chiến Tranh bắn ra trước như một mũi tên xuyên thủng.

Mắt Seishan trợn ngược ra sau, để lộ một cặp đồng tử khác - thứ này phi nhân loại và quái vật, bị vây quanh bởi một biển đỏ. Hình dạng duyên dáng của cô đột nhiên cao hơn hẳn - cao hơn cả Effie, kể cả khi cô đang khom lưng. Những chi của cô dài ra, và những móng vuốt dài vươn ra từ ngón tay. Làn da xám trơn tru đột nhiên trở nên sần sùi như da cá mập. Cuối cùng, cái hàm quái vật mở ra, để lộ vài hàng răng nanh tam giác khủng khiếp.

Kai tái đi và nghiêm nghị, kéo dây cung của mình.

'...Không tốt.'

Sunny xé Tội Lỗi An Ủi ra khỏi cơ thể sinh vật Vĩ Đại và chật vật tránh né. Có lẽ vì cái xác vẫn chưa hoàn toàn hồi phục từ đợt tấn công trước đó, động tác của nó chậm hơn nhiều - chỉ vừa đủ nhanh hơn tốc độ của Nanh Thảm Khốc.

Dù vậy, vẫn không có hi vọng để cậu có thể thoát khỏi đòn đáp trả.

Thay vì đơn giản cố gắng tránh né đòn đánh, cậu cùng lúc tung ra một cú chém ngược với kiếm, cắt xuyên khuỷu tay của cái xác.

Đó cho phép Sunny tránh né đòn đánh nghiền ép chỉ bởi một sợi tóc.

Thánh nhận lấy nắm đấm đẫm máu trên khiến và bị ném ra sau, đâm sầm vào một dốc đồi cát.Vào lúc đó, Jet đã đến nơi. Thay vì dựa vào những vũ khí ma thuật, cô đánh sinh vật với nắm đấm của mình, nó xuyên qua ngực vật chứa không bị cản trở, trực tiếp tấn công linh hồn nó.

Morgan cũng ở đó. Bàn tay cô ngã xuống như lưỡi chém của đao phủ, tách rời cột sống của sinh vật.

Và cuối cùng, hình dạng quái vật của Seishan xuất hiện bên cạnh Hộ Vệ Cổng. Hai tay vẫn bị gãy, yếu ớt buông thõng xuống. Thay vì dựa vào móng vuốt, cô cắn những răng nanh đáng sợ vào cái xác bị chiếm hữu, xé đi một phần to dùng từ cổ, vai, và ngực trên của nó.

'Phải có giới hạn cho mức tổn thương mà thứ này có thể nhận...phải có...'

Một hi vọng tuyệt vọng cháy lên trong ngực Sunny.

...Nhưng mà nếu thật sự có giới hạn, thì có vẻ như sinh vật kia vẫn chưa đến đó.